Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 204.

Cập nhật lúc: 2025-05-30 11:29:33
Lượt xem: 97

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vật tư mà Chu Dã mang về lần này cũng không khác mấy so với mọi lần.

Thời buổi này, ngoài mấy thứ như vậy thì muốn có được món gì khác cũng khó lắm.

Bạch Nguyệt Quý đem mấy gói đường cất kỹ, còn mấy thứ đồ dùng sinh hoạt như diêm, xà phòng, xà bông mà Chu Dã mang về cũng không ít, cô gom lại cất chung luôn.

Phần còn lại như gạo, bột, trứng, thịt các thứ thì mợ đã thu xếp đâu ra đấy rồi.

Đến đêm hôm sau, sau khi Chu Dã mang vật tư về thì trời bắt đầu đổ tuyết.

“Năm nay tuyết rơi sớm hơn năm ngoái nửa tháng đó.” Mợ nói.

Năm ngoái mãi đến tháng Chạp mới có tuyết, vậy mà năm nay mới giữa tháng Mười Một đã rơi rồi.

“Năm nay xem ra lạnh hơn năm ngoái rồi.” Chu Dã cũng nói, “Chúng ta nấu thịt dê đi, rồi cháu mang một phần sang cho cậu.”

“Thịt lợn rừng còn chưa ăn hết đâu, đợi mấy hôm nữa rồi nấu.” Mợ đáp.

Thịt lợn rừng tuy ăn thoải mái không tiết kiệm gì, nhưng vẫn còn dư một ít.

Thế là cả nhà ăn hết sạch thịt lợn rừng, nhịn hai ngày “tẩy dầu mỡ” xong, mới nấu món canh thịt dê hầm kỷ tử.

Hầm xong, Chu Dã múc một phần cho cậu, đựng trong lon đựng trái cây hộp.

Cố Quảng Hạ thấy vậy thì hơi ngượng, vì trước giờ anh ta không gửi biếu lại được gì nhiều, ngoài chút gạo sau mùa thu hoạch, và một ít tiền.

Chứ thịt thì đúng là chẳng có để biếu, ngược lại, em họ và Quảng Thu lại liên tục mang đồ ăn ngon đến: trước thì thịt lợn rừng, nay thì canh thịt dê.

So với em họ, anh làm anh cả mà thấy xấu hổ thật.

“Anh Quảng Hạ, mỗi nhà hiếu thảo theo cách riêng mà.” Chu Dã cười nói.

Cố Quảng Hạ cũng cười bất đắc dĩ: “Chẳng lẽ anh còn cấm cậu hiếu thảo sao?”

“Nhà mình ăn là được rồi, cứ mang đồ đến làm gì hoài vậy.” Cậu Cố nói.

Chu Dã liền bảo Cố Quảng Hạ ra bếp lấy chén đũa, đổ canh ra: “Mang ra ăn đi cậu, nghĩ chi cho mệt. Cậu ăn ngon, dưỡng khỏe thân thể, sau này còn sống lâu thêm mấy chục năm nữa mà hưởng phúc.”

Cậu Cố nghe vậy cũng cười: “Hay để mợ cháu quay về luôn đi, ở bên kia làm gì nữa?”

“Cậu là nhớ mợ rồi phải không? Hay là cậu theo cháu sang nhà cháu ở vài hôm?” Chu Dã chớp thời cơ trêu.

Cậu Cố trừng mắt: “Đợi sang năm cháu đi làm lại rồi tính, lúc đó sang cũng chưa muộn.”

“Không được đâu, cháu còn phải học nữa, cần mợ trông Đâu Đâu với Đô Đô giúp, chứ hai đứa nó hiếu động lắm, ngoài giờ ngủ trưa ra là nghịch suốt ngày.” Chu Dã nói.

“Cháu còn học cái gì? Bằng tuổi này rồi, vợ con có rồi, còn lo gì chuyện nói chuyện không hợp?” Cậu Cố vừa ăn thịt dê - chẳng hiểu cháu dâu nấu kiểu gì mà không hề có mùi hôi, ngon thật - vừa nói.

Chu Dã cười: “Lo chứ, vợ cháu học cao quá, có mấy câu nói mà cháu nghe chẳng hiểu gì, sao được? Cháu cũng phải tiến bộ lên mới được.”

“Rõ là rảnh chuyện.”

“Cậu là nhớ mợ rồi đúng không? Qua nhà cháu vài bữa nha? Sau cháu đưa cậu về.”

Cậu Cố khoát tay: “Thôi khỏi. Nhưng đến Tết thì phải để mợ cháu về ăn Tết.”

“Chuyện đó là đương nhiên.” Chu Dã cười tươi.

Lúc này, hai chị em Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc từ ngoài chạy vào.

Thấy là chú họ của mình, hai đứa reo lên: “Chú nhỏ, hôm nay không mang Đâu Đâu với Đô Đô đến à?”

“Không mang, nhưng hai đứa có nhớ Đâu Đâu với Đô Đô không? Nếu nhớ thì theo chú về nhà chơi mấy hôm, xong chú lại đưa về.” Chu Dã nói.

Mắt hai chị em sáng rực, lập tức quay sang nhìn bố.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-204.html.]

Cố Quảng Hạ hơi do dự: “Có phiền quá không?”

“Phiền gì đâu mà phiền.” Chu Dã khoát tay, “Mợ cũng nhớ tụi nhỏ, để tụi nó theo con về chơi vài hôm cũng không sao. Nếu anh không ý kiến, em dẫn đi luôn.”

“Bố, con muốn đến thăm bà nội.” Cố Tiểu Tây lập tức nói.

“Con cũng nhớ Đâu Đâu với Đô Đô.” Cố Tiểu Bắc gật đầu.

“Vậy đi lấy khẩu phần, để hai đứa sang ở mấy hôm.” Cậu Cố nói.

Nghe vậy, Cố Quảng Hạ không chần chừ nữa, đi xúc một ít khẩu phần gạo. Vợ anh ta ở trong phòng nghe thấy, hỏi ngay làm gì.

Nghe nói là để con gái con trai sang nhà Chu Dã ở vài hôm, chị dâu này cũng không phản đối.

Bên đó có thịt ăn, con trai con gái sang đó, thể nào cũng “được ăn ké” tí đỉnh!

“Lấy nhiều gạo vậy làm gì, hai đứa nhỏ ăn bao nhiêu chứ.” Nhưng rồi chị ta cũng không quên lẩm bẩm.

Cố Quảng Hạ không thèm để ý đến vợ mình, múc một ít gạo khá đầy. Chu Dã nhìn thấy thì cười: “Anh Quảng Hạ sợ hai đứa nhỏ qua nhà em lại bị đói à?”

“Cứ mang theo đi.” Cố Quảng Hạ rất kiên quyết.

Chu Dã cũng không khách sáo, cười cười rồi mang gạo theo về nhà.

Lần đầu tiên được ngồi xe đạp, Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc vui khỏi phải nói.

“Hai đứa ngồi cho chắc vào nha, ngã rồi là chú không đỡ đâu đấy.” Chu Dã cười nói.

“Chúng cháu ngồi chắc rồi!” Cả hai chị em đồng thanh đáp.

Chu Dã liền chở cả hai bình an về đến nhà.

Lúc đó mợ đang trông Đâu Đâu và Đô Đô ở nhà. Hai cậu bé được mặc đồ ấm áp, tay đeo găng, đầu đội mũ, đang ngồi xổm chơi tuyết trong chậu, Sư Tử cũng đang chơi cùng.

Mợ thì ngồi dưới hiên nhà trên chiếc ghế dựa cũ, ôm bình chườm nước nóng trong lòng, vừa sưởi vừa trông tụi nhỏ.

“Bà ơi, bọn cháu đến rồi!” Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc chạy vào nhà, vui vẻ gọi to.

“Sao các cháu lại đến đây?” Mợ ngạc nhiên.

“Chú đón bọn cháu qua.” Hai đứa đồng thanh đáp.

Chu Dã cười nói: “Cho bọn nhỏ qua chơi vài hôm, sau cháu đưa về. Anh Quảng Hạ còn mang theo bao nhiêu gạo thế này.”

Mợ thấy có mang theo gạo thì mới yên tâm, có mang khẩu phần thì ở lại vài hôm cũng không sao.

Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc lập tức hoà nhập chơi cùng Đâu Đâu và Đô Đô.

Hạt Dẻ Rang Đường

Hai đứa nhỏ nhà Chu Dã tất nhiên là rất vui khi có thêm bạn mới, nhất là khi chị và anh họ còn mang theo đồ chơi bằng nan tre do ông ngoại đan cho, Đâu Đâu và Đô Đô đều thích lắm.

Bạch Nguyệt Quý cũng không có ý kiến gì với chuyện Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc đến chơi.

Dù cô không có ấn tượng tốt với vợ Cố Quảng Hạ, nhưng đây là cháu ruột của nhà họ Cố, cô không bao giờ trút giận lên trẻ con chỉ vì không ưa người lớn.

Hai chị em ở lại thì ngủ cùng mợ ở gian phòng phía tây nhà. Có bình chườm nóng, dù ngoài trời đang tuyết rơi, trong chăn vẫn ấm áp vô cùng.

Biết hai đứa nhỏ nhà anh cả đến chơi, Cố Quảng Thu cũng dẫn con trai là Niên Sinh đến chơi cùng.

Nhưng nhà họ Chu không rộng lắm, nên Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc liền dẫn Đâu Đâu và Đô Đô sang nhà thím Trương để chơi cùng Niên Sinh.

Cả con ch.ó Sư Tử cũng đi theo.

Nó không chỉ hộ tống Đâu Đâu và Đô Đô sang nhà thím Trương, mà còn sẽ đi cùng hai đứa về nhà.

Sư Tử từ bé đã rất thông minh, lớn lên lại càng biết trông chừng Đâu Đâu và Đô Đô, mỗi khi chơi cùng tụi nhỏ, nó luôn rất nhẹ nhàng, nhường nhịn.

Lúc chưa có tuyết, hai đứa nhỏ chơi trước cổng, nó đều đi theo. Với trẻ con thì không sao, nhưng nếu là người lớn lại gần tụi nhỏ, Sư Tử sẽ lập tức nhe răng gầm gừ cảnh cáo.

Loading...