Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 230.

Cập nhật lúc: 2025-06-03 08:42:54
Lượt xem: 503

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh Dã, đừng lo, chị dâu là phúc khí lớn, sinh Đâu Đâu với Đô Đô đều thuận lợi, chắc chắn cũng sẽ bình an vô sự.”

Lý Thái Sơn bên cạnh ăn nốt phần đồ hộp còn do bà nội để , an ủi. Đồ hộp Dã mua cho.

Chu Dã gì, chỉ ngoài phòng sinh ngóng , đầy căng thẳng.

Lý Thái Sơn ăn hết phần nước đường trong hộp, lau miệng cũng sang Dã.

Cậu Dã đang sốt ruột, nhưng chuyện giúp cũng giúp gì, chỉ cùng ngóng phòng sinh.

Bên trong phòng sinh, Bạch Nguyệt Quý đang cố gắng điều chỉnh nhịp thở của .

Trước khi chuyển , cô còn nghĩ trùng với vụ gặt mùa hè nữa.

Nếu trùng thì chắc để Chu Dã nghỉ , vì cô sắp sinh con, nhất định theo cô bệnh viện.

Dù chuyện sinh con cần trực tiếp giúp gì, nhưng chỉ cần ngoài , cô cũng thấy yên lòng.

May mà hai đứa nhỏ trong bụng điều, nửa tháng vụ gặt hè, lúc Chu Dã rảnh rỗi thì bụng cô mới bắt đầu dấu hiệu chuyển .

Bà đỡ Lý đang bên cạnh trò chuyện:

“Bà sống từng tuổi , từng thấy ai như cháu. là sống lâu mới thấy chuyện lạ.”

Lần là sinh đôi, tiếp tục sinh đôi. Cả đời bà nghề đỡ đẻ, đây đúng là đầu gặp chuyện thế .

Ngay cả chị trưởng y tá bên cạnh cũng :

đó, ở bệnh viện mấy năm nay, ngày nào cũng đón sản phụ, mà suốt bao năm mới đỡ đẻ song sinh đúng hai – đều là cô.”

Không huyện thành từng ai sinh đôi, mà là đúng lúc đẻ thì trực ca khác nhận, chứ chị .

Bạch Nguyệt Quý khẽ mỉm , nhưng ngay đó, cơn đau bụng ập đến, khiến cô còn nổi lời nào, lập tức áp dụng phương pháp thở của bà Lý để điều chỉnh.

Chờ cơn đau qua , bà Lý kiểm tra cho cô:

“Sắp đó. Có kinh nghiệm từ sinh đầu tiên, chắc chắn sẽ nhanh thôi!”

Chị trưởng y tá thấy vẫn tới lúc sinh, nên tranh thủ kiểm tra các phòng khác.

Mấy y tá cũng thật sự bận rộn.

Vừa khỏi phòng sinh, chị thấy Chu Dã đó, lập tức đưa cho chị một lon trái cây đóng hộp:

“Chị ơi, chị vất vả , ăn chút trái cây cho đỡ mệt.”

Chị y tá đáp:

“Chúng nhận một sợi chỉ cây kim nào của nhân dân.” đẩy hộp cho .

Từ đầu đến cuối, cả hai mang thai đều là sinh đôi, và đều do chính chị đỡ đẻ, chị quyết tâm đảm bảo cả lẫn con đều an .

Vì đây là một thành tích huy hoàng trong sự nghiệp nghề của chị!

chị là bác sĩ giỏi, cái chỉ là tấm lòng nhỏ của em thôi.” Chu Dã vẫn kiên trì đưa cho.

Hạt Dẻ Rang Đường

Chị y tá lắc đầu, đợi hỏi, liền luôn:

“Vợ tình trạng định, giờ đang mở tử cung, còn cần thêm chút thời gian. xem các sản phụ khác ngay.”

Nói xong thì rời .

Chu Dã cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Anh Dã, bà nội em ở đây, tin ai thì cũng tin bà chứ!” Lý Thái Sơn , cảm thấy Dã sốt ruột quá .

Cứ như vợ sinh đầu , trong khi đây thứ hai còn gì.

Chu Dã thèm để ý, chỉ bảo cầm lon trái cây yên một chỗ .

Không lâu , y tá trưởng phòng sinh, liền với Bạch Nguyệt Quý:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-230.html.]

“Chồng cô lo lắng lắm, ngoài là nhét ngay cho một hộp trái cây đóng hộp, sợ tận tâm.”

Bạch Nguyệt Quý lúc đó còn đang đau, nhưng thấy câu thì nhịn , khóe môi cong cong.

Bà Lý với y tá trưởng:

“Nếu ở quê ai thương vợ nhất, thì chắc chắn là Chu Dã đó.”

Y tá trưởng gật đầu:

cũng . Trước đây một chị đến sinh con, chồng thì ở ngoài lăng nhăng với khác, chọc tức chị đến mức sinh non luôn! Phụ nữ cả đời , gả đúng , khác một trời một vực.”

“Câu quá đúng. Mình giỏi thì quan trọng thật, nhưng nếu gả đúng , sẽ quan tâm chia sẻ. Còn gả nhầm, thì chẳng khác gì trâu ngựa, kiếm tiền đành, về nhà còn cơm nước hầu hạ cả nhà, sống chẳng thấy hy vọng gì cả.” bà Lý tiếp lời.

Y tá trưởng cũng kéo câu chuyện, mở lời liền dứt:

“Thì đúng đấy. đây còn đỡ, chứ chị bạn hàng xóm lớn lên cùng , cuộc sống của chị thật sự khiến mà thấy thương. Hồi đó bố chị nhất quyết đồng ý mối hôn sự đó, nhưng chị tình yêu mờ mắt, cứ đòi gả bằng .”

“Theo kinh nghiệm bao năm bà đỡ của , những trai mà bố cho cưới, mười phần thì tám chín là gì.” bà Lý chen .

Y tá trưởng gật đầu, bật :

“Còn thì ngược , hồi đó bố gật đầu ngay, nhưng ý. Thế mà vì cãi lời bố , cứ thế gả , ngờ lấy xong sống hợp.”

Hai cứ trò chuyện, để ý đến Bạch Nguyệt Quý, giúp cô phân tán sự chú ý để đỡ đau, đồng thời bà Lý vẫn quên theo dõi tình hình chuyển .

Lần , tốc độ sinh của Bạch Nguyệt Quý đúng là nhanh hơn nhiều.

đưa bệnh viện lúc chập tối, mà hơn mười giờ đêm sinh xong đứa đầu tiên.

Khi tiếng trẻ con vang lên từ trong phòng sinh, Chu Dã lập tức xúc động bật dậy.

“Sinh ! Sinh ! Anh Dã, chị dâu sinh !” Lý Thái Sơn phấn khởi reo lên.

“Còn một đứa nữa mà.” Chu Dã quên nhắc.

Quả nhiên đến mười phút , vang lên một tiếng nữa.

Tuy cùng là song sinh, nhưng hai đứa cách đúng mười phút, thời gian sinh khác.

Một đứa sinh giờ Hợi, một đứa sinh giờ Tý, giống như sinh Đâu Đâu và Đô Đô.

Hai cặp song sinh, bốn lá tử vi riêng biệt.

Sau khi cùng y tá trưởng dọn dẹp cho con Bạch Nguyệt Quý xong, bà Lý mới báo tin vui.

“Nội ơi, chị dâu sinh con trai con gái ?” Lý Thái Sơn là hỏi đầu tiên.

“Hai đứa con trai, chúc mừng cháu thêm hai con trai nữa!” bà cụ rạng rỡ với Chu Dã.

“Hai đứa nữa cũng là con trai?!” Lý Thái Sơn phấn khích hét lên.

Bà Lý gật đầu, đúng là đại phúc.

Lần sinh đôi là con trai, là con trai, hai sinh, bốn đứa con trai, ai mà chẳng thốt lên “phúc khí đầy nhà”.

Chu Dã, từng âm thầm mong một cô con gái, chút tiếc nuối, nhưng vẫn quên hỏi đến tình hình của vợ:

“Bà ơi, vợ cháu thế nào ?”

“Vợ cháu lắm, lúc nãy cho ăn cháo đường đỏ, còn ăn ngon là đằng khác.” bà Lý đáp.

Chu Dã thì cuối cùng cũng yên tâm, liền bảo Lý Thái Sơn đỡ bà nội về nghỉ ngơi.

Quả thật bà Lý tuổi cao, ca đỡ đẻ cũng thấy mệt mỏi, tinh thần phần uể oải, lưng cũng đau ê ẩm.

là càng già càng xuống sức.” bà thở dài cảm thán.

Chỉ mới hai năm thôi, khi đỡ đẻ xong bà vẫn thấy khỏe, giờ thì thực sự thấy mệt mỏi, cần nghỉ ngơi .

Loading...