Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 209.

Cập nhật lúc: 2025-05-30 16:28:07
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy rằng có rất nhiều thanh niên trí thức muốn dạy học, nhưng trường chỉ cần hai giáo viên, mỗi người phụ trách một lớp.

Hơn nữa, người dạy là dạy con em trong đội, nên ai được chọn làm giáo viên cũng phải do các xã viên bỏ phiếu quyết định.

Các chị em phụ nữ thì sợ con mình bị dạy hư, nên người đầu tiên bị gạch tên chính là Dương Nhược Tình.

Danh tiếng của cô ta trong thôn vốn đã chẳng tốt lành gì, lại còn thân thiết với Dương quả phụ, khiến ai nấy càng không có thiện cảm.

Kết quả là số phiếu của Dương Nhược Tình còn thấp hơn cả Mã Quyên.

Ban đầu rất tự tin đi tranh cử, vậy mà cuối cùng Dương Nhược Tình không nhịn được mà rơi nước mắt.

Cô ta chạy đến tìm Đặng Tường Kiệt khóc một trận, Đặng Tường Kiệt ôm cô ta dỗ dành, dỗ một hồi… dỗ thẳng lên giường.

Chuyện sau đó thì không nói làm gì.

Nói về chuyện bỏ phiếu chọn giáo viên, còn có một chuyện khá thú vị, đó là rất nhiều chị em phụ nữ đều muốn Bạch Nguyệt Quý đi dạy.

Lý do thì quá rõ ràng rồi – ai cũng biết cô là người có trình độ cao nhất, nếu để cô dạy con em thì yên tâm tuyệt đối.

Nhưng Bạch Nguyệt Quý không tham gia ứng tuyển giáo viên.

Cô hoàn toàn không có hứng thú dạy một đám “tiểu quỷ”, sợ bị chúng chọc cho tức chết.

Vậy nên khi các chị em đến năn nỉ cô ra tranh cử, Bạch Nguyệt Quý chỉ mỉm cười từ chối, nói là mình bận viết bản thảo, không có thời gian, nên nhường cơ hội cho người khác.

Mọi người tiếc lắm, nhưng cũng hiểu, ai lại bỏ việc viết bản thảo kiếm mấy chục đồng để đi dạy học lấy có năm công điểm chứ?

Cuối cùng, Sở Sương và Hứa Nhã được chọn.

Mã Quyên tuy có phiếu nhiều hơn Dương Nhược Tình, nhưng vẫn bị loại.

Vì trước kia có dính dáng đến vụ của Vương Nhị Anh, nhiều người cảm thấy phẩm hạnh cô ta không tốt, người như vậy thì sao có thể dạy trẻ?

Bình thường mọi người không nói ra, nhưng trong lòng đều có thước đo.

Đến khi thật sự cần thể hiện thì mọi thứ đều rõ ràng cả.

Sở Sương và Hứa Nhã thì vui mừng khôn xiết.

Đặc biệt là Hứa Nhã, bởi vì từ khi mang thai, cô ấy không làm được việc nặng, lúc nào cũng cảm thấy bất an.

Tuy khi chia nhà đã được chia nhiều tiền, Niên Viễn Phương cũng có kha khá tiền riêng, nếu để người ta biết được khoản tiền tích lũy của hai vợ chồng họ, kiểu gì cũng bị ghen ghét.

Nhưng bấy lâu nay cô đều dựa vào chính mình, giờ phải sống nhờ người khác, dù người đó là chồng mình, là bố đứa bé trong bụng, cô vẫn chưa quen.

Cô là người có tính độc lập, không muốn chỉ ở nhà ăn cơm trắng, dựa dẫm vào đàn ông nuôi.

Vì vậy được chọn làm giáo viên khiến cô vui vô cùng.

Niên Viễn Phương khi về phép nghe tin này cũng không phản đối gì, có việc làm thì tốt, đỡ suy nghĩ linh tinh.

Còn cảm giác bất an của vợ, thì chỉ có thể để thời gian chứng minh, thời gian sẽ nói với cô rằng, anh sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với cô.

Bây giờ mới cưới chưa lâu, cứ tạm như vậy đã.

Mẹ chồng thì lại vô cùng tự hào, con dâu út khiến nhà họ Niên nở mày nở mặt.

Còn hứa với con dâu là sau này sinh con, bà sẽ giúp chăm cháu.

Chị dâu cả và chị dâu ba của nhà họ Niên cũng không ý kiến gì, vì trước kia con của họ cũng do mẹ chồng phụ chăm nom cả.

Sau khi chuyện này được quyết định, lão đội trưởng liền cho người đặt mua gạch.

Hai gian nhà cách xa chuồng dê một chút thì bị hư nhiều, cần sửa lại bằng khá nhiều gạch.

Chi phí không nhỏ, nhưng đội sản xuất Ngưu Mông hoàn toàn có thể chi trả.

Ngoài ra còn cử người đến sửa thêm nhà vệ sinh, chia làm khu nam và khu nữ rõ ràng.

Trong khi thôn xóm đang rộn ràng với đủ loại việc lớn nhỏ như thế, thì Chu Dã lại gần như đóng cửa không ra ngoài.

Không chỉ vì phải học hành, mà còn vì triệu chứng mang thai của vợ quá rõ ràng rồi.

Bạch Nguyệt Quý cũng bắt đầu thấy hơi chột dạ, “Dạo này có phải em ngủ hơi nhiều không nhỉ?”

Sáng ngủ đến tận hơn chín giờ mới dậy ăn sáng, viết bản thảo chưa được một tiếng đã ngáp ngắn ngáp dài.

Quan trọng nhất là, cứ nằm xuống nhắm mắt định nghỉ một chút là… ngủ luôn.

Ngủ đến tầm hơn một giờ thì dậy ăn trưa, ăn xong lại buồn ngủ, có thể tiếp tục ngủ trưa nữa…

Cứ như vậy suốt cả ngày, cảm giác bản thân chỉ toàn ngủ là ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-209.html.]

Hôm đó, cô cuối cùng cũng để ý tới, liền hỏi Chu Dã.

Chu Dã mỉm cười nói:

“Anh nhớ là cuối tháng Mười em có kinh đúng không?”

Đối với chuyện kinh nguyệt của vợ, anh còn nhớ rõ hơn bất cứ chuyện gì.

Anh vừa nói xong, Bạch Nguyệt Quý cũng sực nhớ ra, quả thật, hình như… tháng này chưa thấy đâu cả.

Lần cuối cùng có kinh là ngày 26 tháng Mười âm lịch, mà kinh nguyệt của cô xưa nay vẫn luôn đều đặn. Thế nhưng hôm nay đã là mùng 5 tháng Chạp rồi.

Tức là đã hơn một tháng không thấy kinh, gần bốn mươi ngày rồi.

“Vậy nên… dạo này em hay buồn ngủ, ăn uống cũng không ngon miệng… là vì em mang thai rồi à?” Cô hơi sững người, hỏi.

“Chắc chắn rồi.” Chu Dã cười nói.

Anh còn đặc biệt đi viếng mộ bố mẹ, chắc chắn họ đã phù hộ rồi. Mong rằng lần này sẽ là một cô công chúa.

Hai cậu con trai thì đã có rồi, chỉ thiếu một cô con gái nữa là đủ nếp đủ tẻ.

Bạch Nguyệt Quý liền nghĩ lại đêm hôm đó anh đi săn về.

Tối hôm đó cái tên đàn ông thô kệch này làm quá trời, sáng hôm sau dậy còn tiếp tục, mà cả hai lần đều không có biện pháp phòng tránh gì cả.

Hơn nữa, lúc ấy lại đúng vào khoảng thời gian nguy hiểm, vậy chẳng phải là mang thai luôn vào lúc đó sao?

Dù chưa đi khám, nhưng chắc chắn là không nhầm được.

Bởi vì kinh nguyệt luôn đúng giờ mà giờ đã trễ gần 40 ngày, lại còn có nhiều dấu hiệu rõ ràng của thai kỳ như vậy.

Bạch Nguyệt Quý thở dài bất lực.

Không hề có ý định sinh thêm con, nhưng không ngờ lại “dính” nhanh như thế. Nhưng mà đã có rồi thì chắc chắn phải giữ.

Đây chính là bài học lớn trong đời, nếu chưa có kế hoạch sinh con thì thật sự không thể lơ là chút nào, đừng nghĩ “một hai lần chắc không sao”, bởi vì… đôi khi “lại chính là lần đó”!

Biết bao nhiêu đứa trẻ cũng chính là “vô tình mà đến” như vậy.

Chu Dã liền nói:

Hạt Dẻ Rang Đường

“Vợ ơi, lần này sinh đứa này nữa là đủ rồi nhé. Dù là trai hay gái, anh cũng bằng lòng cả.”

Đây là lần đầu tiên anh không nghe theo ý vợ.

Mà thật ra cũng không phải là không nghe, bởi trước đó anh đã nghĩ đến chuyện đi triệt sản, dù có mang thai hay không anh cũng tính làm, nhưng lần này may mắn, bố mẹ phù hộ, đứa con đã đến rồi.

Bạch Nguyệt Quý cũng không trách anh.

Chuyện này không thể trách một người được, một bàn tay thì làm sao vỗ thành tiếng?

Cô nói:

“Anh qua công xã xem có mua được trái cây không nhé.”

Cô bắt đầu lên thực đơn dưỡng thai.

Giờ là giai đoạn đầu thai kỳ, cần bổ sung thêm trái cây để tăng cường acid folic.

Lúc trước mang thai Đâu Đâu và Đô Đô, cô chẳng bổ sung gì mấy, nhưng sau đó thì rất chăm ăn hạt và nhiều loại thực phẩm khác để bù đắp.

Kết quả hai cậu con sinh ra đều khỏe mạnh.

Giờ có thai đứa thứ ba, tuy là “ngoài kế hoạch”, nhưng Bạch Nguyệt Quý không hề phân biệt, đương nhiên phải chăm sóc cẩn thận.

Chu Dã biết vợ mình thích ăn trái cây, chỉ tiếc là ở quê rất hiếm trái cây, đến bữa cơm còn không đủ ăn thì đào đâu ra trái cây?

Thế là anh đạp xe lên tận huyện mua, ở chợ đen trên huyện có bán trái cây.

Anh mua hẳn một thùng táo, một thùng lê trắng, bốn quả bưởi to, rồi thêm cả một túi cam.

Chu Dã mang hết những thứ đó về nhà.

Bạch Nguyệt Quý rất hài lòng với số trái cây đó. Mỗi ngày cô đều ăn một ít, kết hợp với mớ củ cải, cải thảo mà nhà đang trữ.

Còn thịt thì cô gần như không ăn mấy, vì ăn không vào, rất dễ buồn nôn, có khi chỉ ăn được một hai miếng là hết.

Nhưng trứng gà thì vẫn ăn, mỗi ngày ăn khoảng hai quả.

Còn lại là sữa đậu nành vàng, đậu đen, rồi các món như bánh mè đen, bánh hạt dẻ mà cô đã đưa vào thực đơn của mình.

Mỗi thứ một ít, đủ chất, mới đảm bảo dinh dưỡng cho mẹ và giúp thai nhi phát triển thật tốt trong bụng.

Loading...