Khương Mật mỉm , gọi Khương đến bên cạnh, với bà: "Mẹ ơi, phiếu con ở đây đủ dùng , cần chuẩn thêm phiếu cho con ạ." Mẹ Khương cầm lấy xấp phiếu, càng đếm càng thấy lòng dâng trào xúc động: "Ai mà hào phóng cho con nhiều thế? Tất cả đều là phiếu tiêu dùng quốc ?"
Khương Mật đáp: "Là chú Trần biếu đấy ạ."
Mẹ Khương bối rối: "Thứ ... mà nhận chứ! Chúng gì công của mà nhận món quà một cách vô cớ?"
Khương Mật quả quyết: "Cứ nhận thôi . Chú tấm lòng thành, thì con cứ nhận ạ. Với , chú cũng lên chức phó xưởng cơ mà." Mẹ Khương tuy vẫn còn khó hiểu, nhưng dường như cũng quen với sự khéo léo của cô con gái út. Bà dặn dò: "Mật Mật , con thật cẩn trọng nhé, lỡ bắt sơ hở của con thì ..."
Khương Mật tít mắt: "Mẹ ơi, cứ yên tâm ạ." Nghĩ ngợi một lát, cô tiếp: "Mẹ , cái suất công tác của Miểu Miểu thể giữ đó. Hay là nhường công việc cho chị cả , để chị trở về nhà máy việc."
Mẹ Khương ngớ một chốc: "Cái gì cơ?"
Khương Mật giải thích: "Để chị cả Miểu Miểu công việc , nhưng bù , hàng năm chị cả chi một khoản thù lao kha khá cho Miểu Miểu."
Mèo Dịch Truyện
Mẹ Khương do dự một lát: "Suất công tác , con giữ mà dùng." Khương Mật : "Mẹ, nếu con về nhận việc, thì dễ ợt. Con thật sự cần một chuyến ngoài Bắc." Cô cần linh chi, nhân sâm, thể cần nhiều, ở đây gì chỗ mua! Ngoài Bắc thể dễ tìm thấy hơn.
Mẹ Khương xong thì ngỡ ngàng, Dung Dung thể trở ? Đâu dễ dàng gì, thành phố đơn vị tiếp nhận, nhưng nông thôn cũng chịu cho chứ. Đến lúc đó giả bệnh? Hay là ba con giả bệnh? Nếu thì Dung Dung giả bệnh?"
Không thể để ngoài cớ dị nghị.
Khương Mật suy nghĩ một lát : "Con cũng sắp xuống nông thôn , khi con đến đó thì tìm chị cả, chuyện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-188.html.]
Mẹ Khương cảm thấy thật khó tin, trong nhà tự dưng một suất công tác bỏ trống ?
Ba Khương đun nước xong, còn bưng chậu nước . Khương Mật gọi Khương Miểu tới gội đầu.
Tóc của con bé vô cùng yếu, chẳng kém tóc lúc cô mới xuyên tới là bao, ít vàng xù, đúng là con bé tóc vàng hoe. Khương Miểu đang xổm bên cạnh cây, cùng một đám trẻ con khác xem đám kiến đang cố vẫy vùng trong vũng nước.
Cô bé Khương Mật gọi liền chạy tới. Khương Mật cùng Khương giúp cô bé gội đầu. Tóc Khương Miểu ít, ngắn, gội nhanh. Sau khi gội xong, Khương dùng khăn bông lau khô một nửa cho cô bé, cầm lược chậm rãi chải tóc.
Trên đầu Khương Miểu rận, nhưng gàu thì nhiều. Khương Miểu ngoan, mặt Khương Mật cúi gằm mặt xuống, để chị chải da đầu. Cứ thế nếu ở nắng, hẳn là từng mảng gàu rơi lả tả.
Chải chừng mười phút, Khương Mật giúp cô bé chải tóc, còn dùng dây vải buộc hai búi tóc nhỏ xinh, : "Sau , chúng mỗi ngày đều buộc tóc gọn gàng nhé."
Khương Miểu tựa đùi Khương Mật, híp mắt , hết sức thỏa mãn. Ba Khương hỏi: "Mật Mật, hôm nay con gội đầu ? Ba nấu nhiều nước lắm."
Khương Mật sờ sờ tóc, nghĩ hôm nay ở bên cạnh chuồng heo hai tiếng, cả ám mùi heo hám, cô liền : "Gội chứ!"
Mẹ Khương ở bên cạnh nhắc: "Sau gội ban ngày thôi, buổi tối gội đầu dễ đau đầu lắm đấy."
Khương Mật đáp: "Lau khô tóc sẽ dễ đau đầu ạ, tóc còn ướt ngủ mới thể đau đầu thôi."
Ba Khương bưng nước , Khương gội đầu giúp cô. Khương Miểu ở phía cầm khăn bông, chờ giúp chị lau tóc. Chờ Khương Mật gội sạch tóc, Khương cũng giúp cô lau tóc, dùng lược chải da đầu. Mẹ Khương : "Tóc của con bây giờ như , lúc nên cắt, vuốt ve giống như tơ lụa, chẳng còn gàu, da đầu sạch sẽ bao."