Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 325.
Cập nhật lúc: 2025-06-16 13:20:00
Lượt xem: 97
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đổng Kiến vốn cũng đang nóng lòng muốn biết tình hình thực tế ở phương Nam, nên nghe Chu Dã hẹn, anh ấy không chút do dự, dẹp ngay việc trong tay để đi gặp.
Hai người chọn một phòng riêng, gọi một con vịt quay và vài món ăn, vừa ăn vừa nói chuyện.
Với Đổng Kiến, Chu Dã cũng không giấu giếm gì nhiều, anh kể hết về sự phát triển chóng mặt của phương Nam.
Tất nhiên, chuyện “vận hàng hàng hóa riêng” thì không nói ra. Nhưng không cần nói, Đổng Kiến cũng hiểu.
Chu Dã không phải loại người “thành thật cắn răng chịu nghèo”, nhưng Đổng Kiến chẳng bận tâm.
Ngược lại, trong phạm vi hợp lý, anh ấy còn âm thầm ủng hộ, chỉ là không nói trắng ra, để Chu Dã tự quyết.
“Chỉ dựa vào một mình cậu, thì cũng khó làm nên chuyện lớn,” Đổng Kiến vừa ăn vừa nói “Phải tìm người làm cùng mới được.”
Chu Dã cười: “Ý anh giống hệt em. Em cũng đang tính tìm vài người đi cùng.”
Một mình thì dù có giỏi đến mấy, sức cũng có hạn.
Chu Dã đã sớm nghĩ đến việc rủ Lý Thái Sơn và Cố Quảng Thu đi cùng, chỉ hai người này thôi, những người khác… không đủ tin tưởng.
Đừng tưởng vì từng đi săn chung mà tin tưởng Lý Phong Thu, Lý Đại Sơn hay mấy người kia.
Đó chỉ là chuyện nhỏ, tiền ít, có chia đều cũng không mấy quan trọng.
Nhưng bây giờ là chuyện lớn, nếu không cẩn thận bị bán đứng, thì hậu quả khôn lường.
Chỉ có Lý Thái Sơn và Cố Quảng Thu là yên tâm được.
Cố Quảng Thu là anh họ ruột, mà tình nghĩa còn thân hơn cả anh em ruột.
Năm đó khi Chu Dã phải bán thân vào tù, Cố Quảng Thu thậm chí còn muốn thay anh, vì suất đó dùng tên ai cũng được.
Hạt Dẻ Rang Đường
Chỉ cần Chu Dã chăm lo cho bố mẹ Cố Quảng Thu là đủ.
Nhưng cuối cùng Chu Dã vẫn quyết định tự gánh.
Còn Lý Thái Sơn thì sao? Cậu ta nghe Chu Dã như nghe quân lệnh.
Chu Dã nói đi hướng nào, cậu ta không bao giờ nghi ngờ.
Chu Dã từng nửa đùa nửa thật hỏi:
“Nếu có chuyện lớn xảy ra, cậu có sẵn sàng gánh tội thay anh không?”
Lý Thái Sơn trả lời rất nghiêm túc:
“Nếu thật sự xảy ra chuyện, em gánh cho anh. Chỉ cần anh giúp em lo vợ con em là được.”
Chu Dã hỏi:
“Tại sao lại sẵn sàng như vậy?”
Lý Thái Sơn nói:
“Vì em còn bố mẹ, còn mấy anh em trai, vợ con em nếu có chuyện gì vẫn có người giúp đỡ. Nhưng nếu là anh gặp chuyện, chị dâu chỉ còn lại một mình với bốn đứa con, cho dù chị ấy có giỏi mấy thì cũng là phụ nữ, không thể thiếu anh được.”
Chu Dã hôm đó nghe mà thật sự cảm động.
Nếu anh bước ra được khỏi vòng trói buộc của số phận, anh nhất định sẽ đưa Lý Thái Sơn theo.
Cậu ta không chỉ trung thành mà còn thông minh, biết tùy cơ ứng biến, mang theo rất có ích.
Đổng Kiến nghe xong thì chỉ mỉm cười, không nói thêm gì.
Anh ấy biết Chu Dã tự mình có tính toán, chỉ nhắn nhủ một câu:
“Cứ làm tốt, biết đâu mượn được làn gió này mà cậu có thể dựng nên cả một bầu trời của mình.”
Ăn xong, hai người cùng rời quán – nào ngờ vừa bước ra liền gặp Dương Nhược Tình.
Thấy Chu Dã, Dương Nhược Tình lập tức gọi lớn:
“Chu Dã! Anh đợi đã!”
Ban đầu, Chu Dã không thèm nhìn cô ta, chỉ có Đổng Kiến gật đầu xã giao rồi định đi tiếp.
Không ngờ, cô ta lại chủ động mở miệng.
“Có chuyện gì không?” Chu Dã lạnh nhạt nhìn cô ta một cái.
“Anh Đổng, có thể cho tôi mượn anh Chu nói chuyện riêng vài câu không?” Dương Nhược Tình hướng về Đổng Kiến.
Nhưng chưa kịp để Đổng Kiến trả lời, Chu Dã đã chặn lại:
“Có chuyện gì thì cứ nói luôn. Không cần tránh mặt ai cả.”
Biết rõ bản chất con người Dương Nhược Tình, Đổng Kiến cũng không định rời đi, nhỡ đâu bị cô ta dựng chuyện, Chu Dã có mười cái miệng cũng không biện giải nổi.
Dương Nhược Tình bực lắm, vốn định “để lại chút thể diện” cho Chu Dã, nhưng anh đã không cần, thì cô ta cũng chẳng muốn giả vờ nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-325.html.]
“Giờ anh làm tài xế xe tải, thường xuyên vắng nhà, chỉ sợ anh không biết vợ anh sau lưng đã làm gì đâu nhỉ?”
Mặt Chu Dã không biểu cảm, Đổng Kiến cũng chẳng thay đổi sắc mặt.
Hai người không nói gì, nhưng ánh mắt và thái độ lại như đang thầm nói một câu:
“Nào, xem cô thổi được cơn gió yêu quái gì.”
Dương Nhược Tình tức đến nghiến răng, hằn học nói thẳng:
“Tôi tận mắt thấy cô ta hẹn hò với đàn ông! Hai lần! Một lần ở nhà hàng Tây, một lần ở quán cà phê!”
Chu Dã đáp:
“Cô nói xong chưa? Nếu xong rồi thì tôi đi đây.”
Dương Nhược Tình ngẩn người.
“Chuyện này… chẳng lẽ chưa đủ nghiêm trọng sao?” Cô ta không tin nổi phản ứng của anh.
Cô ta hiện tại sống rất khổ sở, tâm trạng như bị đè ép mỗi ngày.
Thế nhưng mỗi lần nhìn thấy Bạch Nguyệt Quý, cô ta lại thấy người phụ nữ kia vẫn luôn thanh thoát, tao nhã, có khí chất đến mức khiến người ta ghen tị.
Dựa vào cái gì chứ?
Dựa vào đâu một người phụ nữ như Bạch Nguyệt Quý, không giữ khuôn phép, không thủ tiết, lại có thể sống sung sướng đến thế?
Bên ngoài có một tình nhân phong độ, giàu có, trong nhà thì có một người chồng yêu thương Bạch Nguyệt Quý đến tận xương tủy.
Còn bản thân cô ta, lại là người từng yêu hết lòng, từng dốc cạn tình cảm… vậy mà lại sống trong khốn khổ?
Cô ta thật sự không thể chịu nổi khi nhìn thấy Bạch Nguyệt Quý hạnh phúc như vậy.
Từ đó, trong lòng nảy sinh một ý nghĩ đen tối, muốn phá cho Bạch Nguyệt Quý không sống yên ổn được.
Cô ta biết việc này rất hèn hạ, rất xấu xa.
Nhưng mà… cô ta đã từng “tốt bụng” khuyên nhủ rồi. Là Bạch Nguyệt Quý không nghe lời, vậy thì đừng trách cô ta nữa!
Hôm nay tình cờ gặp Chu Dã, đúng là ông trời giúp cô ta một tay!
Chỉ là, phản ứng của Chu Dã… khiến cô ta sững người.
Cô ta vốn nghĩ anh sẽ giận dữ như nổi bão, sẽ chất vấn, thậm chí tức tối bỏ về nhà.
Nhưng nào ngờ… anh lại bình tĩnh đến lạ thường.
Không những Chu Dã bình tĩnh, mà ngay cả Đổng Kiến đứng bên cạnh cũng dửng dưng như không.
Hai người họ chẳng mấy để tâm đến cô ta, chỉ lạnh nhạt liếc một cái rồi xoay người rời đi.
Lúc đã ra xa khỏi tầm mắt Dương Nhược Tình, Đổng Kiến mới lên tiếng:
“Đừng để bụng mấy lời cô ta nói. Cô ta với Đặng Tường Kiệt bây giờ dây dưa phức tạp, chẳng rõ nổi ai nợ ai cái gì. Giờ chắc là gato với gia đình cậu đang êm ấm quá rồi. Có gì thì cứ về nói rõ với vợ là được.”
Đổng Kiến chẳng tin lời cô ta chút nào, một chữ cũng không tin.
Chu Dã thì lại càng không cần phải nói.
Thậm chí, anh còn biết rõ người đàn ông mà cô ta nhắc tới là ai, chẳng phải ai xa lạ, chính là anh ba của bạn cùng phòng vợ anh, hiện đang làm chủ một xưởng may.
Còn là người đang hợp tác làm ăn với vợ anh.
Muốn lấy lòng vợ anh, người ta còn đặc biệt mang theo đồ chơi nhập khẩu cao cấp đến tặng cho bọn nhỏ nhà anh chơi cơ mà.
Nhưng nói gì thì nói, Chu Dã cũng nổi lên chút tâm tư.
Anh muốn chủ động mời “Lý tiên sinh” kia ăn một bữa cơm, xem như ra mắt chính thức.
Buổi tối, anh liền nói chuyện này với vợ.
Bạch Nguyệt Quý vừa nghe Chu Dã kể đến chuyện Dương Nhược Tình tìm tận nơi để mách lẻo, lập tức nhíu mày.
Người phụ nữ kia mấy lần chặn cô ở trường, lời lẽ sắc bén, nói như đang giảng đạo lý cho cô nghe, khuyên cô “đừng đi sai đường”, “quay đầu là bờ”.
Lần cuối cùng bị chặn, Bạch Nguyệt Quý không nể mặt nữa, phản pháo cho cô ta muối mặt không kịp trở tay, mặt mũi tím xanh lẫn lộn.
Từ sau đó, Dương Nhược Tình không dám bén mảng tới trước mặt cô nữa.
Bởi vì mọi chuyện của cô chẳng liên quan gì đến người ngoài, Dương Nhược Tình không có tư cách chỉ trỏ phán xét.
Ngược lại, chính bản thân Dương Nhược Tình mới là người không biết tự lo thân.
Hiện nay trong trường ai mà chẳng biết: Người yêu của cô ta là một người bên ngoài trường, nhà có tiền, lại yêu thương cô ta hết lòng.
Nhưng cô ta lại vẫn dây dưa không dứt được với Đặng Tường Kiệt — người giờ đã công khai tay trong tay với bạn gái mới.
Một màn tình cảm ngọt ngào của Đặng Tường Kiệt và người yêu mới mỗi ngày chắc chắn như từng nhát kim châm vào tim Dương Nhược Tình.
Thay vì sống rõ ràng cho mình, cô ta lại suốt ngày bận đi lo chuyện người khác.
Vị này nữ chính đúng thật là não bò.