Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 335.

Cập nhật lúc: 2025-06-18 02:35:17
Lượt xem: 100

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Dã liền lấy sổ tiết kiệm mang ra lật cho vợ xem.

Không tính tiền Chu Dã kiếm được khi đi miền Nam, chỉ riêng số tiền tiết kiệm của gia đình cũng đã vô cùng dồi dào.

Mang từ quê lên hơn năm nghìn đồng, rồi thêm tám trăm đồng còn dư sau khi Bạch Nguyệt Quý lần đầu bán bản thiết kế và mua nhà, số tiền đó từ đó đến giờ chưa hề động tới.

Cộng thêm các khoản lặt vặt trước kia Chu Dã làm việc ở vài xưởng nhỏ, rồi thời gian làm tài xế cho xưởng giày, kiếm được chút ít, tuy chưa đến một vạn nhưng cũng gần rồi.

Còn khoản tiền kiếm được ở miền Nam cũng không nhỏ, tổng cộng toàn bộ tiền tiết kiệm của cả nhà hiện giờ là khoảng hai vạn đồng.

Ở thời điểm này, đó đã là đại phú hộ, người có tiền thật sự rồi.

Chỉ là vẫn còn thiếu một khoản lớn mới đủ để mua xe tải.

Chu Dã rất rõ ràng về tình hình tài chính trong nhà, lúc về anh đã biết là dù cộng cả tiền nhà cũng chưa đủ, nhưng anh muốn mang hết số tiền này đi, rồi bên kia tiếp tục tiết kiệm, chắc chưa đến hai tháng là mua được.

Bạch Nguyệt Quý lấy ra thêm một sổ tiết kiệm khác đưa anh:

“Xem thêm khoản này nữa, xem có đủ để anh xoay sở gấp không.”

Đầu tháng Sáu, Lý Tiêu Hằng đã chuyển khoản chia lợi nhuận quý này vào tài khoản của cô.

Lợi nhuận của Bạch Nguyệt Quý được chia theo quý.

Nhưng quý ở đây không chia theo Xuân – Hạ – Thu – Đông như lịch truyền thống, mà dựa trên mùa thực tế theo chính sách quốc gia.

Ví dụ, quý Xuân là từ tháng 3 đến tháng 5, quý Hạ là từ tháng 6 đến tháng 8, các quý sau tương tự như vậy.

Hạt Dẻ Rang Đường

Chính vì thế, sau khi kết thúc bán hàng tháng 5, Lý Tiêu Hằng đã chuyển khoản chia lợi nhuận quý Xuân vào sổ tiết kiệm của cô.

Bạch Nguyệt Quý biết Chu Dã khởi nghiệp ban đầu sẽ rất vất vả, cần vốn xoay vòng, nên khi nhận được tiền này, cô cũng không vội mua thêm nhà, mà để dành lại, chờ xem chồng có cần không.

Quả nhiên là đã dùng tới rồi.

Chu Dã bị “khí thế đập tiền” của vợ làm cho choáng váng, vừa nhìn vào số tiền trong đó thì cứng họng không nói nên lời.

Bên kia anh vất vả sớm hôm, dắt theo người làm thuê, lúc chưa thuê được mặt bằng còn phải làm những việc “đầu cơ tích trữ”, bán qua bán lại như dân buôn chợ đen.

Dắt theo Cố Quảng Thu và Lý Thái Sơn trốn chỗ này né chỗ kia, mục tiêu là gom đủ vốn để làm ăn chính đáng, đàng hoàng, chứ cái kiểu lén lút kia anh không ưa.

Kết quả là vợ anh, chỉ nhờ vào mấy bản thiết kế, lại kiếm còn nhiều hơn cả anh.

Đây chính là năng lực của vợ anh, là giá trị của tri thức.

“Vợ ơi, vậy thì anh không khách sáo nữa nhé.” Chu Dã dứt khoát nhận lấy khoản “cơm mềm” này, không nhận không được, vì vợ cho nhiều quá.

Hiện giờ đúng là anh cần tiền thật, đã thuê được mặt bằng tử tế rồi, cũng thật lòng muốn nhân cơ hội này cất cánh.

Vốn khởi nghiệp càng nhiều càng tốt.

“Kiếm được tiền rồi, em sẽ tính lãi đấy.” Bạch Nguyệt Quý liếc anh.

Chu Dã liền nhào qua:

“Giờ chưa trả nổi, anh trả góp bằng thân xác trước nhé~”

Chu Dã ở lại thủ đô bốn ngày.

Trong bốn ngày này, anh không chỉ bán hết mấy món hàng mang từ miền Nam về như đồng hồ, phiếu mua TV, đài, xe đạp…

Anh còn cho mấy anh em Đâu Đâu xin nghỉ học, dắt cả lũ đi chơi ngoài trời.

Vì đã lâu không được gặp bố, đến cả lão tam cũng không đi phố đồ cổ nữa, mà theo bố ra ngoài chơi.

Trong bốn ngày ấy, mấy bố con cùng đi thăm danh lam thắng cảnh, chụp ảnh, ăn ngon, bơi lội… đủ cả.

Đi tới đâu, mấy bố con cũng khiến người ta phải ngoái nhìn.

Tại sao ư?

Vì ai nhìn cũng thấy mấy đứa trẻ này quá giống nhau, mà lại còn đồng trang lứa.

Hỏi ra mới biết, thì ra là hai cặp sinh đôi!

Tất nhiên khiến ai cũng ngạc nhiên, vừa thán phục vừa ghen tị.

Thật đúng là đẻ giỏi, đẻ khỏe.

Mà kèm theo đó là những lời chọc cười: “Anh phải cố gắng làm ăn đấy nhé, bốn đứa con trai, sau này cưới vợ thì tiền sính lễ chắc là đủ để đau đầu đấy!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-335.html.]

Đến sáng ngày thứ tư, mấy đứa nhỏ dậy thì không thấy bố đâu nữa.

Tuy không nỡ, nhưng bọn nhỏ cũng hiểu chuyện, biết rằng bố lại phải ra ngoài kiếm tiền lo cho gia đình.

Mấy ngày qua đã chơi rất vui, chỉ mong lần sau bố sẽ về sớm hơn.

Hai anh em Đâu Đâu và Đô Đô đến tháng Ba năm nay là tròn sáu tuổi.

Từ nhỏ đã hiểu chuyện, lại được mẹ dạy dỗ tận tình, kiến thức đủ để vào học tiểu học mà không gặp khó khăn gì.

Vì vậy, tháng Chín năm nay, Bạch Nguyệt Quý dự định sẽ cho mấy anh em lớn vào học tiểu học.

Tự nhiên là, lão tam và lão Tứ cũng sẽ phải đi mẫu giáo.

Nhưng hiện tại thì chưa cần, nên lão Tứ vẫn tiếp tục chơi đùa cùng lũ trẻ trong ngõ, còn lão tam thì vẫn ngày ngày đi dạo phố đồ cổ với lão Thẩm.

Lần này bố về, đúng là đã cho mỗi đứa một khoản tiền tiêu vặt rất hậu hĩnh, mỗi đứa được hẳn mười đồng!

Lão tam không chỉ trả hết “nợ” cho hai ông anh Đâu Đâu và Đô Đô, mà còn dư lại không ít để làm “quỹ dự phòng”.

Chỉ có một chuyện khiến Bạch Nguyệt Quý mỗi lần nhớ đến là lại muốn cười:

Lão tam đi dụ dỗ lão Tứ, còn moi từ tay lão tứ tới tám đồng!

Ban đầu, nó còn định lôi cả Đâu Đâu và Đô Đô cùng vào cuộc.

Cả mấy anh em ngồi trong phòng, lão tam liền kể lể về phố đồ cổ, nói ai đầu năm mua được món đồ tốt thì chỉ trong nửa năm đã lời gấp mấy lần.

Nó còn nói món đồ mình mua bây giờ thì chưa đến thời điểm, nhưng sau này chắc chắn sẽ có giá.

Đến lúc đó, bán ra sẽ chia đều tiền lời.

Hai ông anh lớn nghe xong chỉ bình tĩnh cất tiền vào túi, tuyên bố dứt khoát:

“Bọn anh không muốn chia tiền lời của em đâu, em làm gì thì cứ làm đi.”

Nhìn một cái là biết hai ông anh này không cắn câu.

Lão tam cũng chẳng buồn lôi kéo thêm, liền dứt khoát quay sang dụ dỗ lão Tứ, rủ lão Tứ cùng “phát tài”.

Lão Tứ bị mấy lời bánh vẽ của lão Tam làm cho hoa mắt:

“Anh Ba, mấy chuyện anh nói là thật hả?”

“Em là em ruột của anh, anh lừa em làm gì? Hơn nữa, món đồ anh mua, em cũng có thể xem cùng.”

Thế là lão Tứ lôi ra 5 đồng đưa cho anh ba.

Lão tam thấy vậy còn muốn lấy hết cả 10 đồng của nó.

Nhưng lão Tứ không chịu:

“Cho hết thì em không còn tiền tiêu nữa.”

“Thế em giữ lại 2 hào nhé?”

“2 hào ít quá!” Lão Tứ không vui, giữ lại 2 đồng, đưa 8 đồng còn lại cho lão Tam, còn không quên dặn:

“Anh phải chọn kỹ đấy nhé, em còn chờ phát tài nữa đấy!”

“Yên tâm.” Lão tam nhận tiền cái là cười tươi.

Đâu Đâu và Đô Đô chỉ đứng bên nhìn cảnh em út bị dụ dỗ, cũng không ngăn cản.

Riêng Đô Đô – làm anh hai – chỉ nhẹ nhàng xoa đầu lão Tứ, thở dài:

“Sau này phải học hành cho giỏi vào nhé.”

Có học mới khôn, chứ bây giờ cứ như thằng ngốc vậy.

Ngày hôm sau, lão tam mang theo “số tiền lớn” cùng với Sư Tử đi phố đồ cổ.

Hôm ấy về nhà còn tới tìm Bạch Nguyệt Quý để lấy lại chiếc vòng tay đã từng đưa cô trước đó.

Bạch Nguyệt Quý đưa cho cậu bé, còn hỏi:

“Sao lại muốn lấy lại thế?”

Nhưng lão tam chỉ lắc đầu không nói gì.

Hôm sau khi đến phố đồ cổ, cậu mang chiếc vòng đi nhờ người bạn mới quen ở đó xem hộ xem có phải vòng ngọc thật không.

Kết quả khiến lão tam tổn thương sâu sắc.

Loading...