Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 197.
Cập nhật lúc: 2025-05-30 09:47:13
Lượt xem: 80
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi ăn cơm xong, Chu Dã lấy cái túi sưởi ra.
“Mợ à, mợ xem chúng cháu mang gì về cho mợ này.”
“Đây là túi sưởi hả?” Mợ cậu vừa nhìn thấy món này liền nhận ra.
Chu Dã cũng ngạc nhiên: “Mợ làm sao mà biết được?”
Mợ cười: “Trước kia mợ từng thấy rồi, thứ này xưa lắm rồi đó.”
Chu Dã gật đầu: “Cháu cũng không biết có thứ này đâu, là vợ cháu đòi mua đấy. Vừa vào thành phố, việc đầu tiên là mua cho bằng được cái này.”
“Áo bông của mợ là bông mới năm nay, chăn đệm cũng rất ấm, làm gì đến nỗi lạnh tới mức cần tới thứ này nữa chứ?” Mợ nhìn cháu dâu, nói với vẻ nửa trách yêu.
Bạch Nguyệt Quý đã thay lớp bông mới cho áo bông của mợ. Cái áo bông trước đó của mợ đã dùng nhiều năm, toàn là bông cũ, rất kém giữ ấm.
Dù đã tháo ra đánh lại nhưng cũng chẳng ăn thua, vì vậy cô dùng một mảnh vải cũ may vá lại, biến nó thành áo bông cho Sư Tử mặc.
Khi còn nhỏ, Sư Tử còn được vào nhà ngủ trên giường đất, giờ nó lớn rồi, cái ổ ở ngoài cửa mà Chu Dã sửa cho mới là chỗ ngủ chính thức của nó.
Còn cái áo bông được thay bằng bông mới của mợ thì không cần phải mua cái khác nữa, cũng đủ ấm rồi.
“Không lạnh cũng phải đề phòng một chút.” Bạch Nguyệt Quý cười, “Có cái này thì ban đêm chắc chắn sẽ ấm, tối nay thử xem sao.”
“Loại đồ cũ kỹ thế này chắc không rẻ đâu, mua hết bao nhiêu tiền thế?” Mợ hỏi.
“Không nhiều đâu, ban đầu con còn định mua cho cậu một cái nữa, nhưng hai cái còn lại đều bị hỏng, chỉ có cái này là còn dùng được.” Chu Dã nói.
“Cậu cháu không cần đâu.” Mợ lắc đầu, “Ở bên đó có giường đất, không sợ lạnh đâu.”
Lúc này, chị dâu Đại Sơn mang mũ lông thỏ và đồ bảo vệ đầu gối đến.
“Vừa hay mọi người về rồi, xem thử mũ và đồ bảo vệ đầu gối chị làm thế nào.” Chị dâu cười nói.
Bạch Nguyệt Quý đã mang mấy tấm da thỏ tích góp được đưa cho chị, nhờ may mũ và đồ giữ ấm đầu gối.
Mợ, cậu, và hai bé Đô Đô, Đâu Đâu mỗi người một chiếc mũ, còn đồ giữ ấm đầu gối thì chỉ có cho mợ và cậu.
Cô và Chu Dã thì không có, vì không đủ da.
“Chị dâu khéo tay thật đấy.” Bạch Nguyệt Quý không nhịn được khen ngợi khi cầm lên xem.
Hạt Dẻ Rang Đường
Chị dâu cười: “Chị cũng là lần đầu làm mấy cái này, làm theo bản vẽ em đưa đó. Đừng nói, cũng mới mẻ lắm, chỗ còn lại chị còn may thêm một cái cho mẹ chị, chắc chắn là ấm.”
Nói chuyện thêm một lát, chị dâu Đại Sơn mới ra về.
“Sao lại làm cả mấy thứ này nữa vậy?” Mợ cười hỏi.
“Mấy tấm da để dành ở nhà từ trước, cháu xử lý xong từ sớm rồi, chỉ chờ làm thôi. Năm ngoái không nhớ ra, chứ không thì đã làm rồi. Để cháu đội thử mũ lên cho mợ xem vừa không.” Bạch Nguyệt Quý cười nói.
Mợ liền để cô đội lên giúp, kích thước vừa vặn, không khỏi cảm thán: “Thật sự là rất ấm!”
“Tối nay cứ đội cái này mà ngủ đi.” Bạch Nguyệt Quý cũng đưa đồ bảo vệ đầu gối cho mợ, “Trời lạnh rồi, phải chú ý bảo vệ đầu gối, đeo cái này vào là không sợ lạnh nữa.”
Mợ vừa sờ vừa nói: “Mấy thứ này, hồi đó mợ chỉ thấy ở mấy nhà giàu có thôi.”
Khi còn nhỏ, mợ từng làm thuê ở nhà người ta, mấy bà cụ giàu có thì đúng là có dùng loại này.
Bạch Nguyệt Quý đưa chiếc mũ còn lại cùng một đôi đồ bảo vệ đầu gối cho Chu Dã: “Tranh thủ trời chưa tối, mang qua cho cậu đi.”
Chu Dã liền mang mũ lông thỏ và đồ bảo vệ đầu gối đến cho cậu.
Cậu Cố nói: “Đưa cho cậu làm gì, cậu đâu có lạnh.”
“Cậu à, mình phải biết nhận tuổi tác rồi, trước kia không lạnh không có nghĩa là bây giờ cũng không lạnh. Đội mũ vào vừa giữ ấm đầu lại giữ ấm tai.” Chu Dã vừa nói vừa giúp cậu đội mũ lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-197.html.]
Cậu để yên cho cậu cháu làm, rồi hỏi: “Tốn bao nhiêu tiền đấy?”
“Không tốn tiền đâu, vợ cháu lấy da thỏ mang về xử lý rồi nhờ chị dâu hàng xóm làm giúp, cái đồ bảo vệ đầu gối cũng thế, chỉ đưa cho chị ấy ít da, không mất tiền gì cả.” Chu Dã đáp.
Sau khi chỉ cho cậu cách đeo đồ giữ ấm đầu gối, Chu Dã quay về.
Cố Quảng Hạ cảm khái: “Sao con thấy em họ còn giống con ruột hơn con với Quảng Thu nhỉ?”
Cậu rít một hơi thuốc lào, liếc nhìn anh ta một cái rồi nói: “Em họ con nói sau này nuôi cũng muốn góp phần.”
“Sao được chứ, còn có con với Quảng Thu mà.” Cố Quảng Hạ vội nói.
Vợ Cố Quảng Hạ đang giả vờ bận rộn ngoài sân nghe được liền lập tức chen vào: “Sao mà không được? Bây giờ mẹ còn sang nhà họ trông con giúp, đúng chuẩn mẹ chồng đấy, mẹ ruột chưa chắc đã làm vậy đâu. Mẹ tôi thì khỏi nói, chưa bao giờ trông cháu cho chị dâu với em dâu cả. Sau này hai vợ chồng nó phụng dưỡng mẹ, lo tuổi già cho mẹ chẳng phải hợp lý sao?”
“Cô…”
“Muốn cãi nhau thì vào trong nhà mà cãi.” Cậu Cố không chịu nổi tiếng ồn, liền thẳng thừng nói.
…
Chiếc mũ và đôi bảo vệ đầu gối này quả là mang đến rất đúng lúc, vì chưa được hai ngày thì trận mưa thu đầu tiên trong năm đã trút xuống.
Mùa thu ở chỗ họ mưa rất lạnh lẽo và âm u. Sau cơn mưa này, nhiệt độ giảm hẳn đi một nửa, và ngày càng lạnh hơn từng ngày.
“Mợ à, tối nay có muốn qua bên cháu ngủ cùng cho ấm không?” Chu Dã sang tìm mợ.
“Có cái túi sưởi này rồi, đừng nói là mưa, tuyết rơi mợ cũng chẳng cần qua đó.” Mợ cười nói.
Cái túi sưởi bằng đồng này được đổ đầy nước nóng, quấn trong khăn rồi đặt sẵn trong chăn. Hai hôm nay lúc lên giường đi ngủ, cả cái chăn đều ấm áp, phải nói là thoải mái vô cùng.
“Cháu xem thử nào.” Chu Dã thò tay vào chăn.
“Ấm chứ gì.” Mợ cười.
“Quả thật rất tốt.” Chu Dã gật đầu.
“Cái mũ này cũng ấm lắm, vợ thằng Đại Sơn đúng là có tay nghề, nhìn là biết làm rất có tâm.” Mợ vừa sờ chiếc mũ vừa nói.
“Mũ lông thỏ thì chắc chắn là ấm rồi. Sau này mỗi năm mình làm một cái mũ mới để đội.” Chu Dã giúp mợ đội lại chiếc mũ lông thỏ.
“Cần gì đâu, cái này đội được cả mấy năm rồi.” Mợ trừng mắt nhìn anh, thằng cháu này lúc nào cũng thích c.h.é.m gió.
“Muộn rồi, mợ ngủ sớm đi nhé.”
Sắp xếp xong cho mợ, Chu Dã cũng quay về phòng ôm vợ ngủ.
Hai bé Đô Đô và Đâu Đâu đã ngủ say từ lâu, giờ chính là thời gian riêng của hai vợ chồng.
Bạch Nguyệt Quý bị anh hôn đến chóng cả mặt, sau đó thì bị “xử lý” sạch sẽ. Hai người cũng mới đi mua khá nhiều biện pháp tránh thai về.
Lần này dùng luôn ba cái liền.
Bạch Nguyệt Quý bị anh dày vò đến mức mệt lả, ngón tay cũng chẳng buồn động đậy nữa.
Còn mợ ở phòng bên cạnh thì đang mong mỏi cháu trai và cháu dâu sớm sinh thêm đứa nữa, nên dứt khoát không qua ngủ ở phòng phía đông nữa.
Đội chiếc mũ lông thỏ đi ngủ, trong chăn lại có túi sưởi, ấm hơn cả giường đất có bếp lò bên dưới.
Thế nên, dù bên ngoài rét mướt, nhưng mợ ngủ một mạch tới sáng.
Sáng dậy, túi sưởi vẫn còn ấm, đủ thấy hiệu quả giữ nhiệt tuyệt vời cỡ nào.
Mợ bắt đầu bận rộn, nấu xong bữa sáng thì ăn trước, phần còn lại để trong nồi giữ ấm.
Sau đó bắt đầu nhào bột hấp bánh bao.
Trời mà mưa thu thế này thì lạnh thật rồi, nên làm nhiều bánh bao một chút để sẵn, lúc nào thèm chỉ cần hấp lại là có ăn ngay, đỡ phải tốn công.