"Định An Khang, cái thằng nhóc cũng chẳng tích sự gì, theo mấy bà già chúng nhổ cỏ mà còn chậm như rùa. Nhìn xem, bỏ xa đến thế nào !"
Định An Khang đáp: "Thím Hà , đây là ngày đầu tiên cháu việc mà. Nếu cháu nhổ nhanh quá, nhỡ nhổ nhầm cả lúa mạch thì tính là của ai?"
Thím Hà bĩu môi: "Thì đương nhiên là tính công điểm của chứ! Cái thằng nhóc , mắt mũi cũng tinh tường gì cả. Cây lúa mạch to đùng thế mà còn rõ ?"
Sau đó bà sang Khương Mật: "Khương nha đầu, cháu cũng đừng mà ngừng tay. Nhanh nhẹn lên một chút! Bằng là sẽ trừ công điểm đấy!"
Giọng bà lớn, vang vọng khắp cả cánh đồng, liên tục quở trách Khương Mật và Định An Khang.
Định An Khang nhiều, đành vùi đầu việc dám lên tiếng.
Khương Mật thì nghẹn một cục tức trong lòng, nhưng vẫn dám thẳng lưng, đành cặm cụi nhổ cỏ.
Thím Hà : "Ấy, Định An Khang, xoa thắt lưng thế ? Cái lưng đúng là quá kém, còn kém hơn cả bà già như nữa." Bà cứ luôn miệng săm soi Khương Mật và Định An Khang, đúng là hai đứa xui xẻo, vặn việc ngay mặt bà .
Khương Mật hắng giọng: "Thím Hà , thím thì cứ , nhưng tay thì đừng mà ngừng việc đấy nhé!"
Thím Hà: ???
Khương Mật tiếp lời: "Thím Hà, thím cứ thẫn thờ đấy ? Thím trừ công điểm ?"
Rồi cô đảo mắt sang một bà thím khác mới khúc khích: "Thím áo hoa , thím đừng chỉ khúc khích như ! Vừa thím đầu ruộng uống nước hai lượt đấy, chậm trễ bao nhiêu việc đồng áng. Nếu để lỡ vụ lúa mạch , thì đúng là thím thành tội nhân của cả đội đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-242.html.]
Mèo Dịch Truyện
Cô lớn tiếng: "Còn bác gái mặc áo xanh nữa kìa, bác đừng trơ đấy mà ! Bà Dương dặn , chúng phép lười biếng, xoa lưng, tay chân cũng chậm chạp. Làm nhanh lên chút, chúng mà xong một mẫu đất thì còn thêm một mẫu nữa đấy!"
Mọi : ...
Thím Hà chằm chằm Khương Mật và Định An Khang, còn Khương Mật nhắm thẳng mấy bà thím khác mới xem náo nhiệt mà công kích. Cô để lộ bất kỳ kẽ hở nào cho khác, cũng nín thở cặm cụi việc.
Thím Hà và hai bà thím Khương Mật chỉ mặt điểm tên, đành cúi xuống tiếp. Thường ngày các bà vẫn lén lút trốn việc, tranh thủ rảnh rỗi mà tơ lơ mơ, nhưng bây giờ Khương Mật vạch mặt như thế, còn dám công khai lười biếng nữa.
Chuyện ai cũng tự tìm cách lười biếng một chút, gì mà chứ? Bề ngoài ai cũng vẻ chăm chỉ như , nhưng thực , sức cũng chẳng chênh lệch là bao. Mấy bà thím , lấy sáu công điểm, thì dứt khoát nhiều hơn, nếu thể ít một công điểm mà vẫn chấm đủ, mới gọi là kiếm lời của đại đội, càng chứ .
Thím Hà đành : "Khương nha đầu, cái họng cháu mệt đấy, chắc là bốc khói nghi ngút chứ, đầu ruộng uống ngụm nước ."
Khương Mật: "Thím Hà định uống nước ? Thím , chúng thể chỉ nghĩ đến việc lười biếng uống nước. Cứ xong luống đất hãy nghỉ. Còn hai thím nữa, các thím cũng , chúng cùng cố gắng, xong mẫu ruộng còn mẫu ruộng khác đang chờ."
lúc đó, cán bộ ghi công điểm tới kiểm tra, cất lời khen Khương Mật là một thanh niên trí thức hăng hái, yêu lao động.
Ba bà lão thì ...
Thím mặc áo xanh : "Mật nha đầu, thôi thì chúng cũng đừng cứng nhắc như . Cứ khom lưng cả buổi chiều thế , cái lưng già của thím đây mai khi liệt giường mất."
Một thím khác mặc áo hoa cũng tiếp lời: "Phải đó Mật nha đầu, cháu mau uống chút nước nghỉ ngơi . Cháu việc thoăn thoắt, nhổ cỏ nhanh thật đấy."
Thím Hà thở dài: "Thôi, thím nữa, lát nữa cũng chẳng gì ."
Hóa bà lão chua ngoa chính là bà nội của Chu Đại Long. Quả thật hôm qua trời tối, rõ dung mạo của bà lão . Khương Mật thấy ba bà lão chịu thua, cô cũng lên, đầu ruộng uống nước nghỉ ngơi một lát. Thím Hà cũng nhanh chóng đầu ruộng uống nước. Làm hơn một giờ liền, đúng là nóng bở tai.