Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh - Chương 249:---

Cập nhật lúc: 2025-09-02 12:52:33
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám trẻ thì vui vẻ với những con cá mập ú, nhưng nhăn nhó khi đỉa cắn. Cẩu Đản vội vàng chạy lên bờ, lấy đế giày đập đập đùi, trong chốc lát, một con đỉa hút m.á.u ở giữa đùi rụng .

Cẩu Đản cũng chẳng sợ hãi, dùng gậy chọc ghẹo mấy con đỉa chơi. Khương Miểu gần, cho Cẩu Đản c.h.ế.t chúng. Cô bé tìm một chiếc bình thủy tinh, bắt đỉa , mang về quan sát. Cô bé dặn mấy đứa Cẩu Đản, nếu thấy con đỉa nào thì cũng nhường cho cô bé.

Rất nhanh tới trưa. Đám Cẩu Đản bắt ba con cá, một con cá diếc và hai con cá trắm cỏ.

Cá trắm cỏ to hơn chút, nặng hơn một cân. Những đứa trẻ khác thu hoạch cũng chẳng kém cạnh là bao, ít nhất cũng bắt một con cá.

Cẩu Đản đưa cho Khương Mật một con cá trắm cỏ tươi roi rói, còn cẩn thận dùng dây thừng xỏ qua miệng cá đưa cho cô. Sau đó, Tiểu Miểu tự hào nhận lấy để xách phụ.

Cơn mưa rào cũng ngớt dần.

Hổ Tử : "Chiều nay chúng hái nấm nhé, trời mưa xong, núi nấm mọc nhiều lắm đó."

Khương Mật hỏi: "Mưa tạnh , lẽ nào chúng đồng việc ?"

Mèo Dịch Truyện

Cẩu Đản đáp: "Trời mưa dầm dề thế , ruộng đồng ít việc, cần vội vã đồng . Chúng hái nấm, canh nấm nấu thơm ngon lắm đó."

Khương Mật : "Được thôi, chiều nay các em nhớ qua tìm chị và Tiểu Miểu nhé."

về thẳng khu nhà thanh niên trí thức, mà cùng ba nhóc Cẩu Đản đến nhà đại đội trưởng.

Vợ đại đội trưởng, thím Thôi Hội Anh, đang chuẩn nấu bữa trưa, khi thấy Khương Mật, bà vui vẻ mời cô nhà chơi, bảo ba đứa nhỏ dẫn theo Khương Miểu bên cạnh ổ gà xem mấy con gà con mà thím Thôi Hội Anh mua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-249.html.]

Chờ bọn nhỏ đều ngoài, Khương Mật mở chiếc túi vải thô, lấy một đoạn lạp xưởng, đưa cho thím Thôi Hội Anh: "Đêm qua lúc dọn dẹp hành lý, cháu còn tìm thấy một đoạn lạp xưởng , mang biếu thím nếm thử. Thím thể hấp cùng cơm, hoặc luộc sơ qua thái lát ăn đều thơm ngon tuyệt. Đây là lạp xưởng từ thịt heo nhà chú cháu tự nuôi, phơi khô cẩn thận, ăn ngon hơn thịt heo mua ở ngoài chợ nhiều. Chỉ tiếc đường sá xa xôi quá, nếu ở gần, cháu cũng thể mang biếu thím chút thịt heo tươi, hầm một nồi to, ăn thịt húp canh, nghĩ đến thấy sảng khoái cả !"

Thôi Hội Anh tặc lưỡi, liếc đoạn lạp xưởng trong tay, nụ môi càng thêm hiền hậu: "Ối giời, cháu gái mà hiểu chuyện thế , thím còn từng ăn lạp xưởng nào ngon như vầy bao giờ. Nhà chú cháu nuôi heo ? Nuôi nhiều lắm ?"

Khương Mật khoe: "Dạ, chú cháu nuôi hơn hai mươi con lợn, đúng đợt heo xuất chuồng, cháu còn thấy chú tự tay g.i.ế.c heo nữa. Lúc chia chừng mười cân thịt tươi và mấy khúc xương, hầm một nồi thịt lớn, thịt ngon cực kỳ, đáng tiếc chúng cách xa quá."

Thôi Hội Anh ngạc nhiên: "Nuôi nhiều lợn như ! Thịt nào mà chẳng ngon. Chia nhiều thịt thế, mỗi con lợn nặng chừng nào cháu?"

Khương Mật thuận miệng đáp: "Dạ, hình như là hơn hai trăm ba mươi cân ạ."

Thôi Hội Anh tròn mắt: "Nặng như ! Làm mà nuôi tài tình ?"

"Chú cháu nuôi con nào con nấy cũng lớn đó, thím thấy lợn trong thôn con nào nặng như thế ?"

Thôi Hội Anh kéo tay Khương Mật càu nhàu: "Cháu lợn đại đội nuôi , cứ gầy còm ốm yếu, nuôi đến bảy, tám tháng trời mà may mới một tạ. Chờ đến lúc giao nộp, chẳng sẽ bao nhiêu cân nữa. Năm ngoái con đạt hai tạ lắm , con mới hơn một tạ. Thím đang đau đầu vì chuyện đây.

Khương Mật ngoài mặt vẫn điềm nhiên, nhưng trong lòng mừng thầm, đúng là nghĩ gì nấy mà!

"Chuyện gì mà lo lắng, nuôi lợn cũng dễ thôi mà." Khương Mật sơ qua về mấy phương pháp chăn nuôi tổng hợp, hiệu quả cao, chủ yếu về tác dụng của hầm bioga.

Thôi Hội Anh: "Ôi chao!"

"Cháu lý quá chừng, chắc cháu cũng rành mấy chuyện lắm ?"

Khương Mật khiêm tốn đáp rằng cô thường xem chú chăn nuôi, nên ít nhiều cũng chút.

Loading...