Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 336.

Cập nhật lúc: 2025-06-18 02:36:52
Lượt xem: 453

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thật sự là giả ?” Lão tam sững .

Người bạn gật đầu: “Chú còn lừa cháu gì. Đợi chút, chú gọi đem một cái vòng tay thật cho cháu so sánh.”

Anh liếc mắt hiệu cho vệ sĩ phía , đó gật đầu rời . Không lâu mang tới một chiếc vòng ngọc thật.

Người bạn bắt đầu dạy lão tam cách phân biệt: từ cảm giác khi sờ, đến chất ngọc, độ bóng và phẩm chất, giải thích cho từng điểm một.

Lão tam cảm thấy áy náy, vì thích cái vòng ngọc , còn luôn đeo tay. Không ngờ là hàng giả.

“Đừng buồn, mua đồ giả là chuyện thường. Đừng cháu còn nhỏ, thiếu kinh nghiệm giang hồ, ngay cả chú đôi khi cũng nhầm.” Người bạn an ủi.

Lão tam cất cái vòng túi: “Coi như cháu lừa một vố.”

“Còn giữ gì, đập bỏ .” Người .

“Không đập.”

“Hàng giả như thế, giữ gì?”

“Giữ để bài học, lâu lâu lấy xem !”

Nghe , đối phương bật , vỗ vai nó: “Đi nào, chú dẫn cháu chọn một cái thật.”

Lão tam ngẩng đầu : “Chú giúp cháu chọn hàng thật thật ?”

Hạt Dẻ Rang Đường

“Tất nhiên , chuyện nhỏ mà.”

“Vậy nếu chú chọn giúp cháu, cháu đến cháu mang đồ ăn ngon cho chú.” Lão tam đàn ông còn lớn tuổi hơn cả bố .

“Nhớ đấy nhé, là cháu đó.” Người ha ha.

Thế là dẫn lão tam dạo quanh phố đồ cổ. Quả nhiên bản lĩnh, chỉ chọn đồ mà còn chọn dạy lão tam cách phân biệt, giống như một buổi học thực tế.

Cuối cùng hai dừng một quầy hàng, tìm một chiếc vòng ngọc.

Chủ quầy thấy phận bạn thì dám hét giá, còn tặng luôn.

nhận, bảo chủ quầy cứ báo giá.

Chủ quầy chối từ một lúc, liếc sang lão tam, thức thời báo giá hợp lý.

“10 đồng, đủ ?” Người bạn hỏi.

Lão tam trả lời ngay, nhận lấy vòng ngọc, ngắm nghía kỹ, còn giơ lên soi ánh sáng.

“Cái vòng bằng cái chú cho cháu xem.” Nó .

Người bạn bật : “ , mà so . Cái chú đưa cháu xem là hàng cực phẩm. Còn cái tuy là thật, nhưng chất ngọc chỉ thuộc loại bình thường, là ngọc Hòa Điền trung phẩm thôi.”

Lão tam ngắm thêm chút nữa :

“10 đồng mắc quá, cùng lắm chỉ đáng 5 đồng.”

Người bạn sững , bật lớn:

, cũng thấy 10 đồng mắc thật, 5 đồng thì hợp lý.”

Chủ quầy: “….”

Thấy chủ quầy ý kiến gì, lão tam mặt biểu cảm lấy túi tiền treo ở cổ Sư Tử xuống, cái túi do bà ngoại may cho nó, lôi 5 đồng tiền lẻ mệnh giá 1 đồng.

Bản thì bố cho tờ 10 đồng, nhưng mấy đứa nhờ bà ngoại đổi tiền lẻ từ .

Tiền trao tay, hàng trao tay.

Trước khi rời , bạn hiệu cho vệ sĩ, đó âm thầm bù thêm 5 đồng còn thiếu cho chủ quầy.

Lúc đó mặt chủ quầy mới nở nụ :

“Buôn bán nhỏ thôi, cảm ơn Nhị gia chiếu cố, cảm ơn Nhị gia!”

Trên đường , bạn hỏi:

“Chú thấy hình như cháu thích vòng ngọc? Mua cho đeo ?”

“Để tặng cháu. Mẹ cháu thích cái vòng cháu tặng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-336.html.]

“Cái tuy là thật, nhưng chất lượng chỉ trung bình. Hôm nào ghé nhà chú chơi , ở đó mấy cái vòng ngọc đáng giá thật sự. Nếu cháu thấy cái nào hợp, chú tặng một cái cho cháu.”

“Không . Bà ngoại cháu , dễ dàng nhận đồ của khác. Toàn là mấy kẻ lừa trẻ con mới cho đồ .” Lão tam liếc ông chú .

“Thế cháu thấy chú giống lừa trẻ con ?” Ông chú mặt nghiêm túc.

“Chú là kẻ bắt cóc cháu cũng chẳng sợ.” Lão tam thản nhiên , vì còn dẫn theo Sư Tử mà. Sư Tử thể hạ gục hai như chú, với chỗ đông , chẳng sợ gì cả.

“Gan nhỏ nhỉ.” Người phá lên “Thế đến nhà chú chơi, xem món nào cháu thích nhé?”

“Lần tính.”

“Được thôi, chờ cháu rảnh rỗi đến cho chú vinh hạnh.” Người bạn bật , vui vẻ.

Thấy trời cũng còn sớm, lão Thẩm tới tìm lão tam để cùng về.

Lão tam liền với bạn :

“Cháu về .”

“Lần nhớ mang đồ ăn ngon cho chú đấy nhé.” Người bạn liếc lão Thẩm .

“Nhớ .” Lão tam vẫy tay chào, dắt theo Sư Tử rời .

Hai ông cháu một đoạn khá xa, lão Thẩm mới hỏi:

“Tiểu Bác , cháu chơi với đó ?”

“Chú ạ?” Lão tam hỏi .

Lão Thẩm phần đau đầu, “Cũng cả… chỉ là, thế nào nhỉ…”

Người đó là hắc bạch đều quen, bề ngoài thì vẻ hiền lành dễ gần, nhưng thật là một nhân vật nguy hiểm.

với một đứa trẻ, ông cũng chẳng nên giải thích .

Chính vì đó vẻ quá thiết với lão tam, lão Thẩm mới thấy yên tâm.

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng ông quyết định tạm thời dẫn lão tam phố đồ cổ nữa, là dạo bận, giúp việc ở tiệm bánh bao của bố “Tiểu Man Lư”, nên qua nữa.

ông dẫn thì ? Lão tam vẫn như thường.

Cậu dắt theo Sư Tử, tự .

Lần còn mang theo hộp bánh ngọt quà, coi như là cảm ơn bạn giúp tìm chiếc vòng ngọc.

Mẹ thích cái vòng đó.

Khi hỏi vòng từ , mới :

“Cái vòng là đồ giả, cái mới là thật.”

Còn thì thêm gì nữa.

“Bánh ngon đấy, nhà cháu ?” Người bạn ăn thử bánh lão tam mang tới, phía vệ sĩ định ngăn nhưng bạn phất tay hiệu cần, vô tư ăn bánh của thằng nhóc.

“Cháu nhờ chị Đại Ni cho đó.” Lão tam cũng lấy một miếng ăn cùng, hỏi:

“Cháu thấy ngày nào chú cũng ở đây, cần ngoài kiếm tiền ?”

Người ha ha:

“Cái cháu hiểu . Làm nghề của chú, ba năm buôn bán, một buôn là ăn ba năm. Chỉ là lúc kiếm tiền thì cháu thấy thôi.”

“Chú dạy cháu ?” Lão tam , nghiêm túc hỏi, “Sau cháu lớn cũng nghề .”

Cậu nghề hái tiền, chính lão Thẩm từng kể: Có ông mua một cái ấm cũ, giá chỉ 5 đồng, nhưng đó trả tận 300 đồng mua .

Đó là khoảnh khắc vinh quang nhất của lão Thẩm, ông kể hoài chán.

công nhận, nghề đúng là kiếm tiền cực giỏi.

Nếu cũng thể kiếm tiền, thì bố sẽ vất vả sớm hôm như bây giờ nữa.

“Nhóc con nhà cháu suy nghĩ sâu xa ghê nhỉ.” Người bạn bật .

Một bên cạnh cuối cùng cũng phản ứng, sang lão tam một cái.

Lão tam nhíu mày :

“Cháu nhỏ ! Nửa tháng nữa là sinh nhật cháu , lúc đó là tròn bốn tuổi!”

Loading...