Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 200.
Cập nhật lúc: 2025-05-30 10:03:06
Lượt xem: 86
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban đầu Dương Nhược Tình định rủ Đặng Tường Kiệt cùng lên bệnh viện huyện hỏi thử xem có biện pháp nào tránh thai hay không.
Dù cô ta rất thích cảm giác thân mật với Đặng Tường Kiệt, nhưng cô ta thật sự không muốn mang thai vào lúc này. Nghe lời Dương quả phụ nói không an toàn, cô ta cũng thấy lo, nên mới muốn đi hỏi bác sĩ cho chắc chắn.
Chỉ là không còn thời gian nữa. Vì sau khi Đổng Kiến trở về, liền thông báo cho hai người rằng lãnh đạo muốn họ chuẩn bị để ngày mai cùng cán bộ công xã đi làm công tác tuyên truyền.
Về phần công tác tuyên truyền, Dương Nhược Tình rất thích. Không những được tính công điểm, mà công việc lại nhẹ nhàng, còn được nhiều người quý mến.
Từ khi đến vùng này, cô ta mới biết làm nông vất vả thế nào. Cả mùa thu hoạch cô ta gần như không tham gia được bao nhiêu, không phải cố ý trốn tránh, mà là bị say nắng.
Nóng quá, mệt quá, làm sao chịu nổi?
Nên được đi làm tuyên truyền để kiếm công điểm thì còn gì bằng.
Rất nhanh, hôm sau hai người lại cùng nhau lên đường đi tuyên truyền.
Chuyện này lại một lần nữa lan khắp thôn.
Mọi người bàn tán xôn xao, đều cho rằng Dương trí thức này không biết lần này lại gây ra chuyện gì nữa.
Phải biết rằng năm ngoái sau đợt tuyên truyền, không ít thanh niên trai tráng ở các thôn khác chưa lập gia đình đã “trúng tiếng sét ái tình” với cô ta, lấy cô ta làm hình mẫu chọn vợ.
Nếu người nhà nhờ bà mối đi xem mắt, yêu cầu của mấy cậu con trai đều là: phải tìm cô gái giống như Dương thanh niên trí thức, nếu không thì khỏi nói!
Kết quả là khiến các bà mẹ lo phát điên, công việc của bà mối cũng vì thế mà ế ẩm hẳn đi.
Cho nên… có thể dễ dàng bỏ qua cho cô ta sao? Danh tiếng rất không hay, ai cũng nói cô ta quyến rũ ong bướm, không đứng đắn.
Nhưng dù nói gì đi nữa, hiệu quả tuyên truyền của Dương Nhược Tình lại cực kỳ tốt, vì vậy lãnh đạo vẫn cử cô ta đi cùng với Đặng Tường Kiệt.
Điều bất ngờ là lần này Mã Quyên cũng đi theo.
Nhưng Mã Quyên là tự mang theo lương thực, nói trắng ra là đi để phục vụ cho Dương Nhược Tình, đưa trà rót nước, chăm sóc đủ điều.
Hơn nữa, sau lưng mọi người, cô ta còn đóng vai “lá chắn”, giúp Dương Nhược Tình và Đặng Tường Kiệt che giấu, tạo cơ hội cho hai người ở riêng một phòng không bị người khác phát hiện.
Cũng chính vì điều đó, Dương Nhược Tình coi cô ta như chị em ruột, hoàn toàn gỡ bỏ khúc mắc trước kia.
Ngay cả Đặng Tường Kiệt cũng hiếm hoi dành cho Mã Quyên một thái độ dễ chịu.
Mã Quyên ngoài mặt tươi cười, nhưng trong lòng thì oán độc tột cùng, hai người kia ngày nào cũng dính lấy nhau như keo, lại còn nhờ cô ta canh gác, thế này mà không dính bầu mới là lạ!
Chỉ cần mang thai, cô ta nhất định khiến Dương Nhược Tình thân bại danh liệt!
Những chuyện này, người ngoài dĩ nhiên là không biết.
Nhưng Bạch Nguyệt Quý vừa nghe tin Mã Quyên cũng theo đi tuyên truyền, thì lập tức hiểu: Mã Quyên sắp xé toạc quan hệ với Dương Nhược Tình rồi.
Đã là vai nữ phụ độc ác thì làm sao có thể không hãm hại nữ chính?
Chỉ là không biết cô ta sẽ ra tay bằng cách nào mà thôi, nhưng chuyện này thì chẳng liên quan gì đến cô.
Hiện giờ, mỗi ngày cô vẫn kiên trì viết bản thảo. Có mợ giúp việc trông nom mọi việc, thời gian rảnh cũng nhiều hơn.
Năm ngày sau, Chu Dã mới từ chuyến vào rừng trở về. Lúc về đã là nửa đêm.
Mợ định dậy, nhưng Bạch Nguyệt Quý bảo mợ đi nghỉ, để cô nấu bánh bao cho chồng ăn. Trong nhà vừa làm một mẻ bánh bao.
Nhưng trước khi ăn bánh, vẫn phải đun nước cho anh tắm cho sạch sẽ cái đã.
Chu Dã ngồi trong thau gỗ mà Đô Đô và Đâu Đâu vẫn dùng để tắm, Bạch Nguyệt Quý ngồi bên cạnh kỳ lưng cho anh.
“Vợ ơi, sao tay em có ma lực thế nhỉ?” Chu Dã vừa được vợ kỳ lưng vừa cười toe toét.
Bạch Nguyệt Quý cười khẽ, “Ma lực gì chứ?”
Chu Dã xoay người lại cho cô nhìn. Bạch Nguyệt Quý nhìn thấy, mặt liền đỏ bừng, lườm anh một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-200.html.]
“Anh không thấy mệt sao?”
“Không mệt.” Chu Dã cười nhỏ giọng nói: “Kỳ cho sạch nhé, lát nữa để chồng thương em thật nhiều.”
Mấy ngày trong rừng, anh đã nhớ vợ đến mức phát điên rồi.
Bạch Nguyệt Quý không buồn để ý đến anh nữa, kỳ gần xong thì để anh tự tắm, còn cô thì thêm mấy gáo nước nóng cho anh.
Hạt Dẻ Rang Đường
Sau đó cô mang bánh bao nóng và canh trứng vào cho anh.
Chu Dã tắm xong, đổ nước ra ngoài rồi quay lại ăn đồ nóng.
Ăn mấy cái bánh bao to, uống một bát canh trứng, bụng cũng chỉ mới lưng lửng.
Khuya thế này cũng không nên ăn nhiều quá.
Ăn xong, anh lấy tiền kiếm được lần này ra.
Chuyến đi rừng lần này không kiếm được nhiều lắm, ngoài mấy cân thịt lợn rừng mang về, mỗi người cũng chỉ chia được bảy, tám đồng.
Số tiền này Chu Dã cũng chẳng xem trọng, nhưng ít nhất cũng đủ để bịt miệng thiên hạ, tránh bị nghi ngờ về nguồn thu nhập của nhà anh.
Vợ thì có thu nhập riêng, chồng cũng tự kiếm thêm, vậy trong nhà được ăn ngon mặc đẹp chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?
Chuyện tiền nong, Bạch Nguyệt Quý không để tâm lắm. Đợi chồng cất tiền xong, cô liền bảo anh đi rửa tay đánh răng.
Chu Dã chẳng nói chẳng rằng liền đi ngay, rửa xong thì vội vàng quay lại ôm vợ thân mật.
Kết quả là khiến Bạch Nguyệt Quý mệt rã rời.
Cô thật sự phục anh lắm rồi.
Vào rừng vất vả mấy ngày trời, vậy mà về nhà vẫn còn khỏe đến vậy.
Lúc trước làm ruộng, anh toàn giả bộ yếu ớt nũng nịu với cô, như thể sắp gục đến nơi!
Bị dày vò cả buổi như thế, sáng hôm sau hai vợ chồng dĩ nhiên dậy muộn.
Phải đến khi Đô Đô và Đâu Đâu thức dậy, Chu Dã mới chịu rời giường theo. Còn Bạch Nguyệt Quý thì tiếp tục ngủ, tối qua bị anh “hành” quá lâu, thể lực của cô sao so được với người đàn ông rắn rỏi như anh chứ?
“Mợ ơi, miếng thịt lợn rừng này mang đi hầm nha? Nấu xong rồi con mang qua biếu cậu một phần.” Chu Dã một tay bế Đô Đô, một tay bế Đâu Đâu, vừa nói.
Mợ liền bảo anh mang tụi nhỏ vào ngồi trước lò sưởi, hỏi: “Muốn vào ngủ thêm chút nữa không?”
“Có chứ ạ.” Chu Dã cười toe toét, quay vào ôm vợ tiếp tục ngủ, sáng sớm đã tràn đầy sức sống rồi.
Bạch Nguyệt Quý bị đánh thức, trong lòng ngượng ngùng vô cùng.
Nếu mợ hoặc tụi nhỏ mà bất ngờ vào thì biết làm sao!
“Yên tâm đi, họ sẽ không vào đâu.” Chu Dã cười nhỏ giọng trấn an cô.
Bạch Nguyệt Quý khẽ đ.ấ.m anh một cái, rồi để mặc cho anh muốn làm gì thì làm.
Đô Đô và Đâu Đâu đúng là không vào phòng thật. Hai đứa rất thích ngồi sưởi, lại còn được cho khoai lang để cho ba con gà mái trong chuồng ăn, rồi còn được chơi với Sư Tử đang cuộn tròn ngủ trong bếp.
Mợ cũng đang bận rộn. Thịt lợn rừng đã được chặt nhỏ, đem trụng sơ qua nước sôi. Sau đó bà bỏ hành, gừng vào nồi rồi cho thịt vào hầm.
Còn phần bánh bao đã hấp và trứng hấp, bà bón cho Đô Đô và Đâu Đâu. Hai đứa ngủ nguyên một đêm, bụng đã sớm đói meo, mỗi đứa ăn hết một cái bánh bao, thêm nửa củ khoai, và chia nhau một bát trứng hấp.
Đợi hai đứa ăn xong, mợ mới ăn khoai lang. Mọi việc chỉ trong vòng một tiếng, thì thấy thằng cháu cũng thức dậy, đang rót nước nóng đánh răng rửa mặt.
“Sao không ngủ thêm chút nữa?” Mợ hỏi.
“Cháu ngủ đủ rồi, bụng đói quá.” Chu Dã vừa nói vừa lau miệng cho hai đứa con.
Mợ liền bảo anh ăn bánh bao trước, “Thịt vẫn đang hầm, ăn bánh bao lót bụng đi.”
Chu Dã cũng không khách sáo, ăn liền hai cái bánh bao, ba củ khoai lang, thêm hai quả trứng gà.
Tối qua và sáng nay tiêu hao hơi bị nhiều, không ăn nhiều lấy sức thì sao mà chịu nổi chứ!