Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh - Chương 195:---

Cập nhật lúc: 2025-09-02 12:51:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Tương Bao kiên quyết: "Cháu một miếng cũng ăn ."

Khương Mật khen ngợi: "Tiểu Tương Bao, cháu cả câu ! Một câu đầy đủ, ho thật đó. Mau đánh răng rửa mặt , lát nữa chúng ăn sáng ngon lành nhé."

Nghe , Tiểu Tương Bao liền rửa mặt đánh răng.

Đến bữa ăn, bàn bày biện hơn nửa con thỏ nướng thơm lừng. Thỏ xé vụn, còn hình hài ban đầu.

Đám Khương đây là do Khương Miểu sáng sớm dậy thịt và nướng chín. Dẫu trong lòng chút băn khoăn, nhưng cũng hỏi thẳng mặt Khương Miểu. Đến khi ăn, thấy món thỏ nướng thật sự tồi.

Ngay cả Khương Trạch cũng khen Khương Miểu năng khiếu nấu ăn.

Tiểu Tương Bao thề sống c.h.ế.t chịu ăn thỏ nướng, chỉ ăn mấy món đồ ăn thừa hôm qua Khương Trạch mang về.

Khương Mật cầm một cái đùi thỏ lên, đưa lên mũi ngửi ngửi: "Thơm quá, cháu xác định ăn ? Đây là miếng thịt ngon nhất còn sót đó, còn xương thôi. Nếu , cháu ăn thử một miếng xem."

Cô đặt đùi thỏ mũi Tiểu Tương Bao. "Nào, ngửi , ăn ?" Một đứa bé ba tuổi nhịn , liền há miệng cắn một miếng. Có miếng đầu tiên thì sẽ miếng tiếp theo. Đến khi ăn xong, Tiểu Tương Bao còn ăn thêm!

Khương Mật khéo léo dỗ dành: "Nếu , là tối nay chúng món thỏ xào sả ớt từ thỏ của cháu, ngon hơn nhiều đấy."

Thái độ của Tiểu Tương Bao bắt đầu lung lay, đó bé quả quyết : "Cô út nhất định ăn, thì cứ ăn ."

Ăn cơm xong, tất cả . Tiểu Tương Bao gom những mẩu xương thỏ ăn một chiếc túi nhỏ, vẻ mang chôn cất.

Khương Mật ha hả, tỏ vẻ đồng ý. Cô dẫn Khương Miểu và Tiểu Tương Bao cửa, đầu tiên mang xương thỏ tìm một khu đất yên lành để chôn, đó dẫn theo hai đứa nhỏ trở về ngôi nhà cũ của Khương Miểu một chuyến.

Vừa đến cửa , thì nhà trộm, khóa cửa cũng cậy phá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-195.html.]

Đây là trộm!

Thật cũng xem như trong dự liệu. Chủ nhà vắng mặt, thoát khỏi tầm ngắm của kẻ trộm!

Khương Mật thốt lên: "Đồ đạc để , trộm sạch !"

Khương Miểu kéo tay Khương Mật, nhỏ giọng : "Chị Mật Mật, chị đừng nóng vội, tiền bạc và vàng thỏi vẫn còn, em giấu kỹ ."

Khương Mật nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Miểu, hỏi nhiều thêm tại đây.

Mèo Dịch Truyện

Những hàng xóm còn ở trong sân viện đều vội vàng chạy đến xem. Ai nấy đều thấy căn nhà lục lọi tan hoang, những món đồ dùng, từ chiếc quạt điện, đồ trang trí, nồi niêu xoong chảo cho đến các vật dụng lặt vặt, đều cánh mà bay!

Ngay cả chăn chiếu giường cũng còn!

Căn phòng trống hoác, sạch bách, như thể dọn sạch sẽ chỉ trong một đêm.

Khương Mật báo công an.

Một hàng xóm : "Báo công an thế , chẳng cả viện đều nhà trộm ?"

"Mà dẫu công an đến, chắc gì tìm thấy gì. Chúng thấy ai lạ mặt , thôi thì bỏ qua ."

"Bình thường cũng chẳng nhà nào mất đồ, kẻ trộm dòm ngó nhà Tam Thủy, e rằng cũng là vì mụ độc phụ Thôi Mộng Nhu , khó lòng mà sống sót ngoài . Thôi thì của . Báo công an cũng chẳng tìm , còn liên lụy đến tiếng tăm cả viện."

Một ông lão dắt theo đứa cháu nhỏ nhíu mày: "Công an đến là để bắt trộm, bảo là liên lụy đến viện chúng ? Lẽ nào kẻ trộm lý?"

Lại mấy hàng xóm khác cũng lên tiếng: "Đồ đạc mất , còn sợ báo công an ư? Kẻ trộm trong viện thì liên lụy đến viện . Nếu tên trộm là trong viện thì càng nên báo công an, mau mau bắt loại vô phép tắc mới ."

Loading...