Khương Mật thấy một tấm bảng "Dương Gia Câu", liền nhận lấy hành lý mà Uông Hải đang xách giúp, : "Anh Hải, cảm ơn nhiều. Khi nào dịp, em sẽ ghé chơi."
Uông Hải đáp: "Anh cứ xách giúp em. Tìm Đại đội Đồng Ninh ." Phải đến khi tìm địa điểm, Uông Hải mới yên tâm rời .
Chu Di cũng thấy Đại đội Hạnh Hoa, cô cũng cầm theo hành lý tới.
"Trước tiên cứ để hành lý lên xe bò . là Dương Giai Hòa, còn đây là chú Ngưu. Các đồng chí tên là gì?"
Khương Mật và Dương Uyên lượt xưng tên, cùng đặt hành lý lên xe bò.
"Chúng còn thiếu bốn nữa, đợi thêm một lát." Dương Giai Hòa cúi đầu Khương Miểu, vẻ ngạc nhiên: "Sao một đứa bé cùng thế ?"
"Đây là em gái , Khương Miểu, năm nay lên tám, con bé thể rời nửa bước." Khương Mật thuận miệng đáp, ngẩng đầu Dương Giai Hòa. Anh quả là một vẻ hiếm , đôi mắt hoa đào rực rỡ long lanh, toát lên vẻ sáng ngời. Gương mặt , khiến cô thể ngắm cả ngày chán. Đẹp tựa như tranh vẽ!
Dương Giai Hòa hỏi thêm, tay gảy gảy cọng cỏ đuôi chó. Bị cô chằm chằm mãi, đầu . Khương Mật sờ soạng trong túi lấy một nắm kẹo sữa Thỏ Trắng đưa tới: "Đồng chí, thể cho Miểu Miểu nhờ chuyến xe ? Một chiếc xe bò, rõ ràng là để kéo hàng hóa chứ để chở ."
Miểu Miểu chiếm một chỗ . Giữa đường lỡ cô mệt mỏi, thể bế Miểu Miểu hoặc luân phiên đổi chỗ với con bé.
Dương Giai Hòa khẽ , đôi mắt hoa đào cong cong, con ngươi trong veo như thể nhấn chìm khác. Anh đưa tay nhận lấy kẹo: "Được thôi."
Khương Mật càng rạng rỡ hơn. Dương Gia Câu quả đúng là một nơi . Cô vội bế Khương Miểu đặt lên chiếc xe bò, ngay chỗ Dương Giai Hòa lúc nãy. Lát , một thanh niên vận áo sơ mi trắng, quần tây đen, tay xách hành lý bước đến. Chuỗi chìa khóa thắt lưng leng keng theo từng bước chân. Thấy chiếc xe bò chất đầy hành lý còn lấm lem bùn đất, nhăn mặt: "Bẩn thế thì mà đặt hành lý? Sao các đồng chí rửa xe bò ?" Rồi khi thấy một cục phân trâu nhỏ xe, lông mày nhíu chặt : "Sao còn cả phân trâu thế !!!"
Dương Giai Hòa bóc một viên kẹo sữa bỏ miệng, mí mắt cũng chẳng thèm nâng lên: "Cậu tưởng là ấm con nhà tư bản chắc?"
"Vị đồng chí , cơm thể ăn bậy nhưng lời thể lung tung. Ông nội là công nhân, cha cũng là công nhân, cụ nội là nông dân, đều từng giai cấp tư sản áp bức bóc lột. Gia đình chúng gốc gác trong sạch, là công nông chính hiệu, một lòng theo cách mạng!" Anh chỉ chiếc xe bò, giọng điệu đầy bất mãn: "Đây là thái độ các đón tiếp thanh niên trí thức đấy ? Bảo bỏ hành lý trong ư? Chỗ thể để hành lý của ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-213.html.]
Dương Giai Hòa : "Vậy thì đành chịu dơ một chút, hoặc là tự cầm hành lý mà ."
Đinh An Khang tức giận đến đỏ bừng mặt, thể tin nổi Dương Giai Hòa: "Anh bảo tự xách hành lý ư?"
Khương Mật bật thành tiếng.
Đinh An Khang vốn định trút giận lên Khương Mật, nhưng thấy cô gái xinh nhường , cơn tức giận lập tức tiêu tan. Anh dịu giọng: "Chào đồng chí. Đồng chí từ tới ? Tên là gì?"
Khương Mật đáp gọn: "Tân Thành, Khương Mật."
Ngay đó, thêm hai nữa cũng tới.
Đó là Khương Thư Âm và một thanh niên khác.
Khương Mật: !!! Oan gia ngõ hẹp là đây chứ !
Khương Thư Âm thấy Khương Mật cũng ngẩn trong giây lát: "Em họ, em cũng phân về Dương Gia Câu thanh niên trí thức ? Vậy là chúng thể giúp đỡ lẫn ."
Khương Mật chỉ hờ hững gọi một tiếng 'chị họ', vẻ khách sáo.
Đợi đến khi cuối cùng xuất hiện, Khương Mật càng cảm thấy xui xẻo hơn: đó là Hà Chiêu Đệ.
Dương Uyên: Chao ôi, thật là xui xẻo!
Mèo Dịch Truyện
Sau khi Dương Giai Hòa xác nhận tất cả đến đông đủ, lên xe bò, bên cạnh Khương Miểu: " và chú Ngưu sẽ dẫn các đồng chí đến văn phòng thanh niên trí thức để báo cáo , đó sẽ trở về đại đội. Chú Ngưu, chúng khởi hành thôi, các đồng chí cứ thế mà theo ."