Khương Miểu: "Không đau ạ, đau chút nào . Trước em g.i.ế.c gà g.i.ế.c vịt lắm. Chị Mật Mật, chị ăn ."
Khương Mật cúi đầu hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của Khương Miểu, khẽ nở nụ môi: "Chúng đánh răng, đó ăn thỏ nướng."
Cô dắt Khương Miểu đánh răng rửa mặt, đó cùng Khương Miểu mái hiên ăn thỏ nướng.
Tay nghề của Khương Miểu thật sự chê , dù hẳn là thể sánh bằng tài nấu nướng của Khương Trạch, nhưng thỏ nướng ăn ngon, ngoài giòn trong mềm, rắc muối, tiêu và ớt bột.
Khương Mật ho một tiếng, trong mắt cô chợt cay xè, một giọt nước mắt nóng hổi lăn xuống, rơi lã chã miếng thỏ nướng. Khương Miểu vội vàng vỗ lưng Khương Mật, chạy trong phòng mang nước .
Thỏ nướng bỏ nhiều ớt, còn nóng hổi, ăn rát cả miệng. Khương Miểu khắc ghi từng lời cô dặn dò ngày hôm qua trong lòng.
Khương Miểu đưa cốc nước cho chị , Khương Mật uống một ít, đó ôm Khương Miểu: "Miểu Miểu."
Khương Miểu chẳng hiểu đầu cua tai nheo thế nào, nhưng cô bé thích nhất Khương Mật ôm, cứ để chị ôm . Một lúc , Khương Mật tiếp tục ăn thỏ nướng, hai một ăn chân , một ăn chân . Ba Khương từ trong phòng , thấy Khương Mật và Khương Miểu ở cửa ăn thỏ nướng, sững sờ đến ngớ .
Khương Mật : "Ba ăn thử ạ? Miểu Miểu nướng, ăn ngon."
Ba Khương ngớ lắc đầu, trong lòng vô vấn đề hỏi. Nào là Miểu Miểu thể nướng thỏ? Làm g.i.ế.c thỏ? Tại nướng thỏ buổi sáng?
Khương Mật đưa miếng thỏ nướng cho ba : "Lát nữa ba cứ ăn sáng với món ạ."
Ba Khương ừ hử một tiếng, cầm lấy miếng thỏ, đốt bếp than.
Khương Mật dắt Khương Miểu rửa tay, thấy quần áo treo mái hiên, của cô!! Rõ ràng hôm qua cô hề giặt giũ! Hai bộ là của Miểu Miểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-194.html.]
Chẳng lẽ Miểu Miểu hết?
Khương Miểu níu lấy ngón tay Khương Mật: "Chị Mật Mật, em nhiều việc lắm ạ."
Bàn tay Khương Mật khẽ run lên, trong lòng dâng trào một cảm xúc khó tả, cô nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Miểu, ôm chầm lấy em gái nữa: "Miểu Miểu, về chúng cùng giặt quần áo, chúng cùng nướng thỏ ? Đừng dậy sớm những việc một nữa. Làm việc một thì buồn tẻ lắm, trời còn tối om như , buồn sợ. Cứ chờ trời sáng hẳn, chị sẽ cùng với em. Trẻ con thì ngủ cho đủ giấc."
Khương Miểu: "Em sợ buồn tẻ, sợ tối, em thể , thể giúp chị Mật Mật nhiều việc."
Mèo Dịch Truyện
Khương Mật dỗ dành thêm một lúc, đứa bé thông minh nhưng cố chấp đến mức lớn đau đầu.
Mọi cùng lên súc miệng rửa mặt. Khương Mật thu gom quần áo mái hiên , bên mép giường gấp ghém cẩn thận. Khương Miểu cạnh đó chăm chú theo.
Việc đầu tiên Tiểu Tương Bao khi rời giường là ngắm thỏ. Rồi cu phát hiện thiếu mất một con liền cuống quýt chạy toán loạn: "Thỏ con mất ! Thỏ con mất !"
Khương Miểu bình thản đáp: "Không mất, nướng ."
Tiểu Tương Bao mặt mũi kinh hoàng, lắp bắp: "Nướng... nướng cái gì cơ? Sao cô nướng nó?" Dưới sự kinh ngạc tột độ, bé vẫn thể trọn một câu.
Khương Miểu nhắc : "Thỏ của , nướng ."
Tiểu Tương Bao òa lên một tiếng, nấc: "Cô g.i.ế.c thỏ, thỏ con đáng yêu như thế mà! Hức hức..." Khương Miểu như điều gì sai trái, vội vàng về phía Khương Mật.
Khương Mật vỗ về: "Tiểu Tương Bao, thỏ là của cháu, cháu quyền nuôi nó, cũng quyền thịt để ăn. Còn con thỏ là của cô tư cháu, em cũng quyền tự quyết định là nuôi thịt."
Tiểu Tương Bao tủi nức nở: "Thỏ con... thể ăn."
Khương Mật mỉm : "Lát nữa cháu thử một miếng xem , cháu sẽ ăn ."