bữa cơm còn kết thúc, nhân viên phụ bếp Triệu Hỉ bưng lên một đĩa thịt dê nướng thơm lừng, mời các vị lãnh đạo nếm thử. Chủ nhiệm Tiếu của nhà hàng quốc doanh liền giới thiệu với các vị lãnh đạo, rằng Triệu Hỉ tuy mới phụ bếp ba năm, nhưng giờ luyện tay nghề nấu nướng khéo léo, đặc biệt món thịt dê nướng, hương vị vô cùng tuyệt hảo, khiến ăn một miếng ăn thêm.
Thậm chí cần nếm, chỉ ngửi thôi cũng thấy ngất ngây .
Mỗi hai xiên, khi chia xong món thịt dê nướng, Triệu Hỉ nhân cơ hội : " còn chuẩn thêm món cá nướng, các vị lãnh đạo dùng thử ạ?"
Món cá nướng Triệu Hỉ cũng bưng lên. Một chiếc nồi sắt dài bày bàn, bên trong nước sốt sôi ùng ục, hạt tiêu và ớt nổi lềnh bềnh. Con cá nheo nướng vàng ruộm đặt chính giữa, phía là lớp rau củ thanh đạm, đáy nồi còn đốt cồn để giữ nóng.
Gắp một miếng cá, thịt cá tươi ngon săn chắc, đưa miệng thấy tê tê cay cay, ăn thật cơn thèm!
Ngay cả Bí thư Trân cũng thử một miếng, nhưng ăn xong ho sặc sụa, vội vàng uống để dịu bớt.
Chủ nhiệm Tiếu bèn hỏi Triệu Hỉ: "Bí thư Trân của chúng quen ăn cay, món cá nướng nào cay ?" Triệu Hỉ tức thì bưng lên một phần cá nướng đậu xị khác, cay mà vẫn đậm đà, hương vị độc đáo, khác hẳn những món từng ăn đây, khiến ai nếm thử cũng tấm tắc khen ngon, ăn mãi thôi. Ai nấy đều hết lời khen ngợi món ăn tươi ngon lạ miệng .
Tiếp đó, Chủ nhiệm Tiếu nhắc đến việc bổ nhiệm đầu bếp chính cho nhà hàng quốc doanh, công khai đề cử Triệu Hỉ. Ông , như Lưu Mậu sẽ tiếp tục đảm nhiệm các món ăn truyền thống, còn Triệu Hỉ sẽ chuyên về các món nướng như thịt dê, cá nướng. Ông còn quên ca ngợi Triệu Hỉ thiên phú nấu ăn bẩm sinh, cần ai dạy dỗ mà vẫn tự mày mò sáng tạo những món ăn độc đáo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-183.html.]
Mèo Dịch Truyện
Điều rõ ràng là đang ám chỉ ông Lưu Mậu giấu nghề, truyền dạy cho khác.
Lưu Mậu cũng kẻ ngốc, ngay từ khi Triệu Hỉ bưng món thịt dê nướng và cá nướng , ông nhận toan tính của Tiếu Hồng. Rõ ràng là ông khó phòng bếp, sắp đặt Triệu Hỉ vị trí của Khương Trạch.
Bình thường thì ông chỉ âm thầm giở trò, nhưng công khai "ném bom", các vị lãnh đạo trực tiếp đề cử Triệu Hỉ lên đầu bếp chính.
Vào thời điểm đó, các nhà hàng quốc doanh đều do chính quyền thành phố trực tiếp quản lý.
Lão Lưu đương nhiên cũng mặt tranh luận một hồi, hết lời khen tài nấu nướng và thiên phú của Khương Trạch, cho rằng chính là kế nghiệp của . Còn về Triệu Hỉ, ông nhận xét bình thường thái rau còn non tay, cần rèn giũa thêm thời gian. Tiếu Hồng biện hộ cho Triệu Hỉ, cho rằng sở trường về các món xào nấu hơn, đồng thời cũng Khương Trạch nên theo Lão Lưu học hỏi thêm vài năm nữa: "Cứ để Khương Trạch rèn luyện thêm vài năm, chờ đến khi đầu bếp Lão Lưu về hưu, thì để Khương Trạch tiếp quản công việc."
Các vị lãnh đạo mỗi một ý, ủng hộ Khương Trạch, kẻ nghiêng về Triệu Hỉ. Đây xem là một cuộc đấu đá nội bộ tại nhà hàng quốc doanh, xem ai sẽ là cầm trịch. Cuối cùng, họ quyết định dùng tài nghệ nấu nướng để phân định thắng thua, ai bản lĩnh hơn sẽ giữ . Vì nguyên liệu nấu ăn buổi tối nay hạn, nên cuộc so tài sẽ diễn trưa mai.
Khương Trạch cúi gằm mặt, giọng buồn rầu: "Bữa tối hôm nay con thấy cũng gì đặc biệt nổi trội, nhưng các vị lãnh đạo bây giờ chuộng những cách chế biến mới lạ. Món cá nướng thực khó, con thể ngon hơn Triệu Hỉ, nhưng nếu cứ học theo , con sợ sẽ tự hạ thấp đẳng cấp của bản . Về phần thịt dê nướng, đây cũng là món Triệu Hỉ tự sáng tạo, nhưng cách tẩm ướp thịt dê để khử mùi hôi và điều chế gia vị nướng khéo léo, con quả thực sánh bằng. Nếu những bữa ăn bình thường khác, con chắc chắn sẽ thua." Anh thở dài: "Con với , với bố vợ."
Khương Ái Quốc sốt ruột nhíu chặt mày: "Còn cách nào khác ? Có món gì ngon hơn cá nướng thịt nướng ?"