Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 450. Phiên Ngoại: Câu Chuyện Của Nam Nữ Chính Ban Đầu 5
Cập nhật lúc: 2025-07-01 18:08:55
Lượt xem: 40
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc đầu anh không chịu mở cửa cho chị ta. Dù sao cũng là người lớn cả rồi, lúc ấy chị ta đến tìm anh, anh còn không biết chị ta muốn làm gì sao?
Nhưng cuối cùng, anh vẫn nhìn thấy tấm lòng chân thành của chị ta, thế là để chị ta vào nhà.
Và chị ta cuối cùng cũng trở thành người phụ nữ của anh.
Chị ta xúc động đến mức muốn bật khóc.
Người đàn ông này, quả thật rất biết cách yêu thương phụ nữ. Trong những ngày đó, chị ta mới lần đầu tiên được làm một người phụ nữ đúng nghĩa.
Những lần trước kia chỉ là “giao dịch”, không hề có tình cảm, chỉ toàn là nỗi chịu đựng và đau đớn, chứ có sung sướng gì đâu.
Chỉ khi ở bên Đặng Tường Kiệt, chị ta mới hiểu được, mình cũng là một người phụ nữ, cũng xứng đáng được yêu thương, được chiều chuộng.
Hạnh phúc đến mức chị ta tưởng như mình đang mơ.
Thật sự là quá hạnh phúc.
Khoảng thời gian ngắn ngủi đó, trở thành kỷ niệm ngọt ngào nhất trong cuộc đời chị ta.
Sau đó chị ta phát hiện mình đã có thai.
Điều này với chị ta là… nửa bất ngờ, nửa nằm trong dự liệu. Anh mạnh mẽ như vậy, quá đàn ông như vậy, đã hoàn toàn khuất phục được chị ta. Lại thêm việc chị ta chưa từng bắt anh dùng biện pháp gì, mang thai là điều quá hợp lý.
Nhưng với chị ta, đó cũng là niềm vui to lớn.
Chị ta biết lần này mình đã đánh cược đúng.
Ban đầu, chị ta không định tìm đến anh. Chị ta muốn đợi anh tự phát hiện ra, còn chị ta thì sẽ giấu kín chuyện này, tuyệt đối không làm ảnh hưởng đến tương lai của anh.
Dù sao thì cũng có bao nhiêu người ở quê lên thủ đô, chẳng lẽ lại không gặp được anh sao? Ví dụ như mẹ Lý Thái Sơn, chẳng phải cũng đang ở thủ đô đó sao? Nếu thật sự gặp anh, chẳng lẽ không nhắc chuyện chị ta và đứa bé?
Đến lúc đó, anh nhất định sẽ quay về tìm hai mẹ con chị ta.
Thế nhưng… chị ta đợi mãi, đợi mãi, vẫn không thấy anh quay lại.
Một lần nọ, mẹ Lý Thái Sơn về quê ăn Tết, chị ta không nhịn được mà đến tận nhà hỏi thăm.
Ai ngờ mẹ Lý Thái Sơn lại bảo: “Không gặp Đặng Tường Kiệt, thủ đô lớn như vậy, ai mà gặp được.”
Nhưng làm gì có chuyện không gặp? Bà ấy và người nhà vẫn buôn bán lạc rang, đậu phộng ở trước rạp chiếu phim mà, gặp còn chẳng biết bao nhiêu lần!
Lần nào Đặng Tường Kiệt cũng dẫn theo bạn gái mới đi xem phim.
Vì chuyện đó mà mẹ Lý Thái Sơn còn thở dài:
“Hồi còn ở quê nhìn Đặng Tường Kiệt cũng đàng hoàng lắm, ai ngờ ra ngoài rồi thì lộ rõ bản chất.”
Nhưng bà ấy không muốn tự chuốc phiền phức, nên cứ trả lời cho qua:
“Không gặp, không biết gì cả.”
Không phải bà ấy không thương cảm cho mẹ con goá phụ sống nghèo khổ, sau này Trương Ma Tử cũng vào trại, hình như còn chạy ra nước ngoài luôn.
Còn lại hai mẹ con chị ta sống nương tựa vào nhau, cuộc sống chắc chắn không dễ dàng.
Nhưng chuyện nhà người ta, thôi thì cũng tránh được thì tránh, ai mà chẳng có nỗi khổ riêng?
Còn chuyện tìm Đặng Tường Kiệt, nếu muốn, thì tự đi mà tìm.
Thế nhưng Dương quả phụ không đi tìm. Chị ta cố gắng chịu đựng.
Hai mẹ con, đơn độc, sống qua ngày nhờ nuôi lợn, nuôi gà, trồng chút rau màu, tuy cực khổ nhưng vẫn cố gắng sống tiếp.
Cho đến khi đứa bé lên chín tuổi, chị ta thật sự không thể cố thêm được nữa. Bởi vì con của chị ta đã lớn, đến tuổi đi học.
Chị ta không muốn con trai mình mãi bị chôn vùi ở cái vùng quê nghèo khổ này. Chị ta muốn đưa nó lên thành phố học hành.
Vì vậy, khi Lý Thái Sơn trở về thăm quê, chị ta đến tìm Lý Thái Sơn hỏi thăm.
Lý Thái Sơn làm sao mà không giúp? Đương nhiên là giúp ngay!
Sau khi về lại thủ đô, Lý Thái Sơn thật sự đi điều tra hộ chị ta, rồi đưa địa chỉ ngay cho chị ta.
Không những thế, còn kể cho chị ta nghe mọi chuyện.
Nói gì ư?
Nói rằng Đặng Tường Kiệt và Dương Nhược Tình đang làm cùng một nhà máy, và đến giờ hai vợ chồng vẫn chưa có con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-450-phien-ngoai-cau-chuyen-cua-nam-nu-chinh-ban-dau-5.html.]
Hừm! Lý Thái Sơn xưa nay vốn không ưa Đặng Tường Kiệt. Lý Thái Sơn biết rõ gã này năm xưa vẫn còn lén lút theo đuổi chị dâu mình sau khi chị ấy đã chọn sống với anh Dã.
Dù hồi đó đã bị Anh Dã đánh cho một trận rồi, nhưng Thái Sơn thấy đánh thế vẫn còn nhẹ.
Giờ có cơ hội, sao không tìm chuyện cho hắn ta mà xử lý?!
Huống hồ, đây cũng là việc tốt mà, giúp đỡ mẹ con người ta, lương tâm mới an ổn!
Chính vì vậy mà Dương quả phụ mới có thể dẫn con tìm đến, muốn cả nhà đoàn tụ.
Dù trong lòng chị ta không hiểu vì sao Dương Nhược Tình bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa sinh được cho Đặng Tường Kiệt một đứa con, nhưng như vậy càng hợp ý cô.
Dù sao chị ta cũng biết, mình không thể so với Dương Nhược Tình.
Về nhan sắc hay khí chất, chị ta đều không thể nào sánh bằng.
Chị ta rất biết thân biết phận.
Cũng chính vì vậy mà khi dẫn con đến, chị ta lập tức cúi đầu khiêm nhường, nói rằng mình dẫn con đến là để gia nhập vào gia đình họ, tuyệt đối không phải để phá hoại hạnh phúc của ai cả.
Thậm chí còn nói: “Coi tôi như người giúp việc trong nhà cũng được. Hai người đều bận rộn sự nghiệp, tôi sẽ chăm sóc tốt việc nhà, không làm phiền đến ai.”
Dương Nhược Tình không thể chịu nổi nữa, cô bật khóc rồi chạy ra ngoài, lao thẳng đến một bến sông, ôm mặt mà khóc nức nở.
Cô chưa từng nghĩ tới… đứa trẻ ấy lại chính là kết quả của cái đêm năm đó.
Cô càng không thể tin nổi, Đặng Tường Kiệt ngay thời điểm đó, khi tình cảm giữa hai người vẫn còn rất tốt, lại đã phản bội cô, ngủ với Dương quả phụ.
Dương quả phụ là ai chứ? Một người sống bằng cái nghề “mở cửa đón khách”, cô từng chỉ vì thương hại chị ta nên mới chịu làm bạn, trò chuyện vài câu gọi là an ủi.
Không ngờ lại là rước sói vào nhà.
Nhưng Dương Nhược Tình cũng không trách chị ta nhiều.
Vì ở quê khi xưa, qua những lời lẽ, ánh mắt, cô cũng có thể cảm nhận được, chị ta thích Đặng Tường Kiệt.
Khi ấy, cô còn lấy làm kiêu hãnh, vì Đặng Tường Kiệt chỉ thích mình cô.
Ngay cả Bạch Nguyệt Quý, anh cũng không mảy may để mắt, huống hồ gì một người như Dương quả phụ, anh thậm chí còn chẳng buồn nhìn thêm một lần.
Vậy mà giờ thì sao?
Không những đã ngủ với chị ta sau lưng cô, mà còn có cả một đứa con trai.
Anh ta làm sao mà nuốt trôi nổi chứ?!
Dương quả phụ là người thế nào?
Hạt Dẻ Rang Đường
Chỉ cần có tiền, loại đàn ông nào chị ta cũng tiếp.
Có lần cô đến tìm chị ta, đúng lúc chị ta đang tiếp khách trong phòng. Người đàn ông đó khi bước ra, vừa bẩn thỉu vừa dâm tặc, thậm chí còn nhìn cô chằm chằm từ đầu tới chân, khiến cô ghê tởm đến mức muốn nôn.
Vậy mà tưởng thế là xong?
Cô còn đem chuyện đó kể lại cho Đặng Tường Kiệt, anh lúc ấy còn khuyên cô:
“Em đừng tiếp xúc với người như thế. Tránh xa một chút cho an toàn.”
Kết quả là gì?
Chính anh lại lên giường với chị ta.
Anh thực sự nuốt nổi thứ đó à?
Ngần ấy năm cô yêu anh, rốt cuộc… đã yêu phải loại đàn ông thế nào?
Có phải từ đầu đến cuối, cô chưa từng nhìn rõ con người anh ta?
Còn bây giờ, cô phải làm sao đây? Người ta đã đoàn tụ một nhà ba người, chẳng lẽ cô còn mặt mũi nào ở lại chen vào?
Chưa thấy sao? Cô khóc chạy ra khỏi nhà, Đặng Tường Kiệt cũng chẳng buồn đuổi theo.
Phải rồi, anh luôn khát khao có một đứa con, giờ thì hay rồi, Dương quả phụ còn dắt tận tay một đứa con trai đến cho anh. Anh chắc đang vui mừng đến phát điên ấy chứ.
Càng nghĩ, trái tim cô càng vỡ vụn.
Dương Nhược Tình không kìm nén được nữa. Cô bước vào một quán bar, uống rượu tới say mềm.
Đến lúc thanh toán mới phát hiện, mình không mang theo tiền.
May mà có một người đàn ông ra tay trả giúp.
Người đàn ông đó còn ngồi lại uống cùng cô, bầu bạn cho đến lúc cả hai cùng say.