Những chùm nho sai lúc lỉu, từng chuỗi từng chuỗi trông mắt, nặng trĩu đến cong cả giàn. Chỉ là còn chín hẳn, quả to hơn đậu phộng là bao, chừng hai ngày nữa là thể ăn .
Cô xem dưa hấu. Trên một dây leo đến sáu quả dưa hấu, quả nào cũng tròn trịa đều đặn, trông chừng cũng sắp ăn . Nghĩ đến dưa hấu ngọt lịm và nho tươi, nước miếng Khương Mật kiềm mà ứa , chỉ nếm ngay.
Cô đất rộng năm trăm mét vuông , ánh mắt sáng rực. Sau cô trồng đủ loại trái cây! Còn trồng cả nhân sâm, linh chi nữa chứ! Ở tỉnh Bắc nhất định thể tìm giống nhân sâm .
Khương Mật ôm Giọt Nước Nhỏ dài bãi cỏ, chủ yếu là vì quá mệt mỏi, dậy nữa.
"Chị bây giờ đến tỉnh Bắc , nơi đây núi non trùng điệp. Trên núi chắc chắn nhiều nhân sâm, em thể tự ngoài tìm giúp chị ?"
Giọt Nước Nhỏ nhảy lên trán Khương Mật, tan chảy thành một vũng nước, bao phủ bộ gương mặt cô, giống như đang đắp mặt nạ , nhưng cũng ảnh hưởng đến hô hấp của cô.
Khương Mật nhắm mắt .
Đến khi tỉnh dậy, trời tờ mờ sáng. Tô Văn Thần ở bên ngoài gọi to 2. Hứa Niệm Nhi khó chịu càu nhàu: "Ai là 2:thì mau ngoài việc , đừng chậm trễ giấc ngủ của chứ. Trong mộng đang ăn gà dở, 2:cô bồi thường cho đấy."
Hà Chiêu Đệ liền : "Khương Mật, gọi cô kìa."
Khương Miểu mặc sẵn quần áo màu phấn hồng, đang giày, thấy Khương Mật mở to mắt, liền : "Chị Mật Mật, chị cứ ngủ tiếp ."
Khương Mật mơ màng trừng mắt một lát, cũng gắng gượng bò dậy, ngáp một cái thật dài, vẫn còn buồn ngủ lắm. Cô cũng mặc quần áo, giày , vén tóc lên theo ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-231.html.]
Mèo Dịch Truyện
Tô Văn Thần rửa mặt xong, thấy hai chị em Khương Mật , : "Rửa mặt , đó chúng việc."
Khương Mật và Khương Miểu đánh răng rửa mặt, đó phát hiện kem đánh răng vơi hơn phân nửa, phần đuôi tuýp thì cắt cụt một mẩu khá lớn. Khương Miểu ngạc nhiên: "Có khác trộm đồ của chúng ?"
Khương Mật: "..." Cô thầm nghĩ, may mà còn lấy hết.
Tô Văn Thần: "Tuy cô xinh, nhưng thể tùy tiện vu oan cho khác , việc chẳng liên quan gì đến , cô đừng như thế."
Khương Mật: "Cám ơn khen xinh. Vả , cũng thể phòng nữ mà trộm kem đánh răng như chứ." Cô ngờ kem đánh răng cũng nỡ trộm, quả thật còn quá ngây thơ! "Trước đây từng mất kem đánh răng xà phòng thơm ?"
Tô Văn Thần: "Lâu lắm . Hiện tại thì kem đánh răng của , chỉ mới tìm chỗ cất, ai cũng đừng mơ tưởng tới."
Chờ rửa mặt xong, cả nhóm bắt đầu công việc.
Công việc tuy nhiều nhặn gì, nhưng riêng việc tưới nước cho mảnh đất trồng rau cũng tốn ít sức lực, tiên bờ sông gánh nước, đó mới mang về tưới lên luống đất.
Vẻ mặt Tô Văn Thần đau khổ: "Với hai chị em cô, thật sự đành lòng yên . Sống đến tuổi , đây là đầu tiên phát hiện cũng lúc 'thương hương tiếc ngọc' như thế. Hôm nay sẽ giúp hai gánh nước, nhưng nhất định nhé. Sau là việc của mấy cô thanh niên trí thức mới như các cô đấy."
Khương Mật lấy ba chiếc bánh nướng bơ, đưa cho Khương Miểu một cái, tự ăn một cái, chiếc còn đưa cho Tô Văn Thần, "Nếm thử , mang từ nhà lên đấy, ba chiếc cuối cùng ."
Tô Văn Thần: "??? Thật ? Không cô bỏ thuốc độc đấy chứ?"
Khương Mật cắn một miếng, "Độc c.h.ế.t thì lợi gì cho ? Vậy ai nấu cơm tưới nước cho chứ?"