Khương Mật thật lòng cảm thấy đàn ông đúng là khéo léo việc nhà, giỏi việc đời!
Khương Mật khen ngợi, "Anh chỉ trai, mà còn tài giỏi đến ! Loáng một cái bắt hai con cá ."
Ai khen mà chẳng vui vẻ.
Dương Giai Hòa nhóm lửa bắt đầu nướng cá. Bì Bì tới xem cá nướng, thò đầu chằm chằm.
Khương Mật mong chờ chòm râu dê của Bì Bì lửa đốt cháy, đáng tiếc là .
Đợi cá gần chín, Dương Giai Hòa rắc gia vị nướng lên, cuối cùng nướng thêm một lát đưa một con cá nướng cho Khương Mật.
Khương Mật cắn một miếng nhỏ, nóng quá, nhưng cũng thơm quá chừng.
Cá nướng bên ngoài cháy xém giòn rụm, bên trong thịt cá chắc nịch, tươi ngon, thêm gia vị ướp đậm đà, ăn một miếng là thấy miệng.
Chỉ là xương cá nhiều, nhất là đuôi cá là xương dăm. Khương Mật ăn xương nhỏ như , bèn đưa đuôi cá cho Dương Giai Hòa, để một nửa thịt bụng cá cho Miểu Miểu.
Đầu cá cô tự ăn, nướng cháy giòn giòn, cắn một miếng sần sật, dai.
Đợi ăn xong đầu cá, cô chờ ăn bong bóng cá và trứng cá.
Bong bóng cá và trứng cá rắc gia vị, thêm hai cọng hành dại, dùng lá sen bọc , bên ngoài bọc một lớp bùn, từ đầu ném trong đống lửa.
Cách nấu khác gì món gà nướng đất sét nhiều lắm, khiến Khương Mật cực kỳ mong chờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-342.html.]
Mèo Dịch Truyện
Đợi Dương Giai Hòa ăn cá xong, bới một khối đất lớn từ trong đống lửa. Sau khi gõ bỏ lớp bùn bên ngoài, mở lá sen bên trong , chính là bong bóng cá và trứng cá thơm lừng.
Cũng tươi. Đợi nguội bớt một chút, Khương Mật cầm một miếng trứng cá. Hơi thoang thoảng mùi tanh, nhưng ăn ngon! "Lần chúng bắt gà rừng, cũng kiểu mà ăn. Không lên núi, thể gặp hai chia của đều nữa , nếu thể nhặt thêm chút con mồi thì ."
Dương Giai Hòa , "Vậy những ngày nghỉ tới, cô xuống huyện ăn canh thịt dê là lên núi tìm món ăn dân dã đây?"
Khương Mật ngước bầu trời, "Chắc đêm nay trời sẽ mưa. Ngày mai thể lên núi ."
Dương Giai Hòa cũng theo, "Trời tối , chúng về thôi."
Trời nhá nhem tối, tan ca . Sau khi lùa đàn dê về chuồng và khóa chặt cổng, hai mới cùng trở về thôn.
Chuồng dê, chuồng heo và chuồng bò liền kề . Mỗi tối đều trực ban, chuyên trông coi lũ bò, dê, heo – đây đều là những tài sản quý giá bậc nhất của đại đội.
Mới bao xa, một bóng đột ngột chắn mặt Khương Mật. Trong tay gã cầm một bó hoa dại, đôi mắt lúng liếng đưa tình, với Khương Mật: "Đồng chí Khương Mật, cô hệt như bông hoa , ngọt ngào, trong trẻo và xinh bao."
Người bốc mùi hôi thối, mặt mày xanh xám lốm đốm, tướng mạo thì bỉ ổi, nhớp nháp. Khương Mật thật sự cách nào diễn tả cảm giác của .
Cứ như giẫm một bãi phân chó.
Không, thậm chí còn ghê tởm hơn cả việc chạm tay một đống phân thối.
Khương Mật hất chân đá một cú về phía Chu Đại Long. Cú đá của cô mạnh, thể Chu Đại Long chẳng hề suy suyển. Gã lôi từ trong túi mấy quả trứng chim, nâng niu như dâng báu vật: "Đây là trứng chim hôm nay đặc biệt tìm cho cô đấy, ăn sẽ dài dáng lớn mông. Cô nếm thử ."
Khương Mật bực bội quát lên: "Đồ c.h.ế.t tiệt, mắt bẩn ! Làm ơn trả cho một đôi mắt sạch sẽ !" Dương Giai Hòa vội kéo Khương Mật , tung một cú đ.ấ.m như trời giáng má trái Chu Đại Long. Cái điệu bộ màu của gã lập tức đánh tan tành, bay thẳng xa.
"Chu Đại Long, mày thôi cái thói lèm bèm cái mồm hả?"