Khương Mật cùng dọn dẹp qua loa, cùng rửa sạch những chiếc ly tráng men. Dùng ly tráng men để uống nước, Khương Mật còn hào phóng chia cho mỗi nửa thìa quýt hộp.
Nước trong ly tráng men dần dần nhuộm màu vàng óng, thoang thoảng mùi quýt.
Trần Tích nâng ly: "Cạn ly, cầu mong chúng sớm ngày trở về thành phố!"
Mọi cùng uống cạn ly nước quýt. Hà Chiêu Đệ : " thấy ở đây cũng . Thật sự mà , nếu bây giờ trở về, e rằng còn chẳng về nữa cơ!"
Hứa Niệm Nhi : " ở đây dành dụm chút tiền ."
Các cô gái cất kỹ ly tách, cũng đến lúc bắt đầu công việc.
Mọi cùng , Khương Mật trực tiếp đến chuồng heo. Đi nửa đường, cô thấy Khương Thư Âm.
Người vẻ vui, mặt cứ thấp thoáng nụ .
Cho đến khi cô thấy Khương Mật, nụ chợt tắt mấy phần, tiến về phía , khẽ gật đầu coi như chào hỏi.
Khi Khương Thư Âm qua, Khương Mật đầu thoáng qua, lúc Khương Thư Âm cũng đầu cô.
Khương Mật mỉm đáp : "Hôm nay chị họ vui vẻ quá nhỉ, chuyện gì ?"
Khương Thư Âm gượng: "Được bằng khen, thể vui?"
Lời là dối trá, Khương Thư Âm tuy bằng khen, nhưng chút vui vẻ cũng chẳng .
Khi Khương Mật đến chuồng heo, Tô Văn Thần cũng mặt, đang bên ngoài chuồng quan sát mấy con heo.
Mấy con heo đều đang ngủ, ngủ say sưa ngon lành.
Khương Mật cũng bên cạnh . Cô thật nghĩ về khác, nhưng đôi khi, nếu nghĩ kỹ một chút, thế nào cũng chịu thiệt thòi thôi. Liệu Khương Thư Âm giở trò với mấy con heo , là tay ?
Đầu độc? Dịch bệnh heo?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-387.html.]
Không, Khương Thư Âm sẽ tự tay, cô am hiểu nhất chính là để khác xông pha kẻ tiên phong.
Cô ngang qua đây, chỉ đơn thuần là đến xem mấy con heo thôi ?
Vừa cô vui vẻ như thế, chắc hẳn là vì tìm kẻ ngốc nghếch chịu mặt .
Hay là sẵn mưu tính trong đầu?
Chu Đại Long và Thôi Lan Hương chăng?
Muốn xuống tay với đàn heo, lẽ chỉ hai kẻ mà thôi. Tô Văn Thần nấu thức ăn cho heo. Thức ăn trong máng l.i.ế.m sạch bách, giống như rửa qua một , hiển nhiên là đám heo nghiền món .
Heo ăn thì nấu cho chúng.
Ăn nhiều thì mới thể tăng cân .
Sau khi nấu thức ăn cho heo xong, còn để nguội bớt mới thể cho mấy con heo ăn. Mấy con heo bò dậy, bên máng kêu rầm rì, ngóng trông thức ăn.
Tựa như còn sợ Tô Văn Thần và Khương Mật nữa .
Mèo Dịch Truyện
Đợi Tô Văn Thần đổ thức ăn , mấy con heo đều xúm , ăn sớm hơn một chút. Tô Văn Thần cảm thấy vô cùng đắc ý: "Mấy con heo nuôi thật !"
Buổi chiều kế tiếp, gần như việc gì mấy, chỉ cần khi tan cho chúng ăn thêm một , đó dọn rửa chuồng heo là xong xuôi công việc.
Khương Mật : "Anh giúp một tay, trèo lên cây ."
Cô giẫm lên lưng Tô Văn Thần mà trèo lên cây. Khương Mật : "Anh cứ tìm chỗ nào đó mà chợp mắt ."
Tô Văn Thần hỏi: "Ngủ thật ?"
Khương Mật đáp: "Ngủ giả cũng , tùy thôi. Chúng cứ giả vờ câu cá. Lỡ mà ai tới đây, đừng lên tiếng, cứ để mặt nhé."
Tô Văn Thần vẻ mặt ngơ ngác, mặc dù rõ nguyên nhân, nhưng vẫn lời. Anh tìm một bãi cỏ xuống, tựa một đôn đá .
Khương Mật cây hoa hòe, cây cao lớn tán lá rậm rạp, từ bên ngoài , căn bản thể thấy đó. Cô lấy một nắm thịt bò khô , ăn phóng tầm mắt xa.