Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh - Chương 128:---

Cập nhật lúc: 2025-09-02 12:49:46
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông vạm vỡ : " cũng thăm đứa cháu gái đáng thương của . Mẹ nó độc ác, cho thăm nom, chỉ cần ngang qua cửa nhà họ là vác đồ đập ."

Công an thu thập chứng cứ điều tra, đương nhiên một bước.

Tại nhà Vương Tam Thủy.

Vương Tam Thủy đang ở trong nhà giặt quần áo. Con bé thông minh, hôm nay khi Khương Mật chuyện, về nhà liền lôi hết chăn ga gối đệm trong nhà ngâm trong chậu nước. Con bé giặt, chỉ ngây ngô bên đó mà , chờ đợi ngày mai sẽ ở cùng chị Khương Mật.

Nghe thấy động tĩnh phía , con bé bắt đầu sức vò mạnh chăn ga. Một đám mặt, con bé ngẩng đầu họ. Một bà lão lên tiếng: "Chính là đứa bé , tên là Tam Thủy."

Bà lão bước tới: "Tam Thủy, cháu giặt quần áo thế ?"

Một bà lão khác xen : "Đứa bé bé bỏng thế , giặt chăn ga gối đệm chứ? Mấy thứ thấm nước nặng trịch, sức mà giặt?"

Vương Tam Thủy ngửa đầu, giọng non nớt: "Cháu thể giặt mà, cháu giỏi lắm. Bốn tuổi cháu giặt chăn ga ."

Mẹ Bành Dương xót xa: "Đáng thương quá, Tam Thủy , bây giờ cháu bao nhiêu tuổi ?"

Vương Tam Thủy đáp: "Cháu tám tuổi." Rồi con bé tiếp tục vò quần áo.

Một bà lão khác kêu lên: "Tám tuổi ư! Sao thể tám tuổi chứ! Tam Thủy , đừng giặt nữa, về chúng đều giặt mấy thứ nữa. Con kế lòng độc địa, cứ thế mà hành hạ một đứa bé. Nếu con bé ba tuổi, còn tin hơn!"

Mẹ Trương Vân Anh cũng rơm rớm nước mắt, vội vàng đỡ con bé dậy: "Chúng giặt. Trẻ con nhà ai giặt chăn ga gối đệm bao giờ!"

Cũng vài đứa trẻ trong xóm sớm giặt quần áo, nấu cơm, nhưng giặt chăn ga gối đệm thì thể. Chăn ga dính nước dày nặng, trẻ con sức mà giặt nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-128.html.]

Vương Tam Thủy kiên quyết: "Không , cháu giặt."

Các gia đình khác trong sân thấy động tĩnh bên ngoài đều . Một bé trai : "Vương Tam Thủy mà giặt, kế nó đánh. Không giặt ."

Đồng chí công an đến đây thì nổi trận lôi đình: "Hội Liên hiệp Phụ nữ ? Hội Liên hiệp Phụ nữ ngay cả chuyện cũng lo liệu ? Lại để một đứa trẻ ngược đãi đến nông nỗi !"

Bà nội của thở dài : "Hội Liên hiệp Phụ nữ quản thế nào , Tam Thủy nó vẫn theo kế mà."

Vương Tam Thủy ngẩng lên: "Mẹ cháu , chỉ cần cháu ăn ít nhiều, cha cháu sẽ về tìm cháu."

Bà nội thở dài thườn thượt.

Chú họ của Vương Tam Thủy lúc bước tới mặt con bé: "Cháu gái Tam Thủy , chú là chú họ của cháu đây. Nhìn cháu ngược đãi đến thảm thương, bây giờ còn đẩy xuống sông c.h.ế.t đuối, lòng quả là độc ác. Về , chú họ sẽ nuôi cháu. Cha cháu đường đến nhà chú họ, nếu trở về thì sẽ tìm đến nhà chú. Bằng , chú họ sẽ dọn đến nhà cháu ở, cha cháu về là thể tìm cháu ngay." Vương Tam Thủy sợ tới mức mặt cắt còn giọt máu, vội lùi về phía lưng Trương Vân Anh.

Mèo Dịch Truyện

Mẹ Bành Dương phì một tiếng khinh bỉ mặt Vương Hữu Tài: "Cái bụng tính toán nhỏ nhen của , tưởng ai cũng chắc? Mẹ kế nó thứ lành gì, đây cũng chẳng hạng tử tế! Nhìn đứa nhỏ sợ đến thế nào kìa. Cậu lùi mau!"

Vương Hữu Tài: ???

Bà bác nãy còn cho ông mà? Sao trở mặt nhanh như ?

Mẹ Trương Vân Anh cũng hừ lạnh một tiếng: "Đã sắp mười tuổi mà ngay cả tuổi thật của đứa bé cũng nữa."

Đồng chí công an cũng quát lớn ông một câu: "Ông tránh xa một chút!"

Vương Hữu Tài mấy bà bác trừng mắt, ngơ ngác lùi về vài bước.

Loading...