Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 150.

Cập nhật lúc: 2025-05-26 02:59:26
Lượt xem: 118

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mùa tuyết năm 1973 đến muộn, nhưng một khi đã tới thì lại rơi liền năm ngày không dứt.

Trong suốt năm ngày đó, cả đội sản xuất Ngưu Mông như khoác lên mình một lớp áo bạc dày cộp.

Chu Dã không phải ra đồng, cũng chẳng cần ra ngoài, nên đã ở nhà trông con suốt năm ngày.

Đâu Đâu và Đô Đô quấn lấy anh không rời.

Với Bạch Nguyệt Quý mà nói, đúng là cứu tinh đến rồi!

Có Chu Dã ở nhà, cô cuối cùng cũng rảnh tay để viết bài.

Trong mấy ngày tuyết rơi, cô đã viết được kha khá bài ngắn.

Vì thế hôm ấy, khi Cố Quảng Thu đến gọi Chu Dã qua nhà tụ tập một chút, đúng lúc hai nhóc con cũng đang ngủ say, Bạch Nguyệt Quý liền hào phóng để anh đi thư giãn.

Bên nhà họ Trương, những người như Lý Phong Thu, Trương Đại Căn, Lý Đại Hà, Lý Đại Hải và Đào Ngoã Phiến đều đã có mặt.

Chu Dã nghe nói Lý Thái Sơn chưa tới, liền đi gọi cậu ta sang luôn.

Đám đàn ông tụ họp lại bên nhà họ Trương, chuyện trò về tình hình thu hoạch của đội sản xuất mình và các đội sản xuất khác.

Nói chuyện một lúc, Chu Dã vừa bóc hạt dưa vừa hỏi: “Nói mới nhớ, đội sản xuất mình cũng giao lợn rồi, còn lại hai con kia khi nào mới được chia thịt đây?”

Vấn đề này không chỉ một mình Chu Dã quan tâm, mà cả Lý Thái Sơn, Trương Đại Căn, Đào Ngoã Phiến… ai nấy cũng đang mong chờ ngày chia thịt từng giờ.

Lý Đại Hải liền kể về chuyện g.i.ế.c lợn chia thịt năm nay.

Năm ngoái đội sản xuất đem về nuôi năm con lợn con. Nhờ thức ăn đầy đủ và có người chăm sóc chuyên biệt, chỉ trong một năm, năm con lợn đã lớn, nặng khoảng 130 cân mỗi con, trở thành lợn mập.

Tuy nhiên, lợn thời này không thể so với lợn sau này được. Chỉ riêng về giống thôi cũng đã khác biệt lớn.

Bây giờ nuôi toàn là lợn đen bản địa, không phải mấy con lợn trắng to xác nặng tới hai ba trăm cân như sau này.

Lợn đen bản địa này tuy nuôi lâu lớn hơn, nhưng có ưu điểm là da dày, thịt chắc, chịu được kham khổ, dù không ăn uống tinh tế cũng ít khi mắc bệnh.

Đội sản xuất cho mấy con lợn đen này ăn cám từ bã xay bột, bột khoai, dây khoai lang, cỏ lợn v.v…, tất cả nấu nhừ thành dạng cháo đặc trong nồi lớn, đó là khẩu phần hàng ngày của chúng.

Thêm nữa, tháng gần đây vì chuẩn bị giao lợn nên đội còn cho chúng “ăn thúc”.

Thế nào là “ăn thúc”?

Tức là cho ăn đồ bổ hơn. Ví dụ như các hộ trong thôn đều ép dầu lạc và dầu đậu, phần dầu thì để dành dùng cả năm, còn bã thì tận dụng ủ lên cho lên men, rồi dùng làm bánh bã lạc hoặc bánh bã đậu cho lợn ăn, vừa ngon lại bổ dưỡng.

Nhờ vậy mà mấy con lợn này tăng cân cực nhanh, hôm qua cân thử thì hầu như đều vượt 130 cân.

Tuy nhiên, nếu mang đi nộp thì chỉ được xếp vào loại lợn hạng ba.

Chỗ khác thế nào thì không rõ, nhưng ở vùng này tiêu chuẩn phân loại rất cụ thể: lợn từ 180 cân trở lên mới tính là lợn hạng nhất, tầm 150 cân là hạng hai, còn 130 cân như mấy con lợn trong đội thì chỉ được hạng ba.

Tuy vậy, chỉ cần lợn trên 100 cân là có thể nộp được rồi, có điều giá sẽ không cao.

Vì giá thu mua cũng phân theo loại: lợn hạng nhất thì 3 hào 5 một cân, hạng hai chỉ 3 hào, còn hạng ba thì chỉ 2 hào 5 một cân.

Những con còn không đủ chuẩn để xếp loại thì chỉ được tầm 2 hào, thậm chí trạm thu mua còn chê bai.

Dù vậy, đội trưởng vẫn rất hài lòng với mấy con lợn này. Vì trong vòng một năm nuôi được năm con lợn đến mức này, quả thật là không dễ dàng.

Dĩ nhiên, nếu nuôi tiếp thì chắc chắn sẽ nặng hơn, nhưng không cần thiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-150.html.]

Tết sắp đến rồi, ai nấy đều đang mong được chia thịt.

Hôm qua, đội trưởng đã bảo Lý Đại Hải đưa ba con lợn tới trạm thu mua.

Tiền bán ba con lợn được thanh toán tại chỗ, kế toán ghi sổ từng khoản rõ ràng.

Phải nói rằng tình hình bây giờ đã cải thiện rất nhiều, chứ trước đây dù có nộp lợn, trạm thu mua cũng chưa chắc đã trả tiền ngay cho đội sản xuất.

Ba con lợn đã được bán, còn lại hai con, tất nhiên là để chia thịt cho các đội viên.

Hơn nữa, thời gian chia thịt cũng đã được ấn định rồi, chính là vào ngày 24 tháng này, tức là còn khoảng nửa tháng nữa.

Trong thời gian đó, đội trưởng cho người tiếp tục chăm kỹ hai con lợn còn lại, cố gắng vỗ béo thêm chút nữa, để đến khi chia thịt thì mọi người ai cũng được phần nhiều hơn.

Đám đàn ông đang tụ tập ở nhà chú Trương để chuyện trò, còn mấy người phụ nữ thì kéo nhau đến tìm Bạch Nguyệt Quý.

Biết cô phải trông hai đứa nhỏ, không tiện ra ngoài, nên các chị chủ động đến tận nơi.

Chị dâu Đại Sơn, chị dâu Lý, Kim Tiểu Linh và cả vợ của Đào Ngoã Phiến cũng tới.

Chỉ có Trương Xảo Muội là không đến vì đang bầu to, chắc cũng chỉ còn ít ngày nữa là sinh rồi.

Trời tuyết lạnh giá thế này, ở yên trong nhà vẫn là an toàn nhất.

Hạt Dẻ Rang Đường

Chị dâu Đại Sơn và chị dâu Lý vốn đến khá thường xuyên, lần này thấy hai người kia đến, Bạch Nguyệt Quý liền rót nước và đùa:

“Các cô là khách quý đấy, cho mỗi người một chén nước đường. Hai người họ thì không có.”

Hai chị cười lớn.

Vợ Đào Ngoã Phiến giả bộ trách: “Cô đúng là thân với họ quá, còn xa cách với tôi với Tiểu Linh.”

“Uống nước đường mà còn phân biệt thế hả?” chị dâu Lý vừa cười vừa trách yêu.

Chị dâu Đại Sơn cũng phụ họa: “Đúng đấy, chúng tôi cũng muốn uống nước đường cơ.”

Kim Tiểu Linh cười cười: “Mấy chị nhìn vào bát đi là biết liền.”

Chị dâu Lý và Chị dâu Đại Sơn cúi xuống nhìn thì thấy trong bát mình cũng có đường.

Chị dâu Đại Sơn bật cười: “Cô đúng là nhà giàu lắm đường.”

“Phải đấy,” chị dâu Lý cũng nói.

“Đường nhiều để đâu cho hết, nên nhờ các chị giúp em ăn bớt đó.” Bạch Nguyệt Quý lại cười, rồi lấy thêm đồ ăn vặt ra chiêu đãi mọi người: chà là đỏ mẹ Thái Sơn tặng, bánh hồng chị dâu Lý cho, còn có đậu phộng rang muối và đậu nành chiên giòn mà cô chuẩn bị để Chu Dã đãi khách.

Trong nhà lúc nào cũng có người qua lại, Lý Thái Sơn là khách thường xuyên, thím Trương thỉnh thoảng cũng ghé, rồi còn Cố Quảng Thu, Lý Phong Thu… nên cô thường chuẩn bị sẵn chút đồ ăn vặt, để khi khách qua có cái nhâm nhi khi trò chuyện bên phòng tây.

Lúc này mang ra chiêu đãi là vừa vặn.

“Cô đừng bận rộn nữa, ngồi xuống nói chuyện với chúng tôi đi.” Chị dâu Lý nói.

“Lần nào tới cô cũng bày biện thế này, có cần đâu.” Chị dâu Đại Sơn cũng nói, nhưng tay vẫn cầm lấy một viên đậu chiên, “Ui chao, thơm thật đấy, mọi người ăn thử xem.”

“Không ngon sao được, cái này chiên với dầu mà.” Chị dâu Lý vừa nói vừa ăn thử một miếng.

Vợ Đào Ngoã Phiến và Kim Tiểu Linh cũng cười cười nếm thử, ai cũng gật gù khen ngon.

Bạch Nguyệt Quý ngồi xuống cùng mọi người, cùng nhau trò chuyện chuyện nhà chuyện cửa. Dần dần câu chuyện cũng quay về đề tài sắp mổ lợn chia thịt cuối tháng.

Rồi từ chuyện chia thịt, họ bắt đầu chuyển sang đề tài nuôi lợn trong nhà ai thế nào.

Loading...