Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 58.

Cập nhật lúc: 2025-05-21 02:31:09
Lượt xem: 133

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chớp mắt một cái, bụng của Bạch Nguyệt Quý đã được hơn sáu tháng rồi.

Thời tiết bắt đầu ấm lên, Bạch Nguyệt Quý cũng không còn suốt ngày ru rú trong nhà nữa, mà thường cùng Chu Dã ra ngoài đi dạo.

Hiện tại cô đã bước vào giai đoạn cuối thai kỳ. Theo lời bà đỡ Lý thì thai đôi thường sinh sớm, hiếm khi đủ ngày tháng như thai đơn.

Cũng vì lý do đó mà Bạch Nguyệt Quý không dám lười biếng ở trong phòng. Nhân lúc tuyết tan, thời tiết ấm dần, cô tranh thủ ra ngoài đi bộ để tăng cường thể chất và sức bền.

Bất cứ ai có kinh nghiệm đều nói: phụ nữ có thai, đặc biệt là vào giai đoạn cuối, không thể để thân thể lười nhác, phải năng hoạt động thì sau này sinh nở sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Hơn nữa, Bạch Nguyệt Quý còn nghe thím Trương kể, năm xưa mẹ chồng cô sinh Chu đại ca ngay ngoài ruộng khoai lang.

Bố chồng cô là dân chạy nạn, hồi đó mang bệnh trong người, mẹ chồng cô gả tới nhà rồi là một lòng làm việc, chịu khổ không than.

Bụng to vẫn ra đồng, mà đó lại là đứa con đầu tiên. Vậy mà vẫn chưa kịp có người giúp đỡ, bà ấy đã tự mình sinh con xong, rồi bế con về nhà.

Thời ấy đúng là cực, nhưng cũng cho thấy vận động đóng vai trò lớn thế nào với sản phụ.

Vậy nên, Bạch Nguyệt Quý nhất định phải ra ngoài đi dạo mỗi ngày.

Chu Dã đi bên cạnh đỡ cô, trong lòng vẫn thấy run. Trước đây nhìn phụ nữ có bầu bụng to là anh đã thấy sợ rồi, đều né cho xa, giờ vợ anh bụng ngày càng lớn, đi đâu cũng không yên tâm.

Lo lắng là điều không tránh khỏi, nhưng anh không thể gục ngã, anh mà ngã, thì vợ con biết trông cậy vào ai?

Bạch Nguyệt Quý đương nhiên nhận ra sự căng thẳng của Chu Dã, nhưng ngược lại, cô rất điềm tĩnh.

Vì cô tin rằng hai đứa con trong bụng mình là những đứa bé rất ngoan.

Từ khi mang thai đến giờ chưa từng nghén ngẩm gì, cũng không chóng mặt hay phù nề gì hết.

Cô tin đến lúc sinh cũng sẽ thuận lợi như vậy. Nhưng cô không nói ra để an ủi Chu Dã, đôi khi để chồng lo lắng một chút cũng không sao.

Phụ nữ mà quá hiểu chuyện, sẽ chẳng ai thương.

“Em nghe chị dâu Lý nói, một thời gian nữa là có thể đi hái rau rừng rồi, rau non đầu mùa ăn ngon lắm.” Bạch Nguyệt Quý vừa đi vừa nói.

“Thế à, vợ muốn ăn không? Nếu muốn thì để anh bảo người đi hái, mình gói bánh bao hay làm sủi cảo ăn nhé?” Chu Dã hỏi.

“Bột mì sắp hết rồi đó.” Bạch Nguyệt Quý nhắc.

“Không sao, mấy hôm nữa anh lại lên huyện, lần này mua nhiều nhiều một chút.”

Bạch Nguyệt Quý cười nhẹ, nhưng rồi hơi chùng giọng xuống:

“Cuốn sách đầu tiên của em chắc là chìm xuống đáy biển rồi.”

Từng ấy thời gian trôi qua mà vẫn chưa nhận được hồi âm, không cần đoán cũng biết là bị loại.

Chu Dã lo nhất là chuyện này, tiền bạc không quan trọng, điều quan trọng là tác phẩm được chọn thì vợ anh mới có chút an ủi.

Giờ mà bị loại rồi à…

Anh lập tức lên tiếng an ủi:

“Chuyện bình thường thôi mà, vốn dĩ cũng không dễ gì. Không ai hiểu tài văn chương của vợ bằng anh đâu. Hay mình thử viết sang thể loại khác?”

Bạch Nguyệt Quý gật đầu:

Hạt Dẻ Rang Đường

“Cuốn thứ hai của em, và cả cuốn thứ ba đang viết đều là thể loại khác cả.”

Với thị hiếu độc giả hiện nay, cô vẫn còn khá mơ hồ, nên tuy có hơi hụt hẫng, nhưng cũng không quá bất ngờ.

Đang nói chuyện, Bạch Nguyệt Quý bỗng nhìn về phía trước, khẽ nở nụ cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-58.html.]

Không biết từ khi nào, họ đã đi đến chân núi.

“Em cười gì vậy?” – Chu Dã thấy cô cười cũng yên tâm hơn, liền hỏi.

“Nhớ năm ngoái, chính ở trên núi này, anh tưởng em muốn phá thai, rồi quát em một trận.” Bạch Nguyệt Quý liếc nhìn anh.

Chu Dã cũng sực nhớ ra, gãi đầu lúng túng:

“Hồi đó là anh hiểu lầm em thật.”

Hồi ấy anh bị dọa đến hết hồn, nghe Mã Quyên nói liền lao như điên lên núi ngăn vợ lại.

Bạch Nguyệt Quý cười, nhưng trong lòng lại tràn ngập cảm xúc.

Cô em họ của cô thật sự quá độc ác, khiến cô mang thai rồi cố tình dàn xếp để cô ngã, không chỉ làm mất đi cặp song thai, mà còn khiến Chu Dã đau lòng, phá tan tương lai của chính mình.

Nhưng tiếc quá nha, cô vẫn sống khỏe, còn sống tốt là đằng khác.

Vận mệnh của cô, do chính cô làm chủ. Không ai có quyền can thiệp.

Không biết giờ em họ cô sống ra sao, nếu mà thấy cô hạnh phúc thế này, chắc lại đỏ mắt mà phát bệnh mất thôi.

“Lúc đó đầu óc em không tỉnh táo, lòng dạ cũng m.ô.n.g lung, luôn thấy bất an. Nhưng từ khi anh đến, nhìn anh lo lắng, sốt ruột, rồi còn che chở, cưng chiều em… chẳng hiểu sao, tim em liền bình ổn lại.” Bạch Nguyệt Quý nhìn anh nói.

Trong lòng Chu Dã như có luồng ấm áp chảy qua:

“Vợ à, em cứ yên tâm. Lấy anh, em nhất định sẽ không phải hối hận!”

“Em biết mà. Chồng em, cha của các con em, là một người đàn ông có bản lĩnh.” – Bạch Nguyệt Quý liếc anh một cái đầy dịu dàng.

Chu Dã được lời như mở cờ trong bụng. Với đàn ông, còn gì hạnh phúc hơn được vợ tin tưởng tuyệt đối như thế?

Hai vợ chồng dạo thêm một lúc rồi mới quay về.

Trên đường, Chu Dã không ngừng hỏi vợ còn muốn ăn gì không, cái gì anh cũng sẽ nghĩ cách lo cho bằng được.

Nhưng Bạch Nguyệt Quý lại chẳng làm khó anh. Trong thời đại này, Chu Dã đã tốt hơn 99% đàn ông rồi.

Từ ngày cô đến với anh, thực sự chưa từng chịu khổ.

Nhất là chuyện ăn uống, anh rất rộng rãi. Cô ăn cơm trắng, gạo thơm như cơm cúng mỗi ngày, người khác thì sẽ chê là phung phí, riêng anh chưa từng nói một câu.

Nửa đêm đi làm còn tiện đường mang về cho cô mấy món vặt, kẹo ngọt để cô ăn chơi.

Vậy nên Bạch Nguyệt Quý chẳng yêu cầu gì, cứ để anh tự lo là được rồi.

Hai người đang đi về, thì thấy Lý Thái Sơn thở hổn hển chạy đến:

“Anh Dã, chị dâu, cuối cùng cũng tìm được hai người rồi! Hai người chạy ra tận đây làm gì thế?”

“Dẫn vợ anh ra ngoài đi dạo.” Chu Dã nói “Có chuyện gì à?”

Bạch Nguyệt Quý nhìn Lý Thái Sơn, trước đây cô từng không muốn chồng giao du với Lý Thái Sơn hay Vương Nhị Anh, nhưng tiếp xúc lâu mới thấy, Lý Thái Sơn thật ra là người khá nghĩa khí.

Chỉ có Vương Nhị Anh là cô thật sự không ưa nổi.

“Có người đưa thư đến, đang tìm hai người đó! Hình như bài của chị dâu được tòa soạn chọn rồi, họ gửi thư báo tin, còn có cả tiền nhuận bút nữa, phải ký nhận đàng hoàng, người ta đang chờ đấy!” Lý Thái Sơn nói liền một hơi.

“Thật à?” – Chu Dã nắm lấy vai Lý Thái Sơn, giọng run lên vì mừng.

“Thật mà! Chị dâu lợi hại quá!” Lý Thái Sơn nói với vẻ vô cùng khâm phục.

“Vợ à, em nghe chưa? Vừa nãy còn nghĩ là rớt rồi cơ mà, giờ thư báo tin lại tới thật này! Đi đi, mình nhanh qua đó xem!” Chu Dã kích động nói.

Bạch Nguyệt Quý cười nhẹ, trong lòng cũng rạo rực, đúng là bất ngờ ngoài ý muốn, nhưng cô vẫn giữ được bình tĩnh.

Loading...