Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 131.

Cập nhật lúc: 2025-05-25 07:21:43
Lượt xem: 118

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người năm ngoái đã xé toang mặt nạ nhau rồi, giờ gặp lại chẳng có gì để nói.

Bạch Nguyệt Quý định đưa Đâu Đâu và Đô Đô rời đi, nhưng Mã Quyên lại chắn đường.

“Dù sao cũng quen biết một thời gian, giờ gặp mặt mà ngay cả câu chào cũng không có à?” Cô ta nói.

Bạch Nguyệt Quý nhìn cô ta, lạnh nhạt đáp:

“Tôi thấy giữa chúng ta, chẳng có gì để nói.”

Thật ra mâu thuẫn lớn nhất giữa hai người chính là Đặng Tường Kiệt, cả hai cùng tranh một người đàn ông mà chẳng thuộc về ai cả.

Giờ Bạch Nguyệt Quý đã là vợ người ta, mâu thuẫn ấy lẽ ra phải tan biến.

Nhưng vấn đề là, Bạch Nguyệt Quý lại sống quá tốt, quá hạnh phúc.

Ai trong đội sản xuất Ngưu Mông mà chẳng biết, từ khi cô gả cho Chu Dã, đến tã trẻ con cũng chẳng phải giặt?

Ở cữ thì trọn vẹn ba mươi ngày, nghe nói ngày nào cũng có mùi gà hầm trong nhà, ngày nào cũng có trứng gà bồi bổ.

Gả người ta đâu phải gả chồng, là rơi thẳng vào ổ phúc lộc!

Mặc dù đúng là nhờ bản lĩnh viết lách, nhưng nhìn khí sắc hồng hào của cô hiện tại là đủ biết, cô gả đúng người rồi.

Hồi còn ở nhà mẹ đẻ, cô sống tốt. Giờ lấy chồng rồi, cô vẫn sống tốt.

Mã Quyên thật sự không hiểu nổi, cái kiểu người như Bạch Nguyệt Quý, tính cách ngang ngược, khó ưa, sao lại có thể may mắn đến thế?

Sự ghen tỵ đáng lẽ đã tan biến, nay lại âm ỉ trỗi dậy.

Mà phụ nữ một khi ghen, lời nói sẽ độc đến tận xương:

“Cô đúng là bạc tình bạc nghĩa. Bố mẹ cô ly hôn, bố cô lại cưới vợ kế, vậy mà cô chẳng hề bận tâm gì à?”

Cô ta nhìn chằm chằm Bạch Nguyệt Quý, cố ý nhắm vào nỗi đau.

Nhưng Bạch Nguyệt Quý thì bình thản như nước, đáp lại một câu cũng chẳng khách khí:

“Chó ở đâu sủa vậy? Đói quá rồi à, định qua xin tôi cái bánh ngô ăn chắc?”

Mã Quyên biết tính cách m.á.u lạnh của đối phương, Bạch Nguyệt Quý xưa nay vốn chẳng để tâm chuyện bố mẹ.

Bằng không, sao có thể bỏ nhà xuống nông thôn sống?

Cô ta liền đổi chủ đề:

“Cô biết chưa, Đặng Tường Kiệt đã giới thiệu Dương Nhược Tình đi giúp việc ở công xã. Bọn họ giờ cùng nhau đi các đại đội tuyên truyền vệ sinh đấy, một ngày mười công điểm, còn bao ăn bao ở!”

Bạch Nguyệt Quý nhướng mày, có vẻ thú vị:

“Lúc cô biết chuyện này, chắc tức nổ phổi chứ gì?”

Không đợi Mã Quyên phản pháo, cô tiếp lời:

“Cô biết rõ hồi đó tôi chỉ coi Đặng Tường Kiệt là cọng rơm cứu mạng, thế mà vẫn cứ muốn khoe chuyện này với tôi, ghen tuông đúng là làm ngu người đi, biết không? Bình thường cô tuyệt đối không ngu đến mức nói thế trước mặt tôi đâu.”

Mã Quyên sắc mặt khó coi rõ rệt.

Nhưng Bạch Nguyệt Quý đã nói trúng tim đen, từ khi biết Đặng Tường Kiệt đưa Dương Nhược Tình đi tuyên truyền chung, cô ta thật sự ghen đến phát điên.

Cho nên bây giờ gặp Bạch Nguyệt Quý, cô ta chỉ muốn trút giận lên người Bạch Nguyệt Quý!

Chỉ là, Bạch Nguyệt Quý không phải bao cát.

Ngược lại, Bạch Nguyệt Quý còn tung một cú đòn trí mạng:

“Chồng tôi yêu thương tôi, tôi sinh liền hai đứa con trai sinh đôi. Tôi mỗi tháng còn gửi bài lên tòa soạn kiếm nhuận bút. Cuộc sống hiện tại của tôi rất hoàn mỹ, tương lai còn sẽ tốt hơn nữa. Những chuyện không liên quan, tôi chưa bao giờ bận tâm, vì tôi chẳng cần ghen tị với ai. Không như cô, trước đây ghen với tôi, giờ lại ghen với Dương Nhược Tình. Cô sống trong ghen tỵ, có lẽ, đó mới là số phận của cô.”

Nói xong, Bạch Nguyệt Quý ung dung đẩy xe đẩy rời đi, để lại Mã Quyên đứng đó mặt mày u ám, không nói được câu nào, quay người bỏ đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-131.html.]

Thoát được thứ xui xẻo, tâm trạng Bạch Nguyệt Quý nhẹ nhõm hẳn.

Cô tản bộ một đoạn rồi ghé sang nhà chú Đào.

Thím Đào đang cùng con dâu muối cải chua.

Sau vụ thu hoạch, ba việc dân quê bận rộn nhất là: xay lương thực, gom củi, muối dưa chua!

“Lại đây ngồi nào!” thấy ba mẹ con cô đến, thím Đào vui vẻ gọi.

Vợ Đào Ngõa Phiến cười nói:

“Mẹ đẹp thế này, bảo sao hai cậu nhóc trắng trẻo bụ bẫm quá chừng, nhìn mà muốn bắt cóc đem về nuôi luôn ấy!”

“Chị nuôi không nổi đâu, chị có tận bốn đứa cơ mà!”

Nhà chú Đào chỉ có một cậu con trai là Đào Ngõa Phiến.

Nhưng vợ của Đào Ngõa Phiến lại cực kỳ tháo vát, vừa về nhà đã sinh cho ông bà hai trai hai gái, cả nhà đông đúc hẳn lên.

Quan trọng là mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu nhà này rất tốt, gần như thân thiết như mẹ con ruột.

Lúc ở cữ, toàn là thím Đào tự tay chăm sóc, g.i.ế.c gà bồi bổ, đổi trứng tẩm bổ, đến chuyện dọn phân đổ bô cũng chẳng ngại.

Cho nên nói, không phải không có mẹ chồng tốt, chỉ là chưa gặp được mà thôi.

Vợ Đào Ngõa Phiến cười ha hả: “Chỉ cần hai nhóc này chịu cho tôi nuôi, tôi có phải đập nồi bán niêu cũng nuôi được!”

Hạt Dẻ Rang Đường

Bạch Nguyệt Quý nghe thế cũng chỉ cười, rồi ngồi tán gẫu với họ một lúc.

Nhà chú Đào thật sự sống cũng rất khấm khá, tuy trong nhà chỉ có mỗi Đào Ngõa Phiến là lao động chính, nhưng vợ anh ta và thím Đào đều là những người tháo vát, chăm chỉ.

Chú Đào còn có một “báu vật” trong nhà, chính là con lừa đen to lớn.

Thời điểm này chính là lúc con lừa đen ấy bận rộn nhất, từ sau khi chia lương thực đến giờ, gần như không có ngày nghỉ.

Nếu đội sản xuất Ngưu Mông bận xong, không ai thuê nữa, thì chú Đào còn có thể đưa lừa sang các đội sản xuất khác để kiếm thêm việc.

Bình thường con lừa chỉ ăn cỏ khô, nhưng vào mùa bận kiếm lương thực thế này, chú Đào cũng chăm kỹ hơn, thỉnh thoảng còn trộn cám ngô với bột đậu cho nó ăn để tăng sức kéo.

Trừ đi phần thức ăn cho lừa, làm vụ này chú Đào vẫn kiếm được hai, ba trăm cân ngô , tính ra chẳng khác gì thêm một nhân công khỏe mạnh trong nhà.

Đợi đến lúc người người muối xong dưa cải, các cô gái và chị em dâu lại sẽ cùng thuê xe lừa vào thị trấn mua vải vóc, đồ trang trí tóc, trang sức vặt… Việc này cũng kiếm không ít tiền.

Chưa kể phân của lừa mỗi ngày gom lại, còn có thể nộp lên công xã để tính công điểm.

Cho nên nuôi con lừa đen này, thật sự là “đầu tư sinh lời”.

Ngay cả Chu Dã cũng ngưỡng mộ lắm, nhưng cả đội sản xuất Ngưu Mông cũng chỉ có một mình chú Đào có được, người khác có muốn cũng chẳng đến lượt.

Bạch Nguyệt Quý thì rất muốn học muối dưa cải, nên tranh thủ lúc thím Đào và vợ Đào Ngõa Phiến đang làm, vừa quan sát vừa nghe họ giảng giải tỉ mỉ từng bước.

Cô dự định lát nữa về sẽ chuẩn bị nguyên liệu để thử muối mẻ đầu tiên cho nhà mình.

Nhưng còn chưa kịp bắt tay vào thì mấy hôm sau, Cố Quảng Thu đã quay về, lần này còn đưa theo cả mợ.

Những ngày ở nhà, Cố Quảng Thu đã gom đủ củi cho bố mẹ mình, thậm chí số củi đó có thể đốt đến tận mùa hè năm sau.

Có con trai ở nhà lo việc lớn, mợ chẳng cần phải lên núi làm gì, để mặc hai người cùng nhau xử lý. Còn bà thì tranh thủ đi giúp hàng xóm muối dưa cải.

Mợ giúp hàng xóm, hàng xóm cũng giúp lại mợ, thế là việc nhanh gấp mấy lần.

Vừa muối xong đống dưa ở nhà, rảnh tay là liền qua thăm cháu.

Và với sự có mặt của mợ, Bạch Nguyệt Quý ngay lập tức có người “cầm tay chỉ dạy” muối dưa cải rồi!

Với những kỹ năng sống như thế này, Bạch Nguyệt Quý luôn sẵn sàng học.

Cô có thể học rồi chưa làm, nhưng một khi muốn ăn, thì chỉ cần xắn tay áo lên là tự làm được ngay, đó mới là điều quan trọng.

Loading...