Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 45.
Cập nhật lúc: 2025-05-20 16:09:22
Lượt xem: 177
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuy nói rằng ân oán của người lớn không nên liên lụy đến con trẻ, nhưng ba chị em kia thật sự chẳng sạch sẽ gì cho cam, bẩn thỉu lem luốc thì chớ, nhất là Đại Nha và Nhị Nha, để tóc dài mà cả đầu như dính lại thành từng búi. Thời buổi này còn dễ bị rận nữa, nhìn hai đứa thỉnh thoảng lại gãi đầu, Bạch Nguyệt Quý hoàn toàn không muốn lại gần.
Chu Dã mỗi đứa vẫn cho một bao lì xì.
Chu Đại Nha lớn tuổi hơn một chút, còn biết e dè.
Nhị Nha và Tam Đản thì vừa nhận được lì xì đã vội bóc ra, thấy bên trong có một xu thì vui mừng khôn xiết.
Nhà họ chẳng có mấy họ hàng thân thích, mà Chị dâu Chu thì nổi tiếng keo kiệt, ngay cả con của Triệu Mỹ Hương và Chị dâu Trương, hai nhà đó sinh con nhiều, chị ta cũng không lì xì cho.
Chỉ vì nhà Chị dâu Trương có năm đứa, nhà Triệu Mỹ Hương có bốn đứa, đều nhiều hơn chị ta, lì xì thì chẳng phải thiệt sao?
Chị dâu Trương với Triệu Mỹ Hương ban đầu còn tưởng mình tính khôn, năm đó đã chủ động lì xì trước, nghĩ rằng con mình nhiều nhưng vẫn lời, ai ngờ ba bao lì xì phát đi mà chẳng thu lại cái nào từ Chị dâu Chu, lỗ to!
Vì chuyện này mà hai người không thèm nói chuyện với chị ta suốt một thời gian dài, nhưng rồi “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”, sau lại thân thiết như cũ.
Chỉ là từ đó về sau, đừng mơ chuyện lì xì gì nữa.
Thế nên ba chị em nhà Chu đại ca đương nhiên chẳng mấy ai cho tiền mừng tuổi. Hôm nay các bé được Chị dâu Chu đặc biệt sai đi chúc Tết chú nhỏ để được nhận lì xì.
Chu Dã là chú nhỏ, trước nay hễ các bé chúc Tết thì đều có lì xì, trừ hai năm anh vào trại, còn lại thì chưa từng bỏ sót.
Ít nhất trong trí nhớ của Chu Đại Nha và Nhị Nha thì năm nào cũng thế.
Cả ba đứa vừa nhận lì xì liền quay đầu chạy sang nhà họ Trương để chúc Tết Cố Quảng Thu xin lì xì tiếp.
Người lớn nhìn qua là biết ngay, bọn nhỏ thì hiểu gì, rõ ràng là có người lớn đứng sau chỉ đạo.
Nhưng ngày Tết, ai lại so đo chuyện hai ba xu làm gì, mà Cố Quảng Thu với Trương Xảo Muội cũng không phải kiểu người tính toán, mấy đồng lì xì này không tiếc nổi.
Mọi người chúc Tết qua lại rồi cuối cùng cũng tụ về nhà họ Trương, vì chỗ đó rộng rãi nhất.
Dù trước kia nhà có rộng cũng vắng vẻ, nhưng năm nay lại khác, vì Cố Quảng Thu đã dọn đến làm rể ở đây, nên Chu Dã, Lý Phong Thu, Lý Đại Sơn đều kéo qua tụ họp chuyện trò trong nhà.
Bên nhà sát vách, Bạch Nguyệt Quý, Chị dâu Đại Sơn, Chị dâu Lý và Trương Xảo Muội cũng đang tụ lại tán gẫu.
Còn chú thím Trương cũng cười hớn hở đi chúc Tết, chẳng có ông bà nào mà không thích không khí náo nhiệt cả. Nhà bây giờ đông vui thế này, hai ông bà trong lòng thật sự thấy mãn nguyện.
Đang chuyện trò rôm rả thì Chị dâu Lý nhìn bụng Bạch Nguyệt Quý, lên tiếng:
“Nói thật chứ, sao tôi thấy bụng Bạch Trí thức dạo này to hẳn ra nhỉ?”
Dù đang mùa đông, ai cũng mặc nhiều, nhưng cho dù mặc nhiều đến đâu thì cũng không phình to đến thế. Mới mấy hôm không gặp, bụng cô ấy đã lớn thêm một vòng rõ rệt.
Chị dâu Đại Sơn cũng nhận ra:
“Cô mang thai mấy tháng rồi?”
“Năm tháng.”, Bạch Nguyệt Quý đáp. Cô xác định rất rõ thời điểm thụ thai, không cần tính từ kỳ kinh như người khác.
Chị dâu Đại Sơn nhìn bụng cô mà sửng sốt:
“Có khi nào cô tính sai ngày không?”
“Không đâu.”, Bạch Nguyệt Quý lắc đầu. Vì đã thân thiết với mấy người này nên cô cũng không thấy ngại ngùng gì, nói luôn:
“Chính là đêm tân hôn thì có thai.”
Chủ yếu là chính cô cũng cảm thấy bụng mình hơi to, mà thời buổi này điều kiện y tế thấp kém, cô luôn cố ăn uống tiết chế, có lúc đói lả cũng không dám ăn nhiều. Thế mà bụng vẫn cứ lớn nhanh như thổi.
Cho nên cô quyết định nói thật, để còn tham khảo kinh nghiệm từ mấy người từng sinh nở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-45.html.]
Trương Xảo Muội đứng bên nghe, cũng lắng tai để sau này rút kinh nghiệm cho mình.
“Trước tôi có bầu thằng Mãn Thương, năm tháng bụng mới nhú chút thôi.”, Chị dâu Lý nói.
“Tôi cũng vậy, phải sang tháng thứ sáu mới bắt đầu to lên. Bụng cô nhìn cứ như bảy tháng ấy chứ?”, Chị dâu Đại Sơn càng nhìn càng thấy không ổn, liền bảo:
“Xảo Muội, cô ra cửa trông chừng, để Nguyệt Quý cởi áo khoác cho bọn tôi xem kỹ.”
Trương Xảo Muội liền ra cửa đứng gác, còn Chị dâu Lý và Chị dâu Đại Sơn thì giúp Bạch Nguyệt Quý cởi áo khoác, dù chỉ vén áo thôi nhưng nhìn bụng thì thật sự quá lớn.
“Thật là năm tháng sao?”, Hai người lại hỏi lần nữa.
“Thật.”, Bạch Nguyệt Quý gật đầu chắc nịch.
Chị dâu Lý và Chị dâu Đại Sơn liếc nhau, ánh mắt cả hai đều lộ rõ vẻ lo lắng. Ý nghĩ duy nhất hiện ra trong đầu họ:
“Mới năm tháng mà bụng to thế này, sau này sinh làm sao đây?”
Bạch Nguyệt Quý cũng nhìn thấy biểu cảm của họ, trong lòng run lẩy bẩy:
“Có phải… em ăn nhiều quá không?”
“Cô thật sự phải bớt ăn lại đi thôi.”, Chị dâu Lý vừa nói, vừa kéo áo lại cho cô.
“Cô có gọi bà đỡ Lý sang xem qua chưa?”, Chị dâu Đại Sơn hỏi.
“Bà đỡ Lý là ai vậy?”, Bạch Nguyệt Quý thắc mắc.
Chị dâu Lý đáp: “Chính là bà nội của Lý Thái Sơn đó, hầu hết trẻ con trong thôn mình đều do bà ấy đỡ đẻ, thằng Mãn Thương với Mãn Khố cũng thế.”
Chị dâu Đại Sơn tiếp lời: “Cả mấy đứa nhà tôi cũng vậy. Không chỉ bọn nhỏ, mà ngay cả mấy người lớn như Phong Thu, Đại Sơn, rồi cả Xảo Muội, hình như cũng đều do bà ấy đỡ sinh hết.”
“Đúng vậy.”, Trương Xảo Muội là người trong cuộc, cũng gật đầu, “Nhà nào trong thôn sinh con, hầu như đều mời bà ấy sang.”
“Không chỉ trong thôn mình đâu,”, Chị dâu Đại Sơn nói tiếp, “các thôn khác mà gặp ca khó sinh cũng đều phải đánh xe lừa đến mời cho bằng được. Như năm ngoái, bên đại đội Đại Hà có một sản phụ khó đẻ, hai bà mụ đều bó tay, cuối cùng phải đi đường xa mời bà Lý đến. Bà ấy vừa xoay thai vừa đỡ sinh, kết quả mẹ tròn con vuông. Nghe nói nhà ấy là dòng họ năm đời độc đinh, mừng quá liền lì xì cho bà một bao đỏ hẳn năm đồng!”
Chuyện về bà đỡ Lý thì nhiều vô kể, nói chung ai nghe cũng rút ra được một kết luận, bà cụ là “thần đỡ đẻ”.
Ít nhất từ khi hành nghề đến nay, chưa từng xảy ra bất kỳ tai biến nào.
Bạch Nguyệt Quý nghe xong thì không muốn chờ đến sau Tết nữa. Bụng cô thật sự quá to khiến cô hoảng, rõ ràng đã hạn chế ăn uống rồi mà vẫn cứ lớn nhanh không tưởng.
Hạt Dẻ Rang Đường
Hôm nay Chị dâu Lý và Chị dâu Đại Sơn nhìn thấy cái bụng tròn như quả bóng của cô, còn liên tục xác nhận lại có đúng là mới năm tháng hay không, chuyện đó khiến cô không thể yên lòng.
Vì vậy, vừa về đến nhà, Bạch Nguyệt Quý liền hỏi:
“Anh có biết bà đỡ Lý không?”
“Biết chứ, anh còn chào hỏi bà ấy từ trước rồi. Đến lúc sinh sẽ mời bà qua.”, Chu Dã tất nhiên đã chuẩn bị sẵn, trước đây đã đến nói chuyện rồi.
“Anh đi mời bà ấy qua xem bụng em một chút đi.”, Bạch Nguyệt Quý nói tiếp.
Chu Dã thấy vợ sắc mặt không tốt, liền khẩn trương:
“Sao vậy, vợ thấy không khỏe à?”
“Không, chỉ là bụng em to quá, Chị dâu Đại Sơn với chị dâu Lý bảo em nên để bà ấy xem thử.”
Chu Dã lập tức gật đầu, đối với anh thì vợ là trên hết, không hề quan tâm chuyện Tết nhất có kiêng kỵ gì hay không. Nhìn vợ bị dọa thành thế kia, ai còn dám lưỡng lự?
Anh đỡ vợ lên giường đất ngồi nghỉ:
“Vợ cứ nghỉ ngơi, để anh đi mời bà ấy tới ngay!”