Chương 203:
Vào buổi tối khi ngủ, Khương Mật dùng chiếc vại tráng men rót nửa chén nước cho Khương Miểu uống. Trong đó, hòa lẫn một chút nước gian còn dư . Hiện giờ, trong nhà cần bồi bổ cơ thể nhất chính là Khương Miểu.
Mèo Dịch Truyện
Khương Miểu thủ thỉ: "Chị Mật Mật ơi, em nhẹ bẫng cả , đầu óc cũng thanh thoát, cứ như bay lên , chút thực."
Khương Mật ấn đầu cô bé, dùng sức khá mạnh! "Giờ thì thấy thật hơn ?"
Khương Miểu tít mắt: "Dạ, thật ạ." Khương Mật xoa đầu em: "Ngủ . Mai chị dẫn em lên kinh thành chơi."
Sáng hôm , cả nhà họ Khương ăn sáng, cô dặn dặn rằng khi xe nhất định cẩn thận, nhất là nên ở hàng ghế phía gần cửa sổ. Giờ đây, chẳng ai dám ghế phía xe buýt nữa, vì quá sợ gặp tai nạn tảng đá lăn xuống.
Khương Mật vẻ nhất định sẽ lời cô, rằng sẽ ở hàng ghế phía .
Lần , Khương Mật dẫn theo Tiểu Tương Bao. Cậu bé mặc bộ quần áo mới, theo Lưu Vân đến nhà hàng quốc doanh, hai mắt đẫm lệ Khương Mật, luyến tiếc : "Cô ơi, cháu sẽ nhớ cô lắm!"
Khương Mật xoa đầu bé, dịu dàng : "Nhanh thôi cô sẽ trở , mang đồ ăn ngon về cho cháu." Tiểu Tương Bao khẽ gật đầu, đôi mắt vẫn còn ầng ậc nước.
Khương Mật dẫn Khương Miểu đến Liên hiệp Phụ nữ một chuyến. Trên đường , Khương Mật dặn dò Khương Miểu: "Chị em là đứa thông minh, cho nên chị cũng chẳng cần dạy dỗ gì em nhiều. Đến Liên hiệp Phụ nữ, em nhớ cảm ơn chị Bình Bình thật lòng. Về chuyện nhà cửa của em, còn tự để ý thêm nhiều hơn đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-203.html.]
Khương Miểu ngoan ngoãn đáp: "Em sẽ lời chị Mật Mật ạ."
Đợi đến Hội Liên hiệp Phụ nữ, Khương Mật rơm rớm nước mắt cảm ơn Từ Bình Bình quan tâm đến chuyện của Miểu Miểu, giúp đỡ nhà cửa và giữ vững công việc cho cô bé, còn sắp xếp chu đáo cho tương lai của cô bé. Quả đúng là một cán bộ , một lòng vì nhân dân.
Khương Miểu cũng theo Khương Mật mà cảm ơn Từ Bình Bình, rằng cô giống như chị ruột, hết lòng thương yêu và lo lắng cho .
Từ Bình Bình cũng cảm động đến rưng rưng nước mắt, rằng đây đều là những việc nên , chỉ hận chuyện của Khương Miểu sớm hơn một chút, thể cứu cô bé thoát khỏi tay kế độc ác sớm hơn một chút.
Ngay đó, Khương Mật dẫn theo Khương Miểu xin giấy chứng nhận phép kinh, rời khỏi Liên hiệp Phụ nữ.
Cô mới khỏi, viện trưởng cô nhi viện dẫn theo mấy bạn nhỏ đến. Đám trẻ nhỏ mặc những chiếc váy mới tinh do viện trưởng gấp suốt đêm, gương mặt nhỏ nhắn của chúng đều rạng rỡ nụ . Chúng hát một bài ca quen thuộc tặng Từ Bình Bình, khen cô là một dì hiền hậu, và viện trưởng cô nhi viện cũng trịnh trọng trao lên một bức thư cảm ơn.
Từ Bình Bình nhận lấy thư cảm ơn, khen bọn nhỏ hát , lấy kẹo cho chúng ăn, còn rằng nhất định sẽ tranh thủ thêm nhiều sự cứu trợ cho cô nhi viện.
Cô vốn dĩ thật nhiều việc thực tế, chút thành tích. Hôm nay cảm ơn như , trong lòng cô dâng trào cảm xúc, tự nhủ về càng hết lòng việc vì quần chúng nhân dân.
Khương Mật dẫn theo Khương Miểu tới bến xe. Trước tiên, cô dẫn cô bé thăm chủ nhiệm bến xe, sơ qua về chuyện công việc của Khương Miểu, rằng tháng sẽ bắt đầu , đồng thời cảm ơn bến xe quan tâm, chăm sóc Khương Miểu đây. Sau đó, cô liền dẫn Khương Miểu mua vé xe và lên xe.
Hiện giờ, xe buýt đến kinh thành ít ỏi. Chuyện tai nạn mới xảy ba ngày , lòng vẫn còn hoảng sợ, đến cả tài xế lái xe cũng đầy lo âu. Thỉnh thoảng mới vài xe, mà phần đầu xe thì đều trống trơn.
Khương Mật dắt Khương Miểu ở hàng ghế phía gần cửa sổ. Chờ đến khi xe buýt xuất phát, xe cũng chỉ chừng mười , vài đều nơm nớp lo sợ, nét mặt lộ rõ vẻ hoảng hốt. Khương Miểu hề say xe, em bé ở vị trí gần cửa sổ, ghé ngắm cảnh vật bên ngoài. Khương Mật cũng tựa ghế bên cạnh, ngoài. Gió lớn, thổi rối tung mái tóc cô, cô vén tóc tai, ung dung bóc một nắm hạt dưa.