Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 483. Phiên Ngoại: Hiện Đại 5
Cập nhật lúc: 2025-07-04 15:47:22
Lượt xem: 202
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Bác đừng giới thiệu nữa, giờ cháu chỉ tập trung sự nghiệp, định mới nghĩ tới chuyện khác.”
Chàng trai trẻ đang khiêng thùng nuôi ong lưng với bác gái của . Đến lúc , ánh mắt chạm tấm ảnh trong tay bác gái, cả lập tức sững .
Nếu lúc đó Bạch Nguyệt Quý mặt, chắc chắn sẽ ngây tại chỗ, bước nổi nửa bước.
“Thằng nhóc , nếu vì cháu là cháu ruột của bác, bác còn lâu mới giới thiệu một cô gái như Nguyệt Nguyệt cho cháu đấy!” Bác gái mắng yêu, “Cái cặp vợ chồng mà cháu gặp , chính là bố của con bé đó! Người đến tận đây xem mặt cháu đó! mà thái độ họ thì hình như cũng ấn tượng lắm.”
Vừa , bác gái lôi điện thoại mở album ảnh, tìm tấm ảnh của con gái nuôi đưa cho cháu xem.
Lúc đầu chỉ liếc qua… nhưng một cái liếc thôi đủ khiến ngây dại.
“Nhìn mà ngây đúng ?” Bác gái đắc ý , “Nguyệt Nguyệt là đứa trẻ bác lớn lên, xinh như hoa, học giỏi từ bé. Bây giờ đang trưởng nhóm thiết kế ở công ty lớn, lương thì khỏi . Nếu vì cháu ăn livestream buôn bán cũng coi như bản lĩnh, bác còn chẳng dám giới thiệu nó cho mày.”
Bác gái dứt lời cất điện thoại, mà cháu bà vẫn chằm chằm túi quần nơi bà cất máy.
“Còn ngây gì? Không gì hả? Trả lời bác cái coi, gặp mặt đàng hoàng ?” Bác gái vỗ vai cháu .
“Gái xinh thế … cháu sợ chê cháu.”
Chàng trai đỏ cả mặt, chỉ vì da rám nắng nên ngoài .
dáng vẻ lúng túng, phần ngại ngùng thể che ánh sáng rạo rực trong đáy mắt.
Trước xem mặt mấy cô gái khác, dù ảnh gửi thì cũng chỉ lướt qua một cái là thôi. Có gặp mặt chăng nữa cũng là ép mới chịu .
Còn , chỉ tấm ảnh thôi mà lòng rối cả lên, còn sợ thích .
Bác gái là từng trải, thế đoán cháu “cảm nắng” thật ?
Thật bà bất ngờ chút nào. Với vẻ ngoài như Nguyệt Nguyệt, nếu thằng cháu mà còn thấy thích, thì khỏi lấy vợ luôn cho , sống độc cả đời cũng .
“Được , bác hiểu .” Bác gái hài lòng đáp, “Vậy chuẩn tinh thần , để bác hỏi xem Nguyệt Nguyệt nghĩ . Đứng yên đấy, bác chụp cho cháu vài tấm ảnh.”
“Khỏi chụp, cháu lên ảnh lắm, với … với chi bằng mời ăn bữa cơm , gặp trực tiếp luôn.” Anh ấp úng .
Bác gái cũng ép. Nắng gió núi rừng phơi mặt thế , ảnh chụp khi dọa Nguyệt Nguyệt thì hỏng hết. Mà bố cô bé cũng gặp thật , cần ảnh.
Bà chỉ : “Vậy để bác hỏi xem chịu ăn bữa cơm .”
Thế là trai đợi tin.
là tin khiến thất vọng.
Công ty bên Bạch Nguyệt Quý gọi điện tới. Có một đơn hàng lớn ký, bên khách hàng chỉ định dùng thiết kế của cô. Cô còn cách nào khác, đành gác chuyện , giao quà cho nuôi vội vã chở bố về.
Cậu cháu bác kể , cả như xẹp xuống, trông như cái bong bóng xì .
Bác gái an ủi:
“Không , Nguyệt Nguyệt còn về nữa, vẫn còn cơ hội mà.”
bà cũng rõ, khả năng mong manh. Vì Nguyệt Nguyệt rõ: hiện tại ý định yêu đương.
Sau đó, nuôi cũng kể tình hình với bố Bạch.
Thật vợ chồng họ cũng từng khuyên con gái rằng thanh niên thật sự tệ.
Cao 1m83, dáng cân đối, béo gầy. Quan trọng là trông sáng sủa, chính trực, chí hướng. Công việc kinh doanh livestream cũng hề thua kém ai.
Tính thì… điểm nào chê .
Còn con gái họ? Hai tám tuổi , còn trẻ nữa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-483-phien-ngoai-hien-dai-5.html.]
Từng vài xem mắt qua giới thiệu, hai ba cũng từng thử quen, nhưng đầy một tháng thì chia tay. Cô cảm giác, lãng phí thời gian của khác.
Những thật ai cũng thích Bạch Nguyệt Quý, đều thành ý. chỉ cần một câu “ rung động”, cô liền dứt khoát từ chối.
Lần cũng còn thèm gặp mặt, từ chối .
Gần đây Bạch xem nhiều phim tình cảm, bắt đầu lo xa, kìm :
“Ông xem, khi nào trong lòng con bé vẫn còn vương vấn ai đó ?”
Bố Bạch ngẩn , lắc đầu :
“Không thể nào . Con bé nhà tính cách bà còn lạ gì. Nó còn thanh tâm quả dục hơn cả chúng nữa . Theo cách tụi nhỏ bây giờ thì… gọi là ‘Phật hệ’ đó — Phật hệ quá trời luôn.”
Mẹ Bạch thở dài bất lực.
Bạch Nguyệt Quý chẳng hề gì về chuyện đó, khi về thành phố, cô lập tức vùi đầu công việc.
Công việc của cô thật sự là kiểu “bận thì bận đến mức thở nổi, rảnh thì nhàn như bà hoàng”, nhưng chung, gì để chê trách.
Chỉ mất nửa tháng, cô xử lý xong bộ các dự án tay .
Tổng giám đốc công ty ha hả:
“Tiểu Bạch , cô còn độc ? Hay để giới thiệu cho một nhé?”
“Cảm ơn sếp, nhưng dạo gần đây đang tìm hiểu một ạ.” Bạch Nguyệt Quý mỉm từ chối.
“Ồ? Tìm hiểu á?” Tổng giám đốc chút bất ngờ. “Hôm còn bảo là ai mà.”
“Lần về quê, lớn trong nhà giới thiệu ạ.” Bạch Nguyệt Quý vẫn giữ nguyên nụ nhàn nhạt.
Nghe , sếp cũng tiện thêm gì nữa, chỉ xã giao:
“Thôi thì để dịp khác .”
Cô nhẹ nhàng đồng ý, thu dọn đồ đạc rời công ty.
Ở phía , mấy đồng nghiệp khỏi bàn tán:
“Sếp định giới thiệu đối tượng mà cô còn từ chối cơ đấy!”
“Cô mà cần sếp giới thiệu á? Ngoài bao nhiêu đang chờ đấy chứ!” Một bĩu môi.
“ thế. Năm nay gì cũng tới hai mang hoa tới tận công ty tặng cô . Nhớ , cái còn tặng tận 999 bông hồng đỏ!”
“ đó nhà giàu lắm đấy!”
“…”
Cả nhóm bắt đầu bàn luận rôm rả, nhưng Bạch Nguyệt Quý gì về những chuyện lưng đó.
Mà dù cô cũng chẳng , vì tính cô vốn trầm lặng, độc lập. Ngoài hai bạn từ đại học thì cô gần như thiết với ai ở công ty. Giao tiếp hằng ngày cũng chỉ dừng ở mức xã giao.
Hai cô bạn thì năm ngoái lượt kết hôn, giờ cả . Nhớ hồi còn hứa hẹn với cùng viện dưỡng lão, mà mới chớp mắt, lo bỉm sữa con nhỏ, đúng là “miệng phụ nữ, lời dối trá”.
Trở về nhà, căn hộ riêng của , Bạch Nguyệt Quý thở phào nhẹ nhõm, tắm nước nóng thật sảng khoái, dự định đó sẽ ngủ một giấc thật đời để “bù đắp tổn thất tinh thần” nửa tháng qua.
Hạt Dẻ Rang Đường
tắm xong, còn kịp leo lên giường thì điện thoại đổ chuông.
Mở thì thấy gửi một tấm hình, phía còn kèm mấy tin nhắn thoại.
Bạch Nguyệt Quý buồn bất lực, mở máy xem thử. giọng còn kịp , ánh mắt cô dán chặt bức ảnh và lập tức ngây .
Không thêm gì, cô liền gọi thẳng về:
“Mẹ! Cái ảnh … lấy ở ?”