Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 462. Phiên Ngoại Chu Diệp 1

Cập nhật lúc: 2025-07-03 11:57:35
Lượt xem: 179

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba bóng lao nhanh trong khu rừng rậm rạp.

Chạy một quãng khá xa, cả ba mới dừng .

“Làm bây giờ? Chúng vẫn còn cách điểm đến xa, bọn họ đuổi theo sát rạt, thì đông… E là nhiệm vụ khó mà thành !”

Một trong đó tu mấy ngụm nước lớn, nhịn lên tiếng.

, cứ tiếp tục thế , e là chúng chẳng ai thoát nổi!” Người cũng gật đầu.

Một trai trẻ diện mạo giống Chu Triệt liền lấy nước uống, tháo ba lô lưng xuống, nhét thẳng tay hai đồng đội:

“Tiếp tục thế thì thật sự chẳng ai thoát !”

“Chu Diệp ?” Một đồng đội ngẩn khi nhận lấy ba lô.

“Hai mang tài liệu rút lui , sẽ chặn đằng !” Chàng trai trẻ tên là Chu Diệp dứt khoát .

Hai lập tức lắc đầu, “Sao thể để một ? Một đấu nhiều như ?”

“Trong ba chúng , mạnh nhất. còn cầm chân bọn họ chút thời gian, chứ hai thì cầm chân nổi . Đừng nhảm nữa, mang tài liệu ngay!” Chu Diệp lạnh mặt quát.

Hai đồng đội , nghiến răng, đeo ba lô lên rút lui chút do dự.

Bởi vì trong gói tài liệu là nhiệm vụ của họ, hy sinh bao đồng đội, chỉ còn nhóm họ mới đến bước , thể thất bại!

“Đợi .” Chu Diệp gọi họ , “Nếu thể an trở về, gửi lời đến bố , rằng kiếp , sẽ báo hiếu họ.”

Hai đồng đội đỏ hoe mắt, họ hiểu rõ, dù Chu Diệp là chiến sĩ trẻ tuổi và dũng mãnh nhất trại Mãnh Hổ, thì chỉ e cũng lành ít dữ nhiều.

cả hai do dự nữa, lập tức hộ tống tài liệu rút lui.

Chu Diệp hít sâu một , bắt đầu thực hiện nhiệm vụ chặn đằng . Anh lợi dụng kinh nghiệm sinh tồn nơi hoang dã của , chỉ bố trí bẫy g.i.ế.c dựa theo địa hình tự nhiên, mà còn chuẩn đầy đủ thảo dược phòng trường hợp thương.

Cuộc truy sát trong rừng bắt đầu đầy một tiếng rưỡi.

Lúc đầu bọn chúng mất nửa ngày, đó là sáu tiếng, mất bốn tiếng, nhưng chỉ mất đầy một tiếng rưỡi đuổi đến nơi.

Điều đó khiến lòng Chu Diệp trầm xuống.

dù thế nào, nhất định ngăn kẻ địch , tranh thủ thời gian cho đồng đội rút lui!

Hạt Dẻ Rang Đường

“Đoàng!”

Một tiếng s.ú.n.g vang lên, mở màn cuộc chiến.

Chu Diệp lập tức hạ gục một tên đặc công mạnh mẽ nhất bên địch bằng một phát b.ắ.n trúng đầu. cũng vì lộ vị trí, lập tức một loạt đạn dồn dập b.ắ.n tới.

Chu Diệp như một con báo, nhanh chóng lăn núp một tảng đá lớn.

Anh bật dậy, b.ắ.n thêm một phát về phía kẻ địch, nhưng lệch hướng, chỉ b.ắ.n trúng tay đối phương.

Tên rên lên một tiếng lập tức rút lui, đồng thời viên đạn tiếp theo b.ắ.n trúng tảng đá bên cạnh Chu Diệp, chỉ cần lệch chút nữa là trúng đầu !

Chu Diệp do dự, lập tức chui rừng rậm, phóng ngược hướng rút lui của đồng đội để đánh lạc hướng.

“Đuổi theo! Hắn là chiến sĩ mạnh nhất, tiềm năng nhất của trại Mãnh Hổ, tuyệt đối thể để sống sót!”

Một tên địch nhanh chóng dùng tiếng nước ngoài lệnh.

Đám đặc công còn chần chừ, lập tức chia vây bắt.

Chu Diệp đấu s.ú.n.g né tránh, chỉ trong chốc lát thấm mệt, trông thê thảm.

Nếu là khác, chắc kiệt sức mà đầu hàng, nhưng thì khác, dù đến lúc vẫn còn sức chiến đấu.

Vừa chạy, nhai bánh khô cứng như đá để bổ sung năng lượng.

“Đoàng!”

Chỉ chậm một chút thôi là phía tiếng súng. Nếu nhanh chân, phát đạn chắc chắn b.ắ.n trúng lưng !

Mồ hôi túa trán, nhưng ánh mắt Chu Diệp càng thêm kiên định, bước chân càng dồn sức, lao như gió.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-462-phien-ngoai-chu-diep-1.html.]

Cuộc rượt đuổi kéo dài thêm nửa tiếng nữa.

Bọn địch hình như cũng đoán ý đồ của .

“Chia hai nhóm! Một nhóm lập tức truy sát hai , tuyệt đối thể để họ mang tài liệu rời !” tên cầm đầu lệnh.

Ngay lập tức một nhóm tách , chút do dự chuyển hướng truy đuổi hai đồng đội của Chu Diệp.

Người tiếng nước ngoài thì tiếp tục dẫn truy sát Chu Diệp.

Hỏa lực giảm gần một nửa, nhưng Chu Diệp hề mừng rỡ, ngược , trong lòng càng nặng trĩu hơn…

Với kinh nghiệm chiến đấu phong phú của , Chu Diệp nhận đối phương chắc chắn điều gần một nửa nhân lực để truy sát hai đồng đội của ?

Chỉ là dù trong lòng ý yểm trợ, nhưng lúc lực bất tòng tâm, bởi vì những tay s.ú.n.g thiện chiến nhất vẫn đang ở truy đuổi , hề rời mắt, rõ ràng là lấy mạng !

, lấy mạng dễ!

Khi hỏa lực đối phương giảm một nửa, Chu Diệp càng dễ dàng chạy thoát hơn. Mà lúc trời cũng ngả chiều, chẳng mấy chốc màn đêm buông xuống.

Trong bóng đêm, rừng rậm nơi thích hợp để hành động.

Dù là truy đuổi chạy trốn đều trở nên bất lợi, vì bên truy đuổi buộc dừng , còn kẻ trốn thì mất hút thấy .

“Thằng nhóc chạy ghê thật!” Tên tiếng nước ngoài tức tối chửi rủa.

“Lão đại, chúng còn đuổi nữa ?” Một đặc công khác hỏi.

“Trước hết bổ sung thể lực .” Gã phất tay. Dù dùng thuốc bổ chất dinh dưỡng tăng lực, thì chặng rượt đuổi điên cuồng thế , ai mà chẳng kiệt sức.

đến đêm khuya hôm , bất ngờ một loạt tiếng s.ú.n.g vang lên!

Hai đồng đội của Chu Diệp tiêu diệt! Chỉ canh đêm nhanh nhẹn tránh , tuy thương nhẹ nhưng vẫn sống sót, hoảng hốt kêu lên đầy giận dữ.

Tên tiếng nước ngoài cùng những đặc công còn lập tức đánh thức, tức tối chửi ầm lên: “Shit!”

Ai mà ngờ, con hổ gan lì đến , dám nhân lúc trời tối phản công một cú chí mạng!

“Giết ! Cho dù trốn đến chân trời góc bể!” Tên giận dữ hét lên, lập tức dẫn lợi dụng đêm tối xuất phát.

Trận chiến đêm hôm đó khốc liệt và nguy hiểm đến cực điểm. Cuối cùng, khi Chu Diệp còn lấy một viên đạn, đành chuyển sang cận chiến, ám sát bằng tay và d.a.o găm.

Đêm đó, hạ thêm hai tên nữa, chỉ còn năm .

Sau đó, một kẻ khác b.ắ.n trúng đầu, ngã gục tại chỗ.

Còn bốn tên, mà là những đối thủ cực kỳ khó nhằn. Nhất là khi Chu Diệp hết sạch đạn dược, chỉ thể lén lút tập kích.

Một đánh úp thành công, lưỡi d.a.o găm đ.â.m thẳng cổ họng đối phương, m.á.u b.ắ.n tung tóe lên mặt Chu Diệp, nhưng thậm chí chớp mắt lấy một , lạnh lùng cướp lấy trang đối phương.

Khi ba kẻ còn phát hiện , sắc mặt chúng tối sầm .

Tên đầu lĩnh tiếng nước ngoài kìm mà hối hận, lẽ dồn lực tiêu diệt con hổ ngay từ đầu!

Chỉ cách tay thôi, mấy kẻ g.i.ế.c đó kịp phản ứng, thể đều do thủ tiêu!

giờ gì cũng muộn . Bọn chúng chỉ còn một con đường, liều mạng!

Hoặc Chu Diệp chết, hoặc bọn chúng bỏ mạng!

Từ thế trận một chọi bảy, đến lúc còn một chọi ba, Chu Diệp dù rơi thế yếu vẫn từng đánh bại.

Cho đến khi lượt giải quyết xong hai tên nữa, chỉ còn tên đầu lĩnh tiếng nước ngoài.

Hai bắt đầu một trận đấu s.ú.n.g cuối cùng, kết quả là cả hai đều hết sạch đạn.

Tên lạnh, vứt s.ú.n.g xuống đất, bước khiêu khích: “Lại đây! Một chọi một, đánh tay đôi !”

Chu Diệp thèm để ý. Lúc là thời khắc dễ xảy bất trắc nhất, nếu mất cảnh giác là dễ “ngã rãnh” ngay. Anh cứ mặc cho đối phương chửi bới, gào thét, thậm chí định bỏ , cũng động đậy.

cuối cùng, đêm đó, hai vẫn lao một trận quyết đấu bằng nắm đấm, từng cú đ.ấ.m nặng như trời giáng.

Cho đến khi tên đầu lĩnh ngã xuống, mắt vẫn trợn trừng, c.h.ế.t nhắm mắt.

Còn Chu Diệp cũng thể trụ nổi nữa. Một tiếng “phịch” vang lên, cả ngã xuống đất, mất ý thức.

Loading...