Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 388.

Cập nhật lúc: 2025-06-24 02:20:06
Lượt xem: 422

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Dã đồng hồ thấy còn kịp, liền gọi mấy đứa con trai lớn tắm ở nhà tắm công cộng.

Chờ dẫn tụi nhỏ tắm xong về thì Bạch Nguyệt Quý mặt ở nhà, Cậu Cố cũng đến .

Còn mợ thì về, bà còn bận một lúc nữa mới về , vì giờ là lúc buôn bán rạp chiếu phim đang cao điểm, nhiều trẻ giờ tan hẹn xem phim.

Cùng với Lý Thái Sơn, hai bận rộn ngớt.

“Dạo mày mà đen thế hả?” Cậu Cố hỏi, mới đưa Tiểu Kế Kế và Tiểu Ngư chơi về, giao cho của từng đứa xong là đến ngay khi tin cháu trai về.

Quả là đen thấy rõ thật.

Bạch Nguyệt Quý tất nhiên cũng nhận , mới trắng bao lâu, giờ chạy mà đen thui như cục than .

“Thì bận quá mà.” Chu Dã , “Lúc rảnh thì trắng, nhưng lúc bận bịu suốt ngày nắng mưa sương gió thế , đen chứ.”

“Cũng giữ sức, tiền kiếm từ từ, đừng vội.”

Chu Dã , “Cậu câu với mợ chứ, mợ còn về ạ?”

Bạch Nguyệt Quý bật : “Cậu quan tâm còn dám chọc .”

“Anh nào dám chọc , mà giận là cầm gậy đuổi luôn đấy.” Chu Dã .

Cậu Cố : “Thôi, tụi bây ăn cơm , ăn xong thì nghỉ ngơi cho ngon.”

“Cậu ăn chung ? Ở ăn mà.”

“Con dâu nấu xong hết .” Cậu Cố xua tay.

Dù thức ăn nhà con dâu thứ hai thể so với bên nhà cháu trai, nhưng câu nệ, ăn no là hạnh phúc , còn đòi hỏi gì hơn nữa.

Hai ông bà cũng kiểu ở nhà cháu lâu ngày ăn uống ngon lành quên mất những ngày xưa cực khổ.

Ăn ngon tất nhiên là , nhưng cơm rau giản dị, ăn no bụng cũng chẳng .

Đến 7 giờ rưỡi tối, mợ và Lý Thái Sơn mới tất bật về đến nhà.

Nghe tin cháu trai về , mợ liền sang khi ăn xong.

“Ối giời, cháu đen thui thế ?” Mợ thấy cháu là thốt lên.

“Thật đen đến mức đó ?” Chu Dã sờ mặt, thở dài, “Cũng hết cách, bên đó nắng gắt lắm.”

“Không mang dù, đội mũ gì ? Phơi nắng cỡ đó, lỡ cảm nắng thì .”

“Cảm nắng chắc đến mức, lúc còn ở quê cực hơn mà .” Chu Dã , hỏi chuyện buôn bán của mợ, “Giờ mợ ăn lớn , bận rộn tới tận giờ mới về?”

Mợ liếc mắt, “Có bằng cháu ông chủ ?”

Bà với Lý Thái Sơn sáng sớm chuẩn hàng, trưa ngủ một giấc, hai giờ chiều bắt đầu rạp chiếu phim bán hàng.

Tới tầm bảy giờ mới dọn hàng, bộ về tới nhà thì đúng bảy giờ rưỡi.

Một ngày bận thật đấy, nhưng hai bà vui vẻ, hề thấy cực khổ mà còn tràn đầy tinh thần.

Vì lời lãi thật sự khá .

Chỉ là thể kéo dài mãi, gần đây rạp chiếu phim xuất hiện nhiều bán hàng vặt hơn, mẫu mã cũng phong phú hơn nhiều.

Nếu nhờ hai bà còn kiêm cả buôn sỉ, thì e là chẳng cạnh tranh nổi với mấy bán rong khác.

Chu Dã , mợ cũng mệt , thấy thời gian cũng muộn, liền khuyên bà về nghỉ ngơi.

Sau đó, cùng mấy đứa con lớn xem tivi, chuyện một lúc bảo tụi nhỏ ngủ.

Đợi tắt đèn xong mới về phòng.

Bạch Nguyệt Quý đang giả vờ ngủ, nhưng Chu Dã chẳng lẽ hiểu vợ ?

Trời cuối tháng Chín bắt đầu se lạnh, đương nhiên đắp chăn mỏng, liền chui cùng, khiến cô thể giả vờ nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-388.html.]

“Anh đừng loạn, mai em còn tiết học đấy.”

“Vợ ơi, để thương một chút thôi, quậy nhiều , mai nhất định cho em học.” Con sói đầu đàn lên tiếng đầy dụ dỗ.

Kết quả là sáng hôm , Bạch Nguyệt Quý thể đến lớp. Phải đến chiều mới xuất hiện ở trường.

Bạn cùng phòng là Lý Tiêu Tiêu thắc mắc: “Nguyệt Quý, đang yên đang lành nghỉ học thế?”

Hai bạn cùng phòng gia đình thì liếc cô trêu: “Còn hỏi gì nữa, chắc chắn là bố tụi nhỏ về .”

Lý Tiêu Tiêu và mấy cô bạn chồng: Thề là chẳng hiểu vấn đề nhanh !

Bạch Nguyệt Quý đỏ mặt, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản chuyển chủ đề.

Tối hôm đó về nhà, cô liền “xử lý” Chu Dã một trận trò.

Chu Dã thật sự đánh mà dám đánh , mắng cũng cãi, vợ đập còn hỏi:

“Em đau tay ? Đưa thổi cho?”

Khiến Bạch Nguyệt Quý ngoài việc đ.ấ.m nhẹ hai cái thì chẳng hơn.

“Còn mau khai , suốt hai tháng qua với Niên Viễn Phương cái gì, mà phơi nắng thành như ?”

Tối hôm qua cô hỏi là vì cô hiểu con , từng ngày gặp, nếu cho “ăn” cô vài lượt cho ghiền thì đừng hòng mở miệng chuyện nghiêm túc.

Cái mà gặp thời gian xa cách là trong đầu chỉ còn đúng một việc:

“Ăn vợ , trời sập cũng tính .”

Còn việc Bạch Nguyệt Quý cùng Niên Viễn Phương là do đó từ Cố Quảng Thu.

Chẳng gọi điện cho Ngô Nhị Gia, nhờ Lão Tam của họ mang lời nhắn về ?

Tình hình ở phía Nam, dù Bạch Nguyệt Quý đích tới, nhưng cũng nắm rõ.

Một chuyến mà kéo dài tận hai tháng, chẳng quá bất thường ?

Vì thế, cô chọn thời điểm, lén ngoài gọi điện tới phía Nam, nhờ Cố Quảng Thu tiếp máy.

Cố Quảng Thu cũng giấu giếm, bảo rằng Chu Dã cùng Niên Viễn Phương, rõ đang bận chuyện buôn bán gì.

Thế là cô rõ đầu đuôi .

Chu Dã tất nhiên chẳng hề ý định giấu vợ, bèn kể hết chuyện về việc Tây Bắc ăn than đá với Niên Viễn Phương, trong đó nhắc đến nhân vật tên là Cơ Tứ gia.

Trước đây Bạch Nguyệt Quý vẫn luôn băn khoăn một chuyện.

Trong nguyên tác, quá trình Chu Dã giàu thật sự nhiều, chỉ một đoạn vài năm đó: trở thành đại phú hào, lên truyền hình phỏng vấn.

khi đến Bắc Kinh, việc Chu Dã đều là buôn bán nhỏ.

Phía Nam thì nhờ quan hệ của Ngô Nhị Gia, chứ nếu , thì cùng lắm cũng chỉ là con buôn trung bình khá.

Hạt Dẻ Rang Đường

Nếu như cô thi đậu thủ đô, nếu như cô sinh cho Lão Tam để Ngô Nhị Gia nhận con nuôi, thì Ngô Nhị Gia liệu quen gì đến Chu Dã?

Vậy thì, rốt cuộc ban đầu giàu bằng cách nào?

Cô từng suy đoán: chẳng lẽ là do bố chồng còn để thế lực gì đó, nên Chu Dã mới dựa đó mà vươn lên?

Cho đến hôm nay, cuối cùng cô mới chạm đến sự thật.

Trong nguyên tác, tuyến phát tài của Chu Dã và Niên Viễn Phương miêu tả rõ, đó mới chính là điểm khởi đầu cho con đường trở thành đại phú ông của .

Vì trong nguyên tác, Hứa Nhã và Sở Sương đều mối quan hệ khá với Dương Nhược Tình,

Còn Hứa Nhã với Niên Viễn Phương là cặp đôi phụ chính diện, miêu tả ít nhiều.

Và đúng là trong nguyên tác đến việc Niên Viễn Phương liên quan tới việc kinh doanh than đá.

Mà chỉ dựa một Niên Viễn Phương, vững ở vùng Tây Bắc khắc nghiệt đó?

Phải là nhờ vận may của Chu Dã, cái “phúc duyên” khi ở trại lao động cải tạo nhận một kết nghĩa.

Cùng một chiếc giường, Chu Dã là thế nào, Bạch Nguyệt Quý hiểu rõ vô cùng.

một mối quan hệ như ở vùng đó, nhất định sẽ như cá gặp nước, vẫy vùng thẳng tiến lên trời.

Loading...