Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 157.
Cập nhật lúc: 2025-05-26 09:36:15
Lượt xem: 123
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bác gái Giang đến công xã vừa khóc vừa quỳ, đầu đập xuống đất đến chảy máu, khóc lóc như muốn c.h.ế.t tại chỗ, khiến ai chứng kiến cũng rợn tóc gáy.
Cuối cùng, lãnh đạo công xã miễn cưỡng xử lý theo hướng “chuyện gia đình”.
Dù sao ở nông thôn cũng không thiếu gì những chuyện vì muốn có con trai mà làm liều như vậy.
Nếu đẩy theo hướng “người già trong nhà sắp đặt vì muốn nối dõi”, thì… cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận.
Tuy được gỡ tội danh, nhưng sau mấy ngày bị “gõ lên đầu”, Giang Đại Hổ và Lý Tiểu Liên như bị lột mấy lớp da, về đến nhà thì chẳng dám ló mặt ra ngoài nữa.
Mọi người tưởng vậy là hết chuyện? Chưa đâu!
Giang Nhị Hổ không đồng ý!
Anh ta với Giang Đại Hổ là anh em ruột thì đã sao?
Chuyện “nuôi con giùm anh trai” thì tuyệt đối không đời nào chấp nhận!
“Tôi không cần thằng Giang Đại Bảo nữa!”
Triệu Mỹ Hương cũng khóc đến sưng mắt mấy ngày nay, càng không thể nuốt nổi chuyện này. Cô ta cũng chẳng muốn nuôi con giùm chồng mình và em dâu!
Cuối cùng, thằng bé Giang Đại Bảo bị ông bà Giang bế về nuôi.
Giang Nhị Hổ ban đầu còn giãy nảy không muốn cho qua, nhưng không rõ bác gái Giang hứa hẹn bồi thường cái gì, cuối cùng cũng chịu im tiếng.
Chuyện của nhà họ Giang, lập tức trở thành tin tức chấn động cả vùng trong mùa đông năm nay.
Trời lạnh rảnh rỗi, đến chuyện vặt từ hai năm trước còn có người moi ra bàn, huống gì một scandal động trời như thế này, phải nói là lan truyền nhanh như lửa rừng!
Vợ của Đại Căn do đang ở cữ sinh con, nên bỏ lỡ “cuộc vui”, phải nghe tường thuật lại từ chị dâu Chu, người tận mắt chứng kiến.
Chị dâu Chu là người xông vào thứ hai, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng kinh điển ấy, giờ kể lại mà vẫn thấy sảng khoái.
“Trời ơi, cái thằng nhóc nhà tôi đúng là đến để đòi nợ, công điểm tăng thì chưa kịp hưởng, mà chuyện lớn thế này cũng để tôi bỏ lỡ!” vợ Đại Căn vừa tức vừa tiếc.
“Có tôi kể cho cô nghe không phải vẫn như xem trực tiếp sao?” chị dâu Chu đắc ý. Có chuyện nóng hổi để kể, mấy ngày nay cô ta nói mà miệng không khô nổi, chồng chị ta cũng được thơm lây.
“Thế… Triệu Mỹ Hương giờ sao rồi?” – vợ Đại Căn hỏi.
“Còn sao nữa? Mắt sưng như trái hạch đào ấy chứ sao! Nhưng biết làm gì giờ? Chỉ đành ngậm đắng nuốt cay thôi.” chị dâu Chu đáp.
“Đợi tôi hết tháng ở cữ, tôi cũng phải đến thăm chị ấy cho đỡ tủi.” vợ Đại Căn cảm thán.
Người nói hăng nhất còn có vợ Phong Mậu, hệt như bình luận viên chuyên nghiệp.
Đang tán chuyện, chợt có người hỏi:
“Nhưng mà… nhà họ có đắc tội gì với Chu Dã đâu nhỉ? Sao lại đen đủi thế?”
Nghe câu này, vợ Phong Mậu lạnh cả sống lưng, liền nói nhỏ:
“Ai nói không có? Mấy người không biết gì đâu. Tôi nghe nói Giang Đại Hổ từng lén lên công xã tố cáo Chu Dã đấy!”
“Cái gì?!” xung quanh nhao nhao kinh ngạc.
“Thật đấy!” vợ Phong Mậu chắc nịch “Ghen đỏ cả mắt với cái cuộc sống sung túc nhà Chu Dã, nên lén đi tố cáo. Các chị thử nghĩ xem, nói xấu Chu Dã hai câu còn gặp xui, mẹ chồng tôi hồi giữa năm té gãy chân, là bởi mấy ngày đó cứ rủa vợ chồng họ mãi. Còn mấy chuyện xui xẻo gần đây nữa, các chị không thấy sao? Tất cả đều là người nói xấu Chu Dã đấy! Vậy mà Giang Đại Hổ còn dám tố cáo cơ, giờ thì biết kết cục rồi đó!”
“Nói thật… chuyện này nghe mà nổi da gà đấy.” có người lẩm bẩm.
Thế là, tiếng tăm “tà khí” của Chu Dã chính thức lan khắp thôn.
Nhưng thì sao chứ?
Chẳng ảnh hưởng gì đến việc đêm qua anh lại ra ngoài giao dịch, mang về một đống hàng và hơn trăm đồng tiền mặt!
Bạch Nguyệt Quý giờ thì sảng khoái vô cùng.
Lúc bị tố cáo, cô đúng là đã thấy bực bội, nhưng bây giờ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-157.html.]
Hơi thở đều, khí huyết lưu thông!
Còn nhà lão Giang giờ ra nông nỗi ấy? Cô không có tí xíu thương hại nào.
“Có lòng thương với kẻ đ.â.m sau lưng mình, chính là sự tàn nhẫn với bản thân.” Cô chưa từng muốn làm thánh mẫu.
Cô còn đang bận rộn kiểm hàng đợt mới Chu Dã mang về.
Ngoài mấy thứ cố định như gạo, bột, trứng, lần này còn có cả một cái chân dê, cân lên phải được năm sáu cân thịt!
Ngoài ra còn có nhiều thịt lợn, thịt ba chỉ, mỡ, đầy đủ để ăn nguyên mùa đông không hết!
Bạch Nguyệt Quý nhìn miếng thịt dê mới mang về, không nhịn được liền cắt một phần ra, tranh thủ rảnh rỗi làm ruốc thịt dê.
Ruốc thịt là món Chu Dã chưa từng ăn, nhưng vừa thử thì anh đã mê tít, chỉ thấy:
“Vợ mình đúng là thần tiên nấu ăn!”
Dĩ nhiên, Đâu Đâu và Đô Đô cũng thích mê. Mùa đông năm nay, hai anh em được nuôi béo tròn, ôm vào người cảm giác “nặng tay” thấy rõ, đủ biết chế độ ăn uống tốt đến mức nào.
Mà chỉ vài hôm trước thôi, Đâu Đâu cũng chính thức trở thành con nuôi của Đổng Kiến.
Đổng Kiến đặc biệt tặng cho Đâu Đâu một chiếc khóa vàng nhỏ xinh, làm quà nhận con nuôi.
Món quà này khiến Chu Dã và Bạch Nguyệt Quý vô cùng bất ngờ—\, không biết Đổng Kiến tìm đâu ra món quà quý thế này, nhưng rõ ràng anh rất coi trọng mối quan hệ bố nuôi – con nuôi này.
Con được thêm người thương yêu, bố mẹ dĩ nhiên không có gì phản đối.
Sau đó, Bạch Nguyệt Quý cho Chu Dã nghỉ ngơi một ngày, hôm sau liền bảo anh vào thành phố làm vài việc: Một là mua sắm vài món cần dung, hai là gửi đống bản thảo chất đống trong mấy ngày qua.
Chu Dã gửi thư ở bưu cục huyện, nhưng gửi xong anh không về luôn, mà bỏ tiền ra bắt xe vào tận thành phố.
Vì sao?
Bởi vì, anh đi làm sổ tiết kiệm mới và gửi tiền!
Hiện tại, sổ tiết kiệm cũ ở nhà đã có 400 đồng.
Do thường xuyên đến bưu cục nhận tiền, gửi thư, một lần nọ nhân viên ở đó còn cười tủm tỉm trêu:
“Lại tới lấy nhuận bút của vợ à?”
Chu Dã lúc đó chỉ cười hì hì gật đầu, nhưng trong lòng đã có tính toán.
Tiền càng nhiều, càng phải cẩn thận.
Lần này anh mang theo 400 đồng tiền mặt, quyết định không gửi ở huyện nữa mà lên tận thành phố mở sổ tiết kiệm mới.
Tổng lại: Sổ cũ: 400 đồng – chủ yếu là tiền săn bắn, tiền bán đồ cũ, giai đoạn đầu tích góp.
Sổ mới: 400 đồng – tiền buôn bán sau khi mua được xe đạp, mỗi lần “đi hàng” đều có lãi cao.
Tổng cộng: 800 đồng tiền gửi ngân hàng!
Nếu tính luôn số tiền mặt để lưu thông trong nhà, tổng tài sản nhà Chu Dã gần chạm mốc 1000 đồng!
Trong làng có nhiều hộ khá giả mà sống kín tiếng, như nhà đội trưởng, hay nhà lão Niên, chắc chắn tiền tiết kiệm không ít.
Nhưng cho dù vậy, số tiền của Chu Dã hiện tại vẫn thuộc nhóm đầu trong đại đội Ngưu Mông.
Nhưng Chu Dã không hài lòng.
“Tích góp cỡ này chưa là gì cả, ít nhất phải có một vạn mới coi là tạm được.” Đây là mục tiêu trong đầu anh.
Còn Bạch Nguyệt Quý thì không hề biết được anh đang có tham vọng lớn như vậy.
Cô chỉ biết trong nhà hiện tại tiền không thiếu, nhưng chính xác là bao nhiêu thì không rõ, vì từ đầu đến cuối việc giữ tiền là do Chu Dã phụ trách.
Còn cô, thật ra cũng chẳng cần biết.
Suốt ngày ở nhà, chẳng có gì để tiêu.
Hạt Dẻ Rang Đường
Thức ăn, quần áo, đồ dùng gì cần thì Chu Dã đều lo hết.
“Thế thì để chồng quản thôi, mình khỏi phải động não.” Đây chính là tâm trạng nhẹ nhõm và yên tâm của một người có chồng giỏi quán xuyến.