Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh - Chương 350:---

Cập nhật lúc: 2025-09-02 12:54:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời bấy giờ, những thanh niên trí thức trở về thành phố, phần lớn đều là vì bệnh tật hành hạ mà về.

Mắt Khương đỏ hoe, bà kể tường tận câu chuyện của Khương Dung. Bà : "Con bé sức khỏe yếu lắm, chăm sóc thật kỹ lưỡng. Các con cứ yên tâm , chuyện ở nhà lo liệu."

Mèo Dịch Truyện

Khương Trạch tỏ vẻ lo lắng, về thăm chị, nhưng Khương ngăn : "Cả nhà mà nghỉ hết thì lấy gì mà ăn hả con? Con cứ chuyên tâm , tối về nhớ mang theo móng giò hầm tương nhé."

Mẹ Khương dắt Tiểu Tương Bao rời khỏi hiệu ăn quốc doanh. Thằng bé Tiểu Tương Bao tin cô cả về, vui mừng khôn xiết. Cậu bé còn từng gặp mặt cô cả, liền hỏi: "Mẹ ơi, khi nào cô Ba về ạ? Cháu nhớ cô Ba lắm. Cô Ba dối, cô Ba bảo sẽ về nhanh, mà lâu lắm cô vẫn về."

Mẹ Khương dịu dàng đáp: "Cô Ba và cô Út còn chờ thêm một thời gian nữa mới về . Về nhà chơi vui vẻ với cô cả cháu nhé."

Mẹ Khương về thẳng nhà, mà ghé qua cửa hàng bách hóa một chuyến. Dù tằn tiện đến mấy, bà cũng quyết sắm cho Khương Dung hai bộ quần áo mới thật . Vương Thu Hoa thấy Tô Trân Trân và Tiểu Tương Bao, liền nhiệt tình chào hỏi cả hai, còn dúi tay Tiểu Tương Bao một chiếc bánh gato, bảo bé ăn .

Biết Khương định mua váy áo cho Khương Dung, Vương Thu Hoa hỏi: "Chị Khương Mật về thành phố ạ?"

Mẹ Khương tỉ mỉ kể bộ câu chuyện về Khương Dung cho cô thêm nữa.

Vương Thu Hoa thốt lên: "Ôi chao! Ơn trời phật, may mắn là Khương Dung vẫn còn sống!" Cô liền lấy hai chiếc váy nhẹ: "Dì ơi, dì xem hai chiếc ạ? Vốn dĩ cháu định giữ cho , nhưng thôi, để Khương Dung mặc , cháu mặc cũng ."

Vương Thu Hoa : "Dì cứ giữ lấy, chị Khương Mật mặc thì sẽ hợp hơn."

Mẹ Khương mua hai bộ váy , chờ khi bà , Vương Thu Hoa khỏi cảm thán, Khương Mật quả thực quá đỗi tài giỏi. Khương Dung ở nông thôn chịu đựng áp bức nhiều năm trời, chẳng còn cách nào xoay sở, suýt chút nữa thì mất mạng nơi đất khách, mà Khương Mật đặt chân xuống nông thôn, lập tức giải cứu chị gái, đưa chị về thành phố.

Người tài giỏi, cũng tài giỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-350.html.]

Khi Khương dẫn Tiểu Tương Bao về, Khương Dung tỉnh.

Tiểu Tương Bao ngoan ngoãn mềm mại gọi cô cả, ôm lấy đùi Khương Dung.

Trái tim Khương Dung tan chảy, ôm Tiểu Tương Bao hôn tới tấp, "Trông giống em hai quá, đôi mắt thì giống , thật đấy." Mẹ Khương lấy váy mới mua đưa cho Khương Dung, : "Trước gửi cho con một bộ quần áo, mặc cũng . Con thử xem, xem , quần áo rộng một chút, sẽ sửa thắt lưng cho con."

Khương Dung : "Mẹ ơi, đừng tốn tiền cho con, quần áo của con vẫn thể mặc ."

mặc váy.

Mẹ Khương khẽ vuốt gò má Khương Dung, : "Con gái của đứa nào cũng xinh , mặc váy là nhất. Dung Dung , con đừng sợ, ở nhà ba , em hai con, tất cả chúng sẽ bảo vệ con."

Khương Dung mím môi, thử một chiếc váy kẻ caro. Chiếc váy , nhưng cô mặc váy suốt bốn năm trời, ngoại trừ cái váy trong ngày cưới giả của . Chiếc váy cưới giả đó, cô cũng vứt trong bệnh viện .

Mẹ Khương : "Ngày mai sẽ mua cho con đôi giày thể thao trắng ở cung tiêu xã."

Khương Dung đáp: "Mẹ ơi, thật sự cần ạ. Mẹ, con chuyện ở nhà chúng ."

Mẹ Khương liền kể chuyện trong nhà, mỗi câu chuyện đều thể thiếu Khương Mật, đều là những thành quả cô bé đạt vì gia đình.

Tô Trân Trân cũng thêm: "Hôm nay, con cũng Mật Mật đưa về đây."

Buổi tối hôm đó, căn nhà của họ Khương , , đến nửa đêm, chuyện mới dần lắng xuống.

Về phần công việc của Khương Dung, hiện tại vội, chờ nửa tháng nữa, cô sẽ bến xe nhận chức.

Loading...