Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 418.
Cập nhật lúc: 2025-06-28 02:39:04
Lượt xem: 135
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện của Trương Thuận, Chu Dã còn mang về kể cho mợ nghe.
Mợ liền đem chuyện này ra kể lại cho mẹ Lý Thái Sơn và mẹ Lý Đại Ni nghe, ba người ngồi lại tám với nhau một hồi.
Mẹ Lý Đại Ni thì mừng hết lớn: “Thì ra là nhà đó hả? Đúng là mẹ thương Đại Ni nên mới không để con bé gả qua bên đó!”
Mẹ Lý Thái Sơn cũng tiếp lời: “Còn không phải là nhờ Chu Dã mắt sáng như đuốc sao? Hồi đó vừa phát hiện có vấn đề là cậu ấy đã kể rõ tình hình bên nhà trai cho mẹ nghe rồi, nên mẹ mới kịp thời ngăn lại, không thì giờ không biết thành ra thế nào.”
Lúc đó, bà vừa nghe nhà trai đông người mà cả nhà đều dựa vào một mình Trương Thuận kiếm ăn thì đã chẳng còn mấy hứng thú.
Vì với hoàn cảnh đó, người nhà bên chồng đều là “người nhà”, còn con dâu là “người ngoài”, không chỉ là người ngoài, mà còn phải theo chồng hầu hạ cả nhà họ, không làm thì khỏi mong sống yên thân.
Trong thôn cũng có mấy nhà kiểu vậy, con gái nhà người ta gả qua là khổ muốn chết, giống như mẹ của ba anh em Đoạn Văn, Đoạn Vũ, Đoạn Sơn cuối cùng bị ép đến mức tìm đến cái chết.
Còn nếu là người phụ nữ mạnh mẽ thì có thể chống đỡ được một thời gian, nhưng một mình thì cũng khó mà đọ lại cả nhà người ta. Cuộc sống kiểu đó chẳng khác nào gà bay chó sủa, cưới kiểu này thì được gì ngoài kết cục đôi bên cùng thiệt?
Mẹ Lý Thái Sơn sống từng tuổi này rồi, chuyện đời nào còn chưa thấy đủ?
Khi ấy bà liền dặn cháu gái cắt đứt sớm cái ý định chưa thành hình kia.
Giờ thì thấy cháu rể hiện tại tốt biết bao! Vừa có năng lực, vừa có trách nhiệm, mà tấm lòng thì rộng rãi.
Bởi vì bây giờ đang áp dụng chính sách mới, chỉ được sinh một con, không được sinh thêm.
Có bao nhiêu người thấy sinh con gái thì chán chường?
Thế nhưng cháu rể Dương Quân của bà thì không chút nào ghét bỏ chắt gái, ngược lại còn nâng như trứng, hứng như hoa.
Nhưng mà, chỉ sinh mỗi một đứa thì đâu có được, mẹ Lý Đại Ni bảo con gái mình cứ sinh thêm đi. Dương Quân làm việc bên Tây Bắc, không phải doanh nghiệp tư nhân nên không bị quản chặt như ngoài kia.
Tất nhiên vẫn phải nộp phạt, hiện tại lương trung bình bên ngoài khoảng năm sáu chục tệ, tiền phạt sinh con thứ hai d.a.o động từ ba đến mười lần mức lương.
Lý Đại Ni từ quê ra, sao có thể cam tâm chỉ sinh một đứa? Không cần mẹ thúc giục, bản thân cô đã có kế hoạch rồi.
Với lại, cô và Dương Quân đâu có lo không nuôi nổi con, hai vợ chồng lương cao, dù tiền phạt có đắt cũng vẫn kham nổi.
Trái lại là Dương Quân thấy vợ mình vừa phải chăm con, vừa phải đi làm, sợ cô vất vả quá, nên từng định bỏ ý định sinh thêm.
Nhưng Lý Đại Ni nhất quyết muốn sinh, còn trấn an anh rằng đã có mẹ chồng phụ giúp, đến lúc mang bầu sẽ nghỉ việc một thời gian, sinh xong lại quay về bên nhà họ Chu phụ việc, cớ gì mà không sinh?
Sinh thêm một hai đứa là chuyện đương nhiên, chứ sinh mỗi một đứa thì kỳ quá, trai gái gì cũng như nhau.
Thấy cô kiên quyết, Dương Quân đành phải nghe theo.
Tiếp đó, hai vợ chồng bắt đầu chuẩn bị có con. Ban đầu tính là mỗi tháng anh sẽ về nhà ở thêm vài ngày, ai ngờ hai người phối hợp quá ăn ý, Dương Quân mới về mấy hôm thì đến tháng sau, Lý Đại Ni đã báo có thai.
Dương Quân vừa nghe điện thoại là mừng rỡ khôn xiết, lại sắp được làm bố nữa rồi, sao mà không vui được?
Anh càng có động lực làm việc chăm chỉ hơn.
Sau khi biết Lý Đại Ni mang thai, Bạch Nguyệt Quý lập tức bảo Lý Đại Ni ở nhà dưỡng thai, nghỉ làm sớm để chuẩn bị sinh. Cô định thuê bảo mẫu mới lo việc nhà, nhưng mẹ Lý Đại Ni lại chủ động xin đến giúp.
Bạch Nguyệt Quý cũng đồng ý để mẹ Lý Đại Ni đến nấu ăn, lo việc nhà, bởi vẫn là câu đó, người quen dùng tốt hơn người lạ, nếu làm được việc thì cứ làm.
Lý Đại Ni vừa ở nhà dưỡng thai, vừa trông con, lại tranh thủ dạy mẹ nấu ăn, coi như cũng có việc để làm, đỡ buồn chán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-418.html.]
Cuộc sống cứ thế mà trôi qua, đến tháng Sáu, Chu Dã sắp xếp thời gian về quê một chuyến.
Dù bên ngoài bận rộn, nhưng mấy năm nay, năm nào anh cũng về quê một lần, vừa để thăm quê, vừa để dọn cỏ mộ bố mẹ, đốt ít tiền vàng giấy.
Lần này trở về, anh phát hiện cỏ trên mộ bố mẹ mọc um tùm, không ai đến dọn.
Chu Dã nghĩ chắc do cháu trai Chu Thành học hành bận rộn, bao năm nay cậu vẫn là người thường dọn mộ cho ông bà nội.
Giờ cháu đã học cấp ba, chuyện học hành nặng nề, không thể trách được, Chu Dã cũng không lấy làm phiền lòng.
Anh tự mình nhổ sạch cỏ, đốt giấy tiền vàng mã, nói chuyện với bố mẹ suốt nửa ngày rồi mới vào thôn.
Trong thôn thay đổi rất nhiều.
Ví như mấy anh em nhà Lý Đại Sơn cùng hợp tác mở xưởng ép dầu, làm ăn rất phát đạt, bây giờ còn ép dầu mang đi đóng can, chở bằng xe chở ngói lên thành phố bán nữa.
Vợ chồng Lý Phong Thu và chị dâu Lý cũng rất có chí tiến thủ, đã trực tiếp lên thành phố mở một cửa hàng! Họ nhập hàng từ chỗ Đào Ngoã Phiến, để Đào Ngoã Phiến cung cấp hàng cho cửa tiệm của mình.
Đào Ngoã Phiến cũng rất sẵn lòng, vì bán sỉ cho họ thì anh ta cũng kiếm được một khoản, rồi tự mình chở một chuyến hàng lên thành phố bán lẻ, lại kiếm thêm một mối lời.
Đúng là đôi bên cùng có lợi.
Mà Lý Phong Thu dám liều lĩnh như vậy, đương nhiên là nhờ Chu Dã đề xuất từ trước. Hai năm trước, Chu Dã đã khuyên vợ chồng họ lên thành phố tìm một mặt bằng tốt, mở cửa hàng buôn bán. Bán gì cũng được, từ trứng gà trứng vịt quê nhà, đến các loại lương thực, nông sản… đều có thể kinh doanh.
Không nghi ngờ gì nữa, công việc kinh doanh của họ rất phát đạt.
Giờ không chỉ có Đào Ngoã Phiến cung cấp hàng, mà còn có những người khác nữa.
Ngoài họ ra, nhiều người khác trong thôn cũng phát triển rất tốt. Ví như con của Đoạn Văn giờ đã biết đi mua nước tương rồi, Đoạn Vũ thì đã kết hôn và có con, chỉ còn lại Đoạn Sơn là vẫn độc thân, nhưng cũng không cần lo.
Giờ điều kiện sống đã cải thiện, chẳng sợ không cưới được vợ.
Ba anh em nhà họ Đoạn thực sự đã xây dựng lại cuộc sống, nói được làm được. Năm kia, bà cụ bên nhà họ Đoạn – theo vai vế là bà nội ruột của ba anh em – đã qua đời.
Vậy mà cả ba người họ không ai đến viếng. Họ không công nhận cái gọi là thân thích với nhà họ Đoạn nữa!
Dù vẫn có người bàn ra tán vào, nhưng phần lớn dân thôn, những người hiểu rõ chuyện đều giữ im lặng.
Cái này chỉ có thể nói là gieo nhân nào gặt quả nấy.
Mà hiện tại, người thành đạt nhất trong nhà họ Đoạn lại chính là ba anh em Đoạn Văn.
Tuy nhiên, người phát triển tốt trong thôn không chỉ có họ, còn có Triệu Mỹ Hương đã ly hôn với Giang Đại Hổ và một mình nuôi ba đứa con trai.
Mấy năm qua, chị ta phát triển cực kỳ tốt, còn xây được một căn nhà ngói mới khang trang rộng rãi, sống rất thoải mái.
Biết tin em họ về quê, Cố Quảng Hạ còn chạy sang từ nhà bên.
Những năm qua, anh ấy nuôi lợn, mà giá thịt lợn thì lại tăng vọt, đúng là kiếm được không ít tiền. Tuy không thể so với Cố Quảng Thu, nhưng cũng có thể coi là đã đổi đời rồi.
Hạt Dẻ Rang Đường
Trong thôn, nhà anh ấy cũng thuộc hàng khá giả, không có gì phải chê.
Hơn nữa, hai đứa con Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc lại chăm chỉ học hành, có chí tiến thủ, càng khiến Cố Quảng Hạ có thêm động lực.
Từng người từng nhà trong thôn đều đang phát triển rất tốt.
Nhưng thứ làm Chu Dã thấy chán ngán, lại chính là người anh ruột – Chu Xuyên.