Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 162.
Cập nhật lúc: 2025-05-26 10:29:40
Lượt xem: 123
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Xảo Muội vừa sinh con trai xong, chú Trương là người đầu tiên ra ngoài báo tin mừng cho mấy ông bạn già thân quen.
Sau khi thím Trương giúp con gái và cháu ngoại dọn dẹp sạch sẽ, bà cũng vui vẻ đi khoe tin vui.
Có người hỏi bà: “Đứa bé này có phải định cho theo họ Trương, tức là định nhận làm con nuôi nhà họ Trương à?”
Chú thím Trương lập tức khẳng định không phải, đứa nhỏ này sẽ mang họ Cố. Họ muốn để mọi người thấy rõ, con rể Cố Quảng Thu này không phải là “ở rể”, thế nên đứa đầu lòng phải mang họ nhà Cố.
Cũng coi như là cách bịt miệng mấy bà nhiều chuyện chuyên xì xào bàn tán trong thôn.
Bạch Nguyệt Quý, chị dâu Lý và mấy người nữa cũng đến thăm Trương Xảo Muội.
Đứa trẻ sinh rất thuận lợi, mà cũng nhờ thể trạng của Trương Xảo Muội tốt, vì đứa bé này thật sự bụ bẫm, nặng hơn ba cân rưỡi.
Vả lại thời điểm này cũng sắp Tết rồi, hôm nay đã là ngày 25 tháng Chạp, chỉ còn năm ngày nữa là đến giao thừa.
Sinh đúng vào thời điểm đặc biệt như vậy, nên tên ở nhà gọi là Niên Sinh, nghĩa là “sinh vào dịp năm mới”.
Bạch Nguyệt Quý nghe xong cũng khen cái tên may mắn, rồi hỏi: “Vậy tên thật định đặt là gì?”
“Để bố chị đến tìm ông Niên xem quẻ cho. Đến lúc đó em phải giúp chị đặt tên nha, tên em đặt vừa khí phách lại có học vấn.” Trương Xảo Muội nói.
Bạch Nguyệt Quý cười đáp: “Được.”
Mọi người đến thăm một lát, thấy thím Trương cười rạng rỡ từ ngoài trở về, họ mới lần lượt cáo từ ra về.
Dù gì mới sinh xong cũng phải nghỉ ngơi, đến hỏi thăm là được rồi, không nên làm Xảo Muội mệt thêm.
Chu Dã và Lý Phong Thu cũng đến chúc mừng Cố Quảng Thu.
Gương mặt Cố Quảng Thu rạng ngời niềm vui, anh còn mượn xe đạp của Chu Dã, đạp xe về nhà cũ bên nhà họ Cố để báo tin mừng.
Cậu Cố và mợ cũng vui mừng khôn xiết khi nghe tin.
Mợ Cố cười nói: “Đứa trẻ này đúng là có phúc, nhà mình vừa chia thịt, là nó sinh ra. Sau này chắc chắn không kém gì ai đâu.”
Cậu Cố thì nhìn con trai, nói: “Bây giờ cũng làm bố rồi, sau này phải biết cố gắng.”
Cố Quảng Thu cười gật đầu.
Cố Quảng Hạ cũng mừng cho em trai: “Quảng Thu, anh còn hai con cá đông lạnh, mang về cho em dâu tẩm bổ nhé.”
Dù trong nhà còn nhiều cá, nhưng đây là tấm lòng của anh trai, nên Cố Quảng Thu vui vẻ gật đầu đồng ý.
Thế nhưng khi Quảng Hạ quay về nhà lấy cá thì phát hiện… cá đã biến mất!
Nhà anh còn hai con cá đông lạnh, vốn định để dành ăn Tết, nhưng giờ lại rất hợp lý để đem tặng. Vì vậy anh mới hứa. Ai ngờ… mất sạch.
Anh nghiến răng hỏi vợ: “Cô giấu cá ở đâu rồi?”
Vợ Quảng Hạ không đưa, vì cô ta đã lén đem giấu đi.
Gương mặt Cố Quảng Hạ lúc này đen như than, đã cực kỳ khó coi.
Có lẽ đợi mãi mà không thấy anh mang cá ra, Cố Quảng Thu cũng đoán có chuyện gì đó xảy ra, nên kín đáo ra hiệu cho mẹ.
Mợ Cố biết rất rõ chuyện trong nhà, cũng nén giận mà nói: “Quảng Hạ à, Quảng Thu bảo nhà còn cá, không cần đâu.”
Bà đã nhịn hết nổi rồi, nhưng vì hôm nay là ngày vui của con trai thứ, nên không tiện nổi giận trước mặt nó, sợ làm hỏng không khí.
Bà Cố bèn đưa cho Cố Quảng Thu nửa rổ trứng gà, là số trứng bà dành riêng cho con dâu thứ dưỡng sức sau sinh, bảo anh mang về.
Cố Quảng Thu không từ chối, gật đầu với anh trai rồi đạp chiếc xe Đại Kim Lộc chở rổ trứng về nhà.
Vợ của Quảng Hạ thấy anh xách một rổ trứng ra khỏi cửa, lập tức lườm lườm, hậm hực nói: “Mẹ thật là thiên vị…”
Bốp!
Chị ta chưa kịp nói xong, thì Cố Quảng Hạ, đã nhẫn nhịn quá đủ đột nhiên giơ tay tát thẳng vào mặt chị ta một cái, lực mạnh đến mức mặt cô ta lệch cả sang một bên.
Vợ anh ta ôm mặt, sững sờ không dám tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-162.html.]
Rõ ràng không thể ngờ chồng mình lại bất ngờ ra tay như vậy.
“Anh dám đánh tôi?” Chị ta ôm mặt, trợn mắt hét lên.
“Tôi đánh cô đấy thì sao!”
Nhưng nghĩ thế là xong sao? Cố Quảng Hạ hôm nay đã kìm nén đến giới hạn, cơn giận trong người không thể hạ xuống nổi nữa.
Anh ta trực tiếp cầm lấy cây chổi trong nhà, giơ lên quật thẳng vào người vợ mình.
“A! Anh điên rồi hả? Anh bị điên thật rồi sao?!” vợ anh ta hét toáng lên.
Hai đứa con Cố Tiểu Tây và Cố Tiểu Bắc bị dọa đến mức chạy ra ngoài gào lên: “Bà ơi bà ơi, bố mẹ đánh nhau rồi!!”
“Các cháu cứ ngoan ngoãn ngồi đây.” Mợ Cố nói rất bình tĩnh, còn pha cho hai đứa trẻ một bát nước mật ong ấm để uống.
Trong khi đó, trong phòng, lần này Cố Quảng Hạ thật sự đã nổi trận lôi đình, từng nhát, từng nhát đánh vào vợ mình, không hề nương tay.
Anh ta đã thật sự không thể nhẫn nhịn thêm được nữa.
Hồi trước, Cố Quảng Thu đối với chị dâu này thế nào? Từ lúc chị ta mang thai, Quảng Thu đã ngày ngày đi đánh cá. Khi sinh Tiểu Tây là vào đúng ngày tuyết lớn, Quảng Thu đi đục băng bắt cá, cố gắng mang về không ít cá để chị ta có thức ăn tẩm bổ trong cữ, có sữa cho con bú.
Còn lúc sinh Tiểu Bắc là vào giữa năm, mùa mưa nhiều nhất, Quảng Thu vẫn lội mưa đi thả lưới, bắt cá về.
Trước kia nhà làm gì có lưới đánh cá? Là Quảng Thu đi làm thuê mấy ngày trời để đổi lấy một tấm lưới rách, rồi tự sửa chữa để dùng.
Cố Quảng Thu làm tất cả những điều đó, đã từng đòi hỏi gì chưa? Chưa từng đòi hỏi điều gì!
Không nói đến chuyện chị dâu phải ghi nhớ ơn nghĩa, nhưng ít ra cũng phải làm người cho ra người chứ?
Khi Quảng Thu lấy vợ, chị ta khó chịu, bày sắc mặt. Vợ chồng Quảng Thu về nhà, chị ta cũng lườm nguýt.
Giờ Quảng Thu làm bố, anh biết em trai mình chịu khó, không thiếu cá đâu, chắc chắn sẽ đi bắt về cho vợ ăn, nhưng anh là anh trai, có chút tấm lòng muốn góp chút gì đó, vậy mà em trai cũng nể mặt nhận lấy.
Bởi vì ngoài cá ra, anh ta thật sự chẳng có gì khác để cho cả.
Thế mà kết quả là gì?
Hai con cá ấy chị ta cũng không muốn cho! Còn cố tình giấu đi!
Ngày trước khi chị ta ở cữ, mẹ chồng cũng đã cho ăn gà, ăn trứng. Vậy mà bây giờ chị ta còn dám bất mãn với mẹ chồng?
Không thể chịu nổi nữa, Cố Quảng Hạ tát thẳng một cái, mà lửa giận đã bốc lên tận đỉnh, nên đâu phải chỉ một cái tát là xong.
Anh ta cầm luôn chổi lên đánh túi bụi.
Vợ anh ta thì co rúm lại trong góc, khóc đến khản cả giọng, luôn miệng van xin: “Đừng đánh nữa! Em không dám nữa rồi! Em sai rồi…!”
Nhưng vô ích.
Hạt Dẻ Rang Đường
Một trận đòn như trút cả uất ức bao năm, đến mức cái chổi cũng bị anh ta đánh gãy!
Vợ Quảng Hạ mình mẩy toàn vết bầm tím, khóc lóc quay về nhà mẹ đẻ cầu cứu.
Hàng xóm xung quanh tất nhiên cũng nhìn thấy cảnh tượng thê thảm của chị ta, biết là do Cố Quảng Hạ đánh, ai nấy đều sững sờ.
Họ còn chạy qua hỏi mợ Cố, nhưng bà không nói gì, bà không thích chuyện xấu trong nhà bị người ngoài biết.
Vợ Quảng Hạ về nhà mẹ khóc lóc kể khổ, nhà mẹ cô ta lập tức sang đòi lẽ phải cho con gái.
Cố Quảng Hạ cầm cái cuốc trong tay, đứng sừng sững trước cửa đợi họ.
Thấy anh như thế, cả nhà bên vợ đều bị khí thế ấy dọa cho chùn bước.
Chẳng những thế, Cố Quảng Hạ còn ném thẳng ra một tờ giấy: “Đây là giấy ly hôn, đây là của cô. Từ nay về sau, tôi với cô không còn quan hệ gì nữa!”
Thời đó kết hôn cũng chẳng phải đăng ký ràng buộc gì. Đa phần các cặp đều không có hôn thú chính thức.
Vậy nên Cố Quảng Hạ đích thân viết một tờ giấy ly hôn, anh muốn dứt khoát chấm dứt!
“Đồ trời đánh! Anh là cái đồ trời đánh! Anh lại còn dám đòi ly hôn với tôi! Tôi không ly hôn! Cho dù tôi có c.h.ế.t ở nhà họ Cố này, tôi cũng không ly hôn!” vợ anh ta gào lên như điên.