Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 66.

Cập nhật lúc: 2025-05-21 03:54:51
Lượt xem: 701

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

tới giúp, Chu Dã đương nhiên đuổi . cũng kẻ keo kiệt, nên vẫn chuẩn một bữa trưa cho , chỉ là màn thầu từ ngô và bột tạp cốc.

Còn với em Đoạn Văn, Đoạn Vũ, ngày đầu tiên Chu Dã vẫn trả họ đúng một cân lương thực như thỏa thuận.

Về thì cần họ nữa, vì tính cả thì giờ năm đàn ông khỏe mạnh: thêm Lý Thái Sơn lôi sang hỗ trợ, còn là Chu Xuyên, Cố Quảng Thu, Lý Phong Thu, đào đất đóng gạch đều nhanh như chớp.

Tuy nhiên, em Đoạn Văn Đoạn Vũ rảnh rỗi cũng chẳng việc gì , còn tận bảy tám ngày nữa mới khai xuân , nên hai vẫn tới phụ đóng gạch, nhận lương thực.

Chu Dã vẫn chuẩn bữa trưa cho họ như thường lệ.

Làm vài hôm, Lý Đại Sơn cũng tới giúp một tay, thế là tới bảy ngày, bức tường bao quanh sân nhà Chu Dã dựng xong.

Còn cái cánh cổng gỗ do thím Trương giúp sửa , dạo bác thức khuya dậy sớm để kéo từ kho, mài cho Chu Dã, gắn xong cái là coi như công trình thành mỹ mãn!

Ngay hôm , tiếng còi khai xuân việc của đội sản xuất Ngưu Mông cũng vang lên chính thức.

“Lão Nhị , chú việc cho đàng hoàng đấy nhé, nhất là chuyện chi tiêu trong nhà, đừng tiêu pha linh tinh như nữa.” Chu Xuyên tự thấy mấy tuần nay thể hiện tệ, lập tức bày tư thế của cả mà dạy dỗ em trai.

Chu Dã hì hì: “Anh đúng lắm. À, mà ơi, em mượn ít tiền.”

Chu Xuyên khựng : “Mượn tiền? Mượn gì?”

“Vợ em mang thai đôi, sợ đủ sữa cho hai đứa bú. Em định tranh thủ lúc còn bận xuống phố tìm mua sữa bột, còn mua bình sữa nữa. Mà em bình sữa mắc lắm, một cái mấy đồng liền, giờ em hết tiền , cho em mượn chút ứng ? Mười đồng thôi, đợi khi nào vợ em nhận tiền nhuận bút, em sẽ trả .”

Chu Xuyên giật nảy : “Mười đồng?! Mà còn bảo nhiều?!”

“Tiền bán nhân sâm năm ngoái em tiêu hết để mua lương thực , còn thịt heo rừng thì cũng chỉ bán mấy đồng lẻ. Nếu nhờ tiền nhuận bút hai mươi đồng của vợ em, chắc nhà em nồi cơm cũng trống trơn luôn. Cũng nhờ đó mà em mới dám mua thêm lương thực ở chỗ lão đội trưởng. giờ sữa bột với bình sữa mới là vấn đề lớn, cho em mượn đỡ tí .” Chu Dã .

Chu Xuyên chẳng chút nghi ngờ gì, vì tính khí của Chu Dã thì ai chẳng rõ từ lâu!

Lúc mới sực tỉnh, chẳng lẽ nghĩ sai ?

Với cái kiểu sống như Chu Dã , cho bao nhiêu tiền cũng đủ tiêu. Cho dù vợ nhuận bút hai chục đồng mỗi tháng, e rằng vẫn đủ xài.

Hễ chuyện gì là sang tìm ?

Giống như bây giờ, tiêu hết tiền thì sang mượn tiền !

tự chui đầu rọ, tự biến thành cái ví cho thằng hai hút m.á.u ?

Chu Xuyên càng nghĩ càng lạnh cả , thấy Chu Dã vẫn đang chờ câu trả lời, liền mất kiên nhẫn : “Sau sinh xong thì cứ cho con b.ú thôi là , cần gì sữa bột? Nếu sữa đủ thì nấu tí nước cơm cho nó uống. Làm gì mà quý giá dữ , còn mua sữa bột! Cái bình sữa mà cũng mấy đồng bạc, chú cũng nỡ bỏ tiền ?!”

“Con em thì chăm sóc chu đáo!” Chu Dã thẳng , “Nếu vợ em đủ sữa, thì nhất định mua sữa bột. Anh về với chị dâu một tiếng giúp em, mượn tạm mười đồng thôi. Khi nào nhuận bút thì em trả ngay. Nếu tháng chọn, thì tháng nữa… À, với cả bảo chị dâu qua đây chăm vợ em đẻ nhé, em sẽ bảo mợ cần tới…”

“Anh về đây!” Chu Xuyên thẳng, lưng bỏ chạy chút do dự.

Bạch Nguyệt Quý nãy giờ xem từ đầu đến cuối: “…” Cái , đúng là chịu nổi thử thách!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-66.html.]

Chu Dã hừ một tiếng, sập cửa , khinh bỉ : “Cũng cùng một sinh , tưởng chắc? Cái kiểu lợi thì động đậy, còn cố tình sang giúp xây tường bao? Rõ ràng là chồn chúc Tết gà, chẳng ý gì cả!”

Bạch Nguyệt Quý khẽ : “Trên đời hai thứ thể thẳng, là gì ?”

“Là gì?” Chu Dã hỏi.

“Mặt trời và lòng .” Cô .

Chu Dã cực kỳ đồng tình: “ ! Mặt trời và lòng , vợ thật!”

là ông ruột của , thấy phong quang thì cố tình . Vậy mà ý định mượn tiền xoay sở, chuồn nhanh hơn thỏ!

Hạt Dẻ Rang Đường

Có ông như , giữ gì cho chật đất? Ở mát thì chỗ đó !

Còn Chu Xuyên, lúc thì hối hận chết. Nếu thế gian thuốc hối hận, nhất định sẽ mua cả bình mà uống ngay!

Chị dâu Chu từ ngoài về thấy Chu Xuyên dài giường như thể đời còn gì đáng sống nữa.

“Anh ?”

Chu Xuyên bật dậy ngay, : “Chu Dã đòi vay tiền chúng , là để mua sữa bột với bình sữa cho con, mượn mười đồng đó!”

Từ “thằng hai” lập tức đổi thành “Chu Dã”.

Chị dâu Chu sửng sốt: “Mười đồng? Mặt dày thật đấy! Nó chẳng tiền ?”

“Có cái rắm ! Nó như thể thật lòng coi trai, còn tâm sự bao điều chân thành nữa chứ! Nói là sắp cái mà ăn , còn trông chờ tiền nhuận bút của vợ nó mới đủ tiền mua lương thực, nếu thì sớm đói nhăn răng ! Mà cái khoản hai chục đồng đó tiêu xong cũng chẳng còn mấy, giờ đến mua sữa bột với bình sữa cũng đủ tiền, thế là định qua đây mượn chúng đấy!” Chu Xuyên một lèo.

Sắc mặt như kiểu một tra nam lừa tình, tâm trạng phẫn uất thể thành lời.

Chị dâu Chu đơ tại chỗ.

“Chúng nghĩ sai hết !” Chu Xuyên hối hận để cho hết “Chúng chỉ nghĩ đến việc vợ nó tiền, ngờ hai đứa đó chẳng tính toán gì, tiêu xài như nước, chẳng dư một xu! Sau chuyện gì xảy , chúng còn trông mong gì nó giúp nữa? Chẳng thà chuẩn sẵn tinh thần nó tới gõ cửa cầu cứu!”

Sắc mặt chị dâu Chu lập tức trầm xuống: “Vậy chẳng công sức của suốt nửa tháng qua đổ sông đổ biển ?”

“Mẹ kiếp, đúng là công cốc còn gì! Mệt gần chết!” Chu Xuyên đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, mấy tuần nay sức việc để thể hiện bản với thằng em, ai ngờ kết cục như vả mặt.

Chị dâu Chu thì thở phào: “Cũng may là nó từ chối cho em chăm vợ cữ…”

“Gì mà từ chối? Nó còn em sang chăm vợ nó đấy, bảo để mợ cần tới nữa cơ mà!” Chu Xuyên toáng lên.

Chị dâu Chu lập tức gào lên: “Nó mơ quá đấy! Nó nghĩ nó là ai mà bày đặt sai em chăm vợ nó? Cho nó tí mặt mũi là tưởng mở cả xưởng ? Dám bảo em qua hầu hạ con vợ nó, nó đúng là mơ giữa ban ngày!”

Nói xong còn sang mắng Chu Xuyên: “Tất cả là tại cái ý tưởng ngu ngốc của đấy! Hòa giải cái quái gì mà hòa! Từ giờ hai nhà cắt đứt quan hệ, càng xa càng !”

Tức đến phát điên, chị dâu Chu hận thể đập đầu tường. Bao nhiêu sắc mặt, bao nhiêu tâm tư mấy ngày nay đúng là phí hết cả !

Loading...