Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 185.
Cập nhật lúc: 2025-05-28 03:05:16
Lượt xem: 104
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mợ cũng nói thêm: “Thì cũng phải để Viễn Phương tự về rồi đi đón chứ, bảo Nguyệt Quý đi thì coi là gì? Với lại, không phải tôi nói chứ, có đón được về rồi thì sau này mâu thuẫn cũng chẳng thiếu đâu. Chuyện này hai ông bà già nhà chị phải suy nghĩ kỹ đi, đừng để cuối cùng thành ra như nhà lão Trần, hết lợn c.h.ế.t đến gà chết, nói không phải người nhà làm thì tôi cũng chẳng tin, rõ ràng là mâu thuẫn trong nhà gây ra cả, làm cho người ngoài xem náo nhiệt mà cười vào mặt.”
Những lời này chính là lời cảnh tỉnh cho bác gái Niên.
Bác gái Niên cũng ngồi xuống trò chuyện cùng mợ, thở dài: “Thật ra tôi cũng biết trong lòng tụi nó nghĩ gì, lần này chẳng qua là mượn cớ chuyện nhà lão Tứ mua dưa hấu để trút giận mà thôi.”
Chim lớn tách đàn, cây lớn tách cành, bác gái Niên với bác trai Niên thật ra cũng từng nghĩ tới chuyện chia nhà, nhưng vì thấy Viễn Phương là con út, nếu chia thì chẳng phải nó sẽ bị thiệt sao?
Những anh em khác con cái đã lớn cả rồi, đặc biệt là con trai lớn của anh cả Viễn Phương, trông là sắp tới tuổi lấy vợ.
Mấy người con trai con dâu khác, con cái cũng đã lớn, có thể phụ giúp việc nhà.
Chỉ có mình Viễn Phương, tận hai mươi sáu tuổi mới cưới vợ. Tuy rằng nói “cơm ngon không sợ muộn”, nhưng đúng là đã muộn hơn nhiều so với mấy anh.
Nếu bây giờ chưa chia, thì đợi con cái nhà tứ phòng lớn hơn chút rồi chia cũng chưa muộn.
Bà từng bàn với bác trai Niên chuyện này, và họ cũng định như vậy – nhưng giờ xem ra, chắc phải chia sớm hơn dự tính rồi.
Mợ nói: “Tuy tôi mới gặp Viễn Phương có vài lần, nhưng phải nói là, đây đúng là đứa thương vợ đấy. Lần sau nó về mà biết vợ mình bị chị dâu ăn h.i.ế.p đến mức bỏ về ở ký túc xá thanh niên trí thức, chị thử xem nó có chịu nổi không. Chị với anh Niên nên chuẩn bị tinh thần sớm đi là vừa.”
Vì chuyện này liên quan đến việc chia nhà, nên mợ cũng chỉ nhắc nhở chứ không định can thiệp hay khuyên nhủ gì thêm, nhắc nhở thế cũng là nể mặt bác gái Niên không phải người hồ đồ thôi.
Bác gái Niên cũng hiểu: “Chị nói đúng, thằng con út này tôi vất vả lắm mới cưới được vợ cho nó, vậy mà giờ chỉ vì chút chuyện vặt vãnh lại khiến con dâu tức đến bỏ nhà về ký túc xá ở. Nó mà biết, chắc chắn không để yên. Tôi mới phải vội qua tìm Nguyệt Quý nhờ giúp khuyên nhủ đây.”
“Chị thôi đi. Hứa Nhã bị chọc tức bỏ đi thì chỉ có Viễn Phương mới đón về được. Chị bảo Nguyệt Quý khuyên gì? Nếu Hứa Nhã với Viễn Phương cãi nhau thì còn hợp lý, lúc ấy bảo Nguyệt Quý khuyên còn được. Chuyện kiểu này đừng lôi nó vào.” mợ nói thẳng.
Bạch Nguyệt Quý cười với bác gái Niên, thái độ từ chối rất rõ ràng.
Bác gái Niên cũng không miễn cưỡng, tiếp tục nói chuyện chia nhà với mợ.
Nhưng mợ thì không muốn bàn nữa: “Chuyện này chị với anh Niên tự liệu lấy, tôi là người ngoài, lại là người từ nơi khác tới, chị nói với tôi cũng chẳng giúp được gì.”
Cuối cùng, bác gái Niên chỉ đành quay về nói với bác trai Niên.
Người vừa đi khỏi, mợ liền lẩm bẩm: “Thiệt tình, lại còn kéo mình vào bàn chuyện này. Mình mà nói thẳng phải chia nhà thì sau này có chuyện gì chẳng đổ lên đầu mình à?”
Bạch Nguyệt Quý suýt nữa cười ngất. Bộ dạng mợ vừa rồi, rõ ràng là muốn tránh liên quan, đúng là đáng yêu c.h.ế.t đi được.
“Chẳng qua là nói chuyện với mợ thấy hợp nên hỏi xin tí kinh nghiệm thôi, mợ thông minh thế mà.” Bạch Nguyệt Quý vừa cười vừa nói.
“Nói mấy chuyện khác thì được, chứ chuyện lớn như chia nhà mợ không dám dính vào đâu.” mợ cũng bật cười.
Tối đến, khi đi ngủ, Bạch Nguyệt Quý kể chuyện này với Chu Dã, còn nói phải học hỏi mợ nhiều thêm, mấy chuyện này đều là kinh nghiệm sống quý báu của người đi trước.
Chu Dã vừa cởi cúc áo vợ vừa cười nói: “Vợ anh cũng thông minh lắm mà.”
“Cả ngày mệt rồi, anh định làm gì?” Bạch Nguyệt Quý giơ tay đ.ấ.m nhẹ một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-185.html.]
“Thì đang thả lỏng cơ thể chút mà.” Anh nói tỉnh bơ.
…
Hứa Nhã sau khi về ký túc xá thanh niên trí thức thì chẳng muốn quay lại nữa. Bạch Nguyệt Quý tuy không đi khuyên, nhưng cũng có dẫn Đâu Đâu và Đô Đô qua thăm cô.
Có lúc chạm mặt Mã Quyên với Dương Nhược Tình, cũng coi như không thấy, nước sông không phạm nước giếng.
Hứa Nhã mãi đến cuối tháng Bảy mới được Niên Viễn Phương đích thân đón về.
Tối qua anh về thị trấn nửa đêm, không kịp làm gì. Sáng sớm hôm sau liền về tới nhà, mà chẳng thấy vợ đâu. Lúc này anh mới biết thì ra lúc mình đi lái xe, vợ vì mua một quả dưa hấu chia cho các cháu ăn, mà bị các chị dâu bắt nạt tới mức phải về ký túc xá ở.
Trước hết, anh đi dỗ vợ về đã. Sau đó, đợi đến trưa, khi cả nhà đông đủ, anh liền “tính sổ”!
“Vợ tôi chỉ mua một quả dưa hấu cho các cháu thôi, mà bị ức h.i.ế.p đến mức phải về ký túc xá, mấy người làm anh chị thật hay quá ha?” Niên Viễn Phương quét mắt nhìn đám anh chị, mặt lạnh như tiền.
Anh cả vội nói: “Lão Tứ, chú nói gì vậy…”
“Chẳng lẽ không phải?” Niên Viễn Phương đập mạnh lên bàn “Nếu không phải mấy người ức hiếp, vợ tôi có cần bỏ về ký túc xá không? Nếu muốn chia nhà thì cứ nói thẳng! Bố mẹ không đồng ý, tôi cũng sẽ khiến họ đồng ý! Nhưng mấy người dựa vào cái gì mà ăn h.i.ế.p vợ tôi? Tôi cưới vợ vất vả lắm, chẳng lẽ cưới về để cho mấy người ức h.i.ế.p sao?”
“Lão Tứ, chú đừng có trút giận lên tụi anh chứ, bọn anh…” Anh hai cũng không nhịn được mà lên tiếng.
“Các anh cái gì mà các anh!” Niên Viễn Phương trừng mắt nhìn anh “Các anh chị là anh trai chị dâu, vợ chồng tôi tôn trọng, nhưng đừng có tự cho mình là đúng. Cũng đừng tưởng làm anh chị thì có quyền ức h.i.ế.p chúng tôi. Nói cho mà biết, không có cửa đâu!”
Đừng tưởng Niên Viễn Phương là con út thì dễ bắt nạt, chứ mỗi khi anh nổi giận, đừng nói là các chị dâu, đến anh cả, anh hai cũng chẳng dám ho he gì, nói gì tới đám đàn bà trong nhà.
Muốn biết ai dám động đến vợ anh thì cứ nhớ vụ lần trước anh xử lão Trần lão Tứ là rõ.
Đừng tưởng chuyện lão đại nhà họ Niên từng đi tìm lão Trần lão Tứ để nói chuyện là xong, khi Niên Viễn Phương quay về biết chuyện, vẫn lôi lão Trần lão Tứ ra đánh một trận ra trò! Lại còn là đánh nội công, bên ngoài chẳng thấy gì, mà ngày hôm sau lão Trần lão Tứ không xuống được giường!
Nhà họ Trần lúc ấy cũng chẳng dám than lấy nửa câu!
Từ đó, ai cũng biết tính anh, trong thôn không còn ai dám bắt nạt Hứa Nhã lúc chồng vắng nhà. Mấy gã đàn ông không đàng hoàng trong thôn, chẳng ai dám động vào!
Lúc này, anh cả, anh hai nhà họ Niên đều im re. Nói cho cùng, chuyện này đúng là do mấy chị dâu gây ra, cũng chẳng thể cãi nổi. Nói đi nói lại, đúng là đã ức h.i.ế.p nhà lão Tứ.
Hạt Dẻ Rang Đường
“Đã sống đến nước này rồi thì chúng tôi cũng chẳng thèm chiếm tiện nghi nhà anh chị…” Niên Viễn Phương nói vậy, nhưng câu tiếp theo về việc muốn chia nhà còn chưa kịp nói xong, thì bác trai Niên đã lên tiếng.
“Lần này lão Tứ về cũng đúng lúc. Bố với mẹ đã quyết rồi, sẽ chia nhà cho con!”
Chuyện chia nhà, vẫn phải để người làm cha nói ra. Bằng không, nếu để lão Tứ tự nói, thì bên ngoài dễ dị nghị, ảnh hưởng đến danh tiếng.
Anh cả, anh hai, anh ba nhà họ Niên đều sửng sốt, không ngờ bố mẹ lại quyết định dứt khoát như vậy?
Muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng đều bị vợ mình kéo lại.
Các chị dâu thật ra đều đã muốn chia nhà từ lâu rồi.