Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 63.

Cập nhật lúc: 2025-05-21 03:34:23
Lượt xem: 174

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chị dâu Lý là người rất siêng năng, vừa ngâm đậu xong liền xách cuốc đi xới lại mảnh vườn nhà mình, vừa làm vừa trò chuyện với Bạch Nguyệt Quý:

“Năm nay em phải bảo Chu Dã cuốc hết đất vườn trước sau nhà trồng cho tử tế nhé. Trồng rau trái cây cho nhà ăn cũng được, trồng đậu phộng cũng tốt. Lúc rảnh rỗi thì tưới nước, bón ít phân. Nhất là đậu phộng, thu hoạch xong đều tính là lương thực đó, năm ngoái nhà chị thu được hơn ba mươi cân.”

“Nhiều thế ạ?” – Bạch Nguyệt Quý kinh ngạc.

“Chứ sao không? Phong Thu mang đi ép được cả đống dầu, chị còn mang một chai về nhà mẹ đẻ biếu. Mà phần còn lại dùng trong nhà cũng thoải mái.” Chị dâu Lý cười hớn hở “Năm nay chị định trồng thêm nhiều đậu tương.”

“Đậu tương cũng ép được dầu, lại còn làm đậu phụ được. Em cũng định trồng ở vườn sau.” Bạch Nguyệt Quý phụ họa.

“Đúng đó, nhất là đậu phụ nhé. Hồi chị bầu thằng hai ấy, hay bị chuột rút lắm. Bà đỡ Lý bảo chị ăn nhiều đậu phụ vào, chị nghe theo, mới ăn được vài hôm đã đỡ hẳn, da dẻ cũng đẹp hơn.” – Chị dâu Lý kể, rồi lại hỏi:

“Em có bị chuột rút không?”

“Không ạ.” – Bạch Nguyệt Quý lắc đầu.

Cô mang thai mà chẳng mấy khi bị gì cả, ngoài việc hơi thèm ăn, hay buồn ngủ chút thì mọi thứ đều rất ổn định.

Chị dâu Lý cười tươi:

“Chị đoán thế nào em cũng không bị. Nhìn chế độ ăn lúc em bầu là biết rồi, mở mang tầm mắt luôn, chắc chắn dinh dưỡng không thiếu.”

“Anh Chu Dã tiêu tiền bậy bạ thôi.” Bạch Nguyệt Quý cười, giả vờ trách nhẹ một câu.

“Không phải thế đâu, em có khả năng kiếm tiền thì cũng đừng để bản thân thiệt thòi. Nói thật là bọn chị rất ngưỡng mộ em đấy, em giỏi thật sự.” Chị dâu Lý cảm khái.

Bạch Nguyệt Quý cười:

“Sau này chị cứ giục hai đứa học hành chăm chỉ, đến lúc đó nuôi được hai sinh viên, ai ghen tị với ai còn chưa chắc.”

Chị dâu Lý được khen thì cười tít mắt:

“Chị cũng đang định vậy đó. Miễn là tụi nó có năng lực, chị với Phong Thu dù có phải bán nồi xoong cũng sẽ cho con đi học.”

“Chị nghĩ vậy là đúng rồi. Có học thì mới có đường ra, sau này mới có nhiều cơ hội.”

Chị dâu Lý ngại ngùng nói:

“Cũng nhờ em đấy, nếu không chị vẫn còn nghĩ học hành chẳng có ích gì. Bị em cho một cú bẽ mặt rồi. Người có văn hóa như em đúng là khác, có cây bút trong tay, đi đâu cũng ngẩng cao đầu.”

Bạch Nguyệt Quý đang định nói gì đó thì thấy Lý Phong Mai đạp xe đạp từ xa chạy tới.

“Thấy không? Đây là sính lễ nhà trai chuẩn bị cho tôi, xe đạp hiệu Phượng Hoàng! Một chiếc này những một trăm tám mươi đồng đó!” Lý Phong Mai vừa đến đã tự mở miệng khoe.

Bạch Nguyệt Quý không nói gì, chị dâu Lý càng không buồn bắt chuyện.

Lý Phong Mai ngẩng cao đầu tiếp tục khoe khoang:

“Tôi lương tháng mười lăm đồng, anh ấy hai mươi đồng, cộng lại mỗi tháng ba mươi lăm đồng. Nhà các người có khi cả năm mới để dành được từng đó! Còn nhà tôi, một năm kiếm được mấy trăm đồng là cái chắc!”

Không ai thèm để ý.

“Giờ tôi là người thành phố, sống sung sướng. Vậy mà hai người là anh chị tôi mà chẳng cho nổi một xu làm của hồi môn. Sau này đừng hòng tôi nhận họ hàng, đừng mơ lên thành tìm tôi, có quỳ xuống cầu xin tôi cũng chẳng buồn nhìn!” Thấy chị dâu Lý vẫn im lặng, Lý Phong Mai tức giận mắng.

Hạt Dẻ Rang Đường

“Chưa từng thấy loại người nào như cô, đúng là chó sổng xích!” Chị dâu Lý cười lạnh.

Lý Phong Mai gào lên:

“Đừng có không biết tốt xấu, rồi sẽ có ngày các người phải khóc!”

Nói rồi lảo đảo đạp xe rời đi.

Bạch Nguyệt Quý lúc này mới lên tiếng:

“Cô ta cũng bản lĩnh đấy chứ, đàn ông chịu bỏ tiền mua xe đạp cho làm sính lễ cũng không dễ đâu.”

Chị dâu Lý cười khẩy:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-63.html.]

“Cái xe đó không phải chồng cô ta mua đâu. Em không biết thằng đó keo kiệt cỡ nào đâu, sao có chuyện bỏ tiền mua xe đạp. Đừng mơ!”

“Vậy là sao?”

“Bố mẹ chồng chị móc tiền tiết kiệm ra mua cho, để cho ra vẻ thôi, rồi đổ là nhà trai sắm!” Chị dâu Lý bĩu môi.

“…Vậy chẳng phải là đi làm dâu mà còn phải ‘trả tiền’ theo?” Bạch Nguyệt Quý ngẩn ra.

“Thì đúng thế còn gì! Cô ta tưởng chị còn muốn dính líu với nhà đó chắc? Chị còn mong càng xa càng tốt!” Chị dâu Lý hừ lạnh.

Bạch Nguyệt Quý bật cười:

“Em nghe Chu Dã kể, hôm trước chị tát cho cô ta mấy cái?”

“Nhịn cô ta lâu rồi. Hôm đó còn dám đứng trước bao người chửi chị, sao chị để yên? Vừa mang miếng thịt về nhà mẹ đẻ bị cô ta thấy, cô ta về lôi cả mẹ chồng qua làm ầm lên. Không dạy cho con này một trận, chị nuốt không trôi. Nhưng công nhận, đánh xong thật là sướng!” chị dâu Lý cười ha ha, còn có chút tiếc là không tát thêm mấy cái nữa.

Đúng lúc đó, Trương Xảo Muội xách rổ đi ngang qua, thấy họ đang trò chuyện thì cười nói:

“Cả hai ở đây à?”

“Chị đi đâu vậy?” Bạch Nguyệt Quý hỏi.

“Đi đào rau dại đấy.” Trương Xảo Muội đáp.

Chị dâu Lý nói: “Giờ này thì hơi sớm đó, mới có tí đầu xuân, chắc còn chưa mọc đâu nhỉ?”

“Bên sườn đồi sau núi có rồi đó. Hôm qua em với Quảng Thu đi ngang qua thấy rồi, mấy mớ non lắm, vừa hay đi đào ăn đổi vị.” Trương Xảo Muội cười nói.

“Sườn đồi sau á? Xa phết đó. Có nhiều không? Nhiều thì chị đi cùng.” chị dâu Lý hỏi.

“Nhiều lắm, cả một bãi luôn.”

Nghe vậy, chị dâu Lý nói ngay: “Thế thì chị đi cùng luôn.”

Thế là bỏ luôn chuyện cuốc đất, để lại cho Lý Phong Thu làm. Chị đi lấy giỏ với xẻng con chuẩn bị đi đào rau.

Bạch Nguyệt Quý thì không đi cùng, đi dạo một vòng là đủ rồi, giờ phải về viết bản thảo.

Đến trưa, Trương Xảo Muội thật sự mang cho cô một rổ rau dại:

“Rau dại này bà bầu ăn được đấy, lại tươi non nữa, mang cho em ít đổi khẩu vị.”

“Cảm ơn chị dâu nhiều.” Bạch Nguyệt Quý cười, nhận lấy.

“Cảm ơn gì chứ, mớ rau thôi mà.” Trương Xảo Muội nhìn bụng cô, cười “Thế nào rồi? Chị nghe nói đến lúc này là bắt đầu đạp rồi hả?”

“Phải đấy, tối qua em còn bị đạp tỉnh hai lần. Hai đứa thay phiên nhau đạp em.” Bạch Nguyệt Quý cười khổ.

Trương Xảo Muội rất ghen tỵ, hai người nói chuyện thêm một lát rồi cô mới về.

Về đến nhà, tâm trạng Trương Xảo Muội không tránh khỏi hơi hụt hẫng.

Cô với Cố Quảng Thu cưới nhau cũng không phải mới nữa, vậy mà đến giờ vẫn chưa có thai.

Nếu như Cố Quảng Thu thường xuyên vắng nhà thì không nói làm gì, đằng này hai vợ chồng sinh hoạt rất đều đặn, vậy mà bao lâu nay bụng cô vẫn chẳng có động tĩnh gì.

Thím Trương là người hiểu con, bèn an ủi:

“Đừng lo quá, con kiểu gì cũng có thai thôi, chẳng qua là muộn một chút. Mà thật ra hai đứa cũng cưới chưa lâu mà.”

Thật ra trong lòng thím Trương cũng có chút tiếc nuối. Con gái bà mạnh mẽ, lúc trước còn giành lấy việc nặng của đàn ông, thế nên mới khiến cơ thể bị tổn hại, giờ chưa có thai chắc chắn cũng có liên quan đến chuyện đó.

“Con biết mà, mẹ đừng lo cho con.” Trương Xảo Muội nói.

Thím Trương dịu giọng:

“Quảng Thu thương con, đối xử với con tốt, bố mẹ đều nhìn thấy. Con cũng đừng tự tạo áp lực cho bản thân quá. Làm việc gì thì làm nhẹ nhàng thôi, trứng gà trong nhà cũng đừng tiếc ăn, phải bồi bổ cho tử tế. Trước kia con hao hụt nhiều quá rồi.”

“Vâng ạ.” Trương Xảo Muội gật đầu.

Loading...