Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 184.

Cập nhật lúc: 2025-05-28 02:39:45
Lượt xem: 104

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu Cố không ở chơi lâu, chỉ ở lại ba ngày rồi về.

Chu Dã giữ lại không được, đành đạp xe Đại Kim Lộc đưa cậu về tận nơi.

Nhưng trong ba ngày cậu ở lại, Chu Dã cũng không để cậu Cố thiệt, anh đã vào núi một chuyến, mang được ít đặc sản rừng về bồi bổ cho cậu.

Một con thỏ kho tộ, hai con gà rừng hầm thuốc.

Ba ngày liền, ngày nào cũng có thịt ăn.

Cháu dâu còn làm món mì gà hầm, cơm trắng nấu bằng gạo thơm hẳn hoi.

Thỏ kho thì ăn với cơm trắng, sợ cậu không đủ no, cháu dâu còn nấu hẳn một tô đầy ụ.

Mì cũng là cả một thau to.

Cậu Cố không khỏi cảm khái, thằng cháu này đúng là có bản lĩnh, cứ vào núi là có chiến lợi phẩm mang về.

Ông không nói nhiều, chỉ lúc về mới lén dặn mợ:

“Trông coi kỹ vào, đừng có tiêu xài phung phí quá mức.”

Chỉ là cậu về sớm một bước, vì đúng hôm sau, công xã đưa dưa hấu về làng.

Chu Dã lúc đó đang đi làm đồng, không hề hay biết.

Lý Đại Hải hôm ấy lên công xã có việc, tình cờ nhìn thấy, về nhà liền báo ngay với anh.

Nghe xong, Chu Dã còn chẳng kịp đi tắm sông như mọi hôm, vội vàng đạp xe về nhà lấy tiền.

Vừa vào đến nhà, thím Trương đang bế Niên Sinh ngồi trò chuyện với mợ, thấy anh hớt hải liền hỏi:

“Cháu vội vã thế là đi đâu đấy?”

“Đi mua dưa hấu đấy ạ! Thím có muốn mua không? Cháu mua giúp một quả mang về cho thím luôn.”

“Muốn chứ! Mua giúp thím một quả nhé!” Thím Trương không chút do dự.

Người muốn mua dưa hấu không chỉ có thím Trương, mà Lý Thái Sơn cũng muốn, thế là ngồi ké lên xe Chu Dã đi theo luôn.

Cuối cùng hai người mang về tổng cộng bốn quả dưa hấu lớn:

Một quả cho thím Trương.

Một quả cho Lý Thái Sơn

Hai quả còn lại là của Chu Dã

Nhưng trong thôn, người mua dưa không chỉ có họ, Lý Đại Hải sau khi đưa tin cũng mua một quả, chia cho bố mẹ nửa quả, còn lại tự mình ăn.

Lý Đại Sơn và chị dâu Đại Sơn ban đầu không định mua, nhưng mấy đứa nhỏ thèm đến phát khóc, nên cũng chạy đi mua một quả.

Chị dâu Đại Sơn mang một nửa biếu bên nhà mẹ đẻ, còn bên nhà chồng thì không cho, vì bà mẹ chồng nhà này có tiếng là khó tính.

Hai anh em Mãn Thương, Mãn Khố cũng thèm lắm.

Lý Phong Thu thì muốn mua, trong nhà tuy không khá giả nhưng dưa hấu thì vẫn mua nổi.

Nhưng chị dâu Lý lại không cho, vì nếu mua dưa hấu thì phải biếu nhà chồng một phần, mà chị ấy không muốn ăn thứ phải chia sẻ như vậy!

Cuối cùng, hai cậu bé Mãn Thương, Mãn Khố được ăn một miếng dưa hấu ở nhà Bạch Nguyệt Quý.

Chị dâu Lý rất ngại, nhưng nhà không có gì để báo đáp, nên mang sang một đôi dép cỏ do chính tay mình đan từ thân lúa mì.

“Chúng nó ăn mỗi đứa một miếng dưa thôi mà, chị còn mang dép sang làm gì, em không cho chúng nó ăn nổi một miếng dưa chắc? Bạch Nguyệt Quý cười nói.

Chị dâu Lý cũng cười:

“Không phải vậy, chị đan đúng cỡ chân em với Chu Dã, đem sang tặng riêng, em thử xem có vừa không?”

Quả nhiên có hai đôi, đan kỹ lưỡng, thoải mái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-184.html.]

Bạch Nguyệt Quý vừa xỏ chân vào là không nhịn được khen:

“Chị ơi, tay nghề chị mang ra chợ bán chắc chắn sẽ cháy hàng đấy!”

Chị dâu Lý cười toe toét:

“Chị đo luôn cỡ chân của Đâu Đâu với Đô Đô rồi, để chị đan thêm mỗi đứa một đôi.”

Bạch Nguyệt Quý không khách sáo, cười cảm ơn chị thật lòng.

Phải nói rằng lần này dưa hấu mua về đúng là ngon tuyệt.

Đâu Đâu và Đô Đô giống hệt mẹ, cực kỳ thích ăn trái cây, từ vải thiều đến dưa hấu, ăn cái gì cũng nhiệt tình lắm.

Cả hai đứa đều muốn tự ăn, không cho người lớn đút.

Ai đút thì chúng liền quay mặt đi, mắt nhìn chằm chằm cho đến khi miếng dưa được đưa vào tay chúng, lúc đó mới cười toe toét.

Kết quả, người thì đầy nước dưa, bẩn không thể tả,

Nhưng vì tính tự lập quá mạnh, Bạch Nguyệt Quý cũng không ngăn, cứ để chúng ăn theo cách của mình.

Ngày trước, khi con còn bé, cô rất kỹ lưỡng, mọi thứ đều sạch sẽ.

Nhưng giờ thì sao?

Đâu Đâu – Đô Đô thay đổi hoàn toàn nếp sống của cô.

Vì… có dọn sạch đến đâu, chúng cũng có thể quay lại làm bẩn ngay lập tức.

Thế nên, không phải thói quen không thể thay đổi, chỉ là chưa đến lúc phải thay đổi mà thôi.

Hiện tại Bạch Nguyệt Quý đã quen rồi, cho dù có thấy bọn trẻ ăn mà nước dưa hấu dây đầy lên quần áo, cô cũng chỉ bình tĩnh lau sạch rồi cho qua.

Nhà cô ăn dưa hấu rất hòa thuận, nhưng nhà lão Niên bên cạnh thì lại vì quả dưa hấu này mà xảy ra chuyện.

Lúc Bạch Nguyệt Quý đang ở nhà viết lách không hay biết gì, thì mợ dẫn Đâu Đâu và Đô Đô ra ngoài hóng gió về liền kể lại.

“Vì quả dưa hấu mà xảy ra chuyện? Có thể ra chuyện gì chứ?” Bạch Nguyệt Quý không hiểu.

Mợ vừa nhặt rau vừa giải thích: “Chẳng phải nhà mình vừa mua dưa hấu à? Đám cháu nhà lão Niên thèm lắm, nhưng mẹ của Viễn Phương không định mua, thế là Hứa Nhã tự bỏ tiền mua một quả dưa hấu về cho bọn nhỏ ăn. Kết quả, chị em dâu của cô ấy lại hỏi có phải cô ấy giấu nhiều tiền riêng không? Hỏi ngay trước mặt mợ đó, còn nói mấy người làm dâu tụi nó chẳng có đồng tiền riêng nào hết. Nói với mợ làm gì cơ chứ? Mợ chỉ dẫn Đâu Đâu và Đô Đô qua thăm mẹ của Viễn Phương thôi, kết quả bị kẹt giữa, đi không được mà ở cũng chẳng xong, quê c.h.ế.t được!”

Bạch Nguyệt Quý cười cười: “Chắc là ghen tị chuyện Hứa Nhã có tiền riêng từ lâu rồi, giờ mượn chuyện quả dưa hấu để bộc phát ra thôi.”

Cô biết, nhà họ Niên kiểu gì cũng sẽ có chuyện xảy ra.

Quả nhiên, chỉ vì quả dưa hấu mà nhà họ Niên rùm beng cả lên.

Mâu thuẫn bị mấy người chị em dâu trút hết lên người Hứa Nhã, cuối cùng Hứa Nhã tức quá thu dọn đồ đạc, quay về ký túc xá của nữ thanh niên trí thức ở.

Bác gái Niên tức muốn chết.

Tất nhiên không phải tức Hứa Nhã, mà là tức mấy nàng dâu kia, bà cũng không ngờ bọn họ bất mãn đến vậy!

Hạt Dẻ Rang Đường

Một mình Hứa Nhã thì ăn được bao nhiêu dưa hấu chứ? Rõ ràng là thấy đám cháu thèm nên mới tự bỏ tiền ra mua cho bọn nhỏ ăn thôi mà.

Tiền đó là cô ấy mang theo từ nhà mẹ đẻ về, là tiền riêng của cô ấy.

Còn mấy nàng dâu khác, nếu lúc gả tới mà có mang theo tiền riêng, bà cũng chẳng đòi. Nhưng tụi nó đến tay không, giờ thấy người khác có tiền riêng thì lại ghen tị.

Thật ra chỗ tiền mà Niên Viễn Phương đưa cho Hứa Nhã, bà cũng chưa từng động đến, vốn chỉ là xuất phát từ ý tốt, ai ngờ lại thành chuyện xấu, làm ầm lên mất mặt thế này?

Vốn Hứa Nhã rất cố gắng để hòa nhập vào nhà họ Niên, kết quả giờ cô ấy lại nhận ra là mình đã nghĩ quá đơn giản rồi.

Bác gái Niên liền tới tìm Bạch Nguyệt Quý nhờ giúp, vì bà đã đi khuyên mà Hứa Nhã vẫn không chịu về, nên muốn Bạch Nguyệt Quý ra mặt khuyên hộ.

Nhưng Bạch Nguyệt Quý không muốn dính vào.

“Cứ đợi Viễn Phương về rồi để anh ấy tự đi đón. Dù sao cháu cũng là người ngoài.” Bạch Nguyệt Quý từ chối thẳng thừng.

Loading...