Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 187.

Cập nhật lúc: 2025-05-28 03:19:26
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão đội trưởng và bác trai Niên vốn có quan hệ rất tốt, ngày xưa cùng nhau trải qua không ít chuyện, đương nhiên không thể trơ mắt nhìn bác trai Niên xảy ra chuyện, nhất là vì chuyện chia nhà mà bị tố cáo, dù sao cũng phải tìm cách bảo vệ cho bằng được.

“Thế nào rồi?” Lý Đại Hải nghe đến hai chữ “bị tố cáo” thì sống lưng lạnh toát, vội vàng hỏi.

“Không sao cả.” Lão đội trưởng lắc đầu, rồi nói tiếp: “Không chỉ có lão Niên, năm ngoái Chu Dã cũng từng bị tố cáo đấy!”

Lý Đại Hải sững người: “Chu Dã cũng bị tố cáo sao?”

“Bố đoán chắc là do Giang Đại Hổ làm!” Lão đội trưởng nói chắc như đinh đóng cột.

Tính thời điểm Chu Dã bị tố cáo, chẳng phải trùng khớp với lúc chuyện Giang Đại Hổ và Lý Tiểu Liên bị phanh phui hay sao?

Khi đó, lão đội trưởng còn ngạc nhiên không hiểu sao đột nhiên lại lan truyền cái câu “đắc tội với Chu Dã thì sẽ xui xẻo”. Giờ nghĩ lại thì mọi chuyện đều có lý do cả, e là Chu Dã chính là người âm thầm “tính sổ” với Giang Đại Hổ!

“Vậy thì đáng đời hắn!” Lý Đại Hải nghe xong cũng lập tức hiểu ra, lạnh mặt nói.

Sau đó, lão đội trưởng về đến đội sản xuất, lập tức dùng loa phát thông báo toàn thôn: tối nay sau khi tan làm, toàn bộ xã viên không được đi đâu, phải tập trung họp!

Chiều tà, mọi người đều lần lượt kéo đến.

Mà đã là lão đội trưởng lên tiếng kêu họp thì chắc chắn không phải chuyện nhỏ, mỗi lần họp đều có lý do rõ ràng, chưa từng nói suông.

“Có chuyện gì vậy?”

“Đúng đấy, chuyện gì thế, làm ruộng xong mệt rã người, tôi còn định ra sông ngâm chân đây!”

“Lão đội trưởng, có gì thì nói nhanh đi!”

“…”

Một đám người tụ tập xung quanh, duy chỉ có Chu Dã không lại gần họ, anh cùng Lý Thái Sơn, Cố Quảng Thu đứng tách ra một góc.

Một đám đàn ông vừa làm đồng về, người toàn mồ hôi mùi nắng, mùi đất, đứng chen nhau là y như đốt lỗ mũi, ai mà chịu nổi.

Đợi mọi người đến đông đủ, lão đội trưởng mặt mày u ám, bắt đầu kể chuyện nhà họ Niên bị tố cáo.

“Cái gì? Lão Niên bị tố cáo hả?”

“Ai làm ra chuyện đó vậy?”

“Là vì nhà họ Niên chia nhà, lộ ra nhiều của cải nên bị ghen tị đấy mà!”

“Đúng rồi, ai làm chuyện thất đức thế? Chẳng phải không có hậu môn hay sao!”

“…”

Nghe xong, cả đám người ai nấy đều sững sờ, rồi nhanh chóng phản ứng, chửi rủa om sòm.

Tuy ai cũng ghen tị với tài sản nhà họ Niên, thậm chí là đỏ mắt, nhưng mà đi tố cáo người ta vì thế thì đúng là chuyện cực kỳ mất nhân tính.

Không thù không oán, đâu cần làm đến mức ấy?

Lý Thái Sơn cũng không nhịn được thốt lên: “Còn có người làm ra chuyện như vậy sao? Phải ghen ăn tức ở đến cỡ nào mới làm thế?”

Cố Quảng Thu, Lý Phong Thu cũng nhíu chặt mày.

Chỉ có Chu Dã là không nói lời nào, bởi chính anh năm ngoái cũng từng bị tố cáo, anh hiểu cái tâm lý đó quá rõ.

Nhà họ Niên lần này chia ra một số tiền quá lớn, ngay cả người có của như anh nghe còn thấy choáng, huống gì đám nghèo rớt mồng tơi trong thôn. Đêm nằm ngủ không yên là chuyện dễ hiểu.

Hạt Dẻ Rang Đường

Bị tố cáo… cũng chẳng bất ngờ là mấy.

Lúc này, ánh mắt lạnh lùng của lão đội trưởng quét qua một lượt, rồi trầm giọng nói:

“Tôi biết ai là người tố cáo. Cái kẻ đó, vẫn còn đang ở trong đội chúng ta! Tôi không nêu tên, nhưng nói thẳng giữa ban ngày ban mặt: mày tưởng mày chui rúc như chuột dưới cống đi tố cáo nhà họ Niên thì họ sẽ sụp đổ à? Không có đâu!”

“Nhà họ Niên gốc gác trong sạch, mọi người trong đội đều có thể làm chứng. Tiền bạc của họ, đều do lao động mà có, có lý do rõ ràng. Cái đơn tố cáo kia, chỉ là do lòng dạ hẹp hòi, ganh ghét mà ra! Lãnh đạo công xã sáng suốt, không vì mấy lời một phía mà tin tưởng đâu!”

Xã viên phía dưới rộ lên hưởng ứng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-187.html.]

“Đúng vậy! Chúng tôi làm chứng được!”

“Nhà họ Niên có của cũng là nhờ cố gắng cả thôi!”

Thế là, dưới sự lãnh đạo kiên quyết của lão đội trưởng, chuyện này coi như bị đè xuống.

Nhưng sau đó, lão đội trưởng vẫn tìm gặp riêng Chu Dã, bởi ông đến tận bây giờ mới biết năm ngoái anh từng bị tố cáo.

“Chuyện lớn vậy mà cháu không hé răng với bác tiếng nào à?” Lão đội trưởng giận mà quát.

Chu Dã cười hì hì: “Chuyện cũ năm ngoái rồi, giờ bác mới hỏi thăm thì muộn rồi đấy.”

Lão đội trưởng rủa: “Thằng ranh con, cháu bị tố mà không thèm nói với bác câu nào? Hôm nay nghe lãnh đạo kể, tao suýt c.h.ế.t lặng luôn!”

Chu Dã chỉ cười: “Không sao đâu. Cháu biết ai làm, tự xử lý rồi. Kẻ có tội, cũng đã nhận quả báo xứng đáng rồi.”

Lão đội trưởng lườm Chu Dã một cái, tuy cách mà Chu Dã xử lý chuyện Giang Đại Hổ và Lý Tiểu Liên đúng là có phần mạnh tay, khiến cả đội Ngưu Mông thành ra có một vụ bê bối bị người ta nhắc mãi không thôi, nhưng nói cho cùng, thì hai kẻ đó cũng đáng bị như thế.

Vì vậy, lão đội trưởng cũng không nói gì thêm, chỉ dặn dò: “Lần sau nếu có chuyện tương tự, nhất định phải báo với bác trước, để bác xử lý.”

Chu Dã ngoài miệng thì dạ vâng, nhưng trong lòng lại không hề để tâm.

Anh biết lão đội trưởng là lo cho mình thật, nhưng nếu sau này còn có người nào dám giở trò, anh vẫn sẽ tự ra tay, bởi vì lão đội trưởng không thể ra đòn nhanh gọn, dứt khoát và hả giận như anh được.

Quay lại chuyện nhà họ Niên.

Bác trai Niên suýt nữa thì bị gán cho cái mũ “truyền bá mê tín phong kiến”, may mà cuối cùng vẫn yên ổn vượt qua.

Lúc họp đội, bác trai Niên mặt mày trầm ngâm không nói một lời, bác gái Niên thì sắc mặt tái nhợt, anh cả, chị dâu cả và mấy người khác trong nhà cũng chẳng khá hơn chút nào, may mắn thay, chuyện cuối cùng cũng không đi quá xa.

Nhưng khi vừa về đến nhà, bác gái Niên lập tức mắng cho ba chị dâu một trận xối xả!

Bao nhiêu năm làm dâu, đây là lần đầu tiên ba người bị mẹ chồng mắng đến như vậy.

Lại còn là bị mắng trước mặt cả đại gia đình!

Vì nếu không phải bọn họ cứ nhất định đòi chia nhà, thì nhà họ Niên đâu có bị lộ ra tài sản, lại càng không đến mức bị người ta tố cáo?

Cả nhà suýt nữa thì rơi vào lửa bỏng nước sôi, tất cả đều là do mâu thuẫn trong nhà tự bùng ra cả!

Cuối cùng, bác gái Niên giận dữ hạ lệnh:

“Ngoại trừ nhà lão Tứ, ba nhà còn lại, toàn bộ đi tìm người làm gạch đất, tự dọn ra ở riêng cho tôi!”

Lệnh đuổi ra khỏi nhà chính thức được ban hành.

Chị dâu cả thì không cam tâm chút nào, dọn ra ngoài không chỉ phải tìm người làm đất đắp gạch, mà còn phải nhờ vả đủ mối quan hệ để đổi phiếu công nghiệp mua một cái nồi lớn.

Xây nhà đất thì còn đỡ, rẻ tiền, nhưng mua được một cái nồi đầy đủ phiếu và tiền thì không dưới vài chục đồng, đó là một khoản tiền lớn!

Vì vậy, chị dâu cả và chị dâu ba đều muốn lỳ mặt ở lại, biết rõ mẹ chồng chỉ đang nói trong lúc nóng giận.

Chỉ có chị dâu hai là quyết tâm dọn ra!

Không những muốn ra riêng, chị ta còn muốn xây hẳn nhà gạch ngói, vì chị ta không muốn sống trong nhà đất!

Anh hai cũng đồng quan điểm với vợ, dù sao họ cũng vừa được chia mấy trăm đồng, xây một căn nhà gạch tốn chừng hai trăm là đủ, nhà gạch ở được vài thế hệ, tuy đắt nhưng rất đáng!

Thế là hai vợ chồng liền tất bật tìm mối đặt gạch, đặt luôn cả nồi sắt to.

Cuối cùng, kẻ đứng sau vụ tố cáo cũng bị lôi ra ánh sáng.

Không ai khác, chính là hai tên khốn Giang Nhị Anh và Trần Lão Tứ!

Trần Lão Tứ vốn đã có thù với nhà họ Niên, đợi đúng lúc Niên Viễn Phương đi làm, hắn liền không nói không rằng, lén lút chạy đi tố cáo.

Còn Giang Nhị Anh thì đơn thuần là ghen tị đến phát rồ!

Hắn nghèo đến mức phải cắn răng cắn lợi mà sống, thế mà nhà họ Niên lại giàu đến mức tiền đầy két, của cải đầy nhà, hỏi thử sao hắn nuốt nổi cơn tức đó?

Ghen ăn tức ở, đỏ mắt đến mù lý trí, cuối cùng tự biến mình thành trò cười cho cả thôn.

Loading...