Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 113.

Cập nhật lúc: 2025-05-24 09:48:21
Lượt xem: 131

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đúng là một con hồ ly tinh lẳng lơ đến cực điểm!

Mà đừng tưởng cô ta không biết chuyện gì, rõ ràng là lén trốn nhìn thấy tận mắt chuyện Đặng Tường Kiệt và Dương Nhược Tình hôn nhau!

Hai người đó mới quen nhau được bao lâu chứ? Vậy mà đã lén lút ôm nhau hôn đến say mê, quên cả trời đất.

Ai mà biết được, liệu có phải sau lưng người khác còn làm ra chuyện gì mờ ám, không tiện nói ra không!

Nghĩ đến đây, ánh mắt Mã Quyên liền dừng lại trên bụng của Dương Nhược Tình.

Lòng ghen tức lập tức bùng lên điên cuồng, nếu con hồ ly tinh này mà dám mang thai con của Đặng Tường Kiệt, cô ta nhất định sẽ phá bỏ nó…

Dương Nhược Tình thì chẳng hay biết chút nào về những suy nghĩ đó, vẫn mỉm cười nói:

“Chuyện này cũng chẳng có gì, chỉ cần cô nghe theo tôi, rồi cô cũng sẽ dần trở thành cô gái được mọi người yêu quý thôi.”

Nghe theo cô?

Cô tưởng cô là cái gì, thật sự coi tôi là đàn em dưới trướng cô đấy à!

Mã Quyên trong lòng khinh miệt, nhưng ngoài mặt vẫn gật đầu, “Cô giỏi như thế, tất nhiên là tôi phải nghe lời cô rồi.”

Dương Nhược Tình rất hài lòng với cô “em gái” mới thu nhận, trò chuyện thêm một lúc nữa rồi mới hỏi đến chuyện chính:

“Nghe nói cô và cô nữ trí thức lấy chồng ở nông thôn kia từng là bạn thân đúng không?”

“Sao tự nhiên cô lại hỏi chuyện đó?” Mã Quyên nhìn cô.

“Tôi chỉ tò mò thôi.” Dương Nhược Tình nói, “Nghe nói trước đây cô ta cũng thích Đặng Tường Kiệt? Vì bị anh ấy từ chối nên đau lòng mà mới gả cho anh nông dân kia?”

Mã Quyên biết rõ Bạch Nguyệt Quý thật ra chỉ coi Đặng Tường Kiệt như cái cớ để thoát khỏi gia đình cũ, bảo là yêu tha thiết thì không đến mức.

Nếu không thì đã chẳng thuận theo lời khuyên của cô ta mà lấy Chu Dã, còn sinh cho anh ta hai đứa con nữa cơ mà?

Giờ sống hạnh phúc ra sao, ai trong Đại đội Ngưu Mông mà chẳng khen Chu Dã có quý nhân phù trợ?

Nhưng Mã Quyên lại cảm thấy, quý nhân đó chính là Bạch Nguyệt Quý.

Từ khi Bạch Nguyệt Quý sống thật lòng với Chu Dã, anh ta liền từ một kẻ lưu manh biến thành người đàn ông được yêu quý như hiện nay.

Nhìn thấy là đã thấy ghen, thấy chua!

Nhưng mấy lời này, cô ta không nói ra.

Chỉ cười: “Cô nghe được hết rồi à, ai nói với cô vậy?”

“Trần Tùng nói đó, anh ấy còn bảo cô nữ trí thức kia từng với Đặng Tường Kiệt… Cô nói xem, hai đứa con của cô ta, có khi nào cũng là của Đặng Tường Kiệt không?” Dương Nhược Tình nghiến răng.

Chính vì lời này mà trước đó cô ta với Đặng Tường Kiệt mới cãi nhau kịch liệt, đến giờ vẫn chưa làm hòa.

Nếu thật sự hai đứa trẻ kia là của Đặng Tường Kiệt, thì cô ta sao mà chấp nhận nổi?

Mã Quyên nghe xong thì sững người.

Cô ta lập tức nhận ra, Trần Tùng cố tình để Dương Nhược Tình hiểu nhầm?

Anh ta thích Dương Nhược Tình thật à?

Nghĩ vậy, cô ta bèn hỏi luôn.

Dương Nhược Tình không hề ngượng ngùng, thản nhiên thừa nhận: “Anh ấy có viết thư tình cho tôi, sao cô lại hỏi chuyện đó?”

Mã Quyên thật không ngờ, Trần Tùng thực sự thích Dương Nhược Tình!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-113.html.]

Thầm mắng con hồ ly lẳng lơ, gặp ai cũng phát tán mùi mê hoặc!

Dù cô ta rất muốn thấy Dương Nhược Tình bị Bạch Nguyệt Quý hoặc Chu Dã làm bẽ mặt, nhưng mấy lời dối trá như vậy quá vụng về.

Chọc ra là lộ, còn dễ phản tác dụng, chẳng được gì!

“Hỏi tôi thì mới biết được chuyện gì xảy ra chứ.” Mã Quyên mỉm cười: “Tôi nói cô nghe, chuyện đó là bịa đặt.”

“Bịa đặt à?” Dương Nhược Tình mừng rỡ, “Thật sự là bịa à?”

“Ừ.” Mã Quyên gật đầu, rất chắc chắn: “Trước đây tôi từng hỏi Bạch Nguyệt Quý rồi, cô ta với Đặng Tường Kiệt chẳng có gì cả. Cô ta thì muốn lấy anh ta thật, nhưng Đặng Tường Kiệt từ đầu đến cuối chưa từng có ý gì với cô ta. Cho nên cô đừng bị Trần Tùng làm cho hiểu nhầm, anh ta chỉ ghen với Đặng Tường Kiệt nên mới bôi nhọ như vậy thôi. Nhưng anh ta cũng ngốc thật, không nghĩ xem nếu cô đi tìm Bạch Nguyệt Quý gây chuyện, rồi bị cô ta quay lại làm nhục thì sao? May mà tôi nghe được đó.”

Dương Nhược Tình quả thật đã định đi tìm Bạch Nguyệt Quý, lúc Bạch Nguyệt Quý mang mật đến cho thím Đào, cô ta đã suýt nữa không kiềm được.

Nếu thật sự đi tìm mà bị người ta mắng ngược lại thì đúng là không còn gì để nói, nhất là tên nông dân Chu Dã kia, đâu phải dạng dễ chọc?

Nghĩ đến đây, cô ta nghiến răng: “Trần Tùng quá đáng thật!”

Mã Quyên thở dài: “Cô cũng đừng trách anh ta. Anh ta thích cô, mà cô lại không thích anh ta mà đi thích Đặng Tường Kiệt, trong lòng anh ta làm sao chịu nổi? Không chỉ phụ nữ mới biết ghen, đàn ông cũng ghen đó, suy cho cùng thì cũng chỉ là kẻ đáng thương bị tình yêu làm khổ thôi.”

“Cho dù như vậy, anh ta cũng không thể làm thế được, hại tôi cứ tưởng là thật, mấy ngày qua tôi thật sự rất khổ sở…”

“Thì ra dạo này cô với Đặng Tường Kiệt mâu thuẫn là vì chuyện này à?” Mã Quyên làm sao không hiểu được, chính Đặng Tường Kiệt còn nhờ cô ta giúp một tay cơ mà!

Muốn cô ta đi tìm người phụ nữ khác để hỏi rõ hiểu lầm, vậy chẳng phải là làm tổn thương cô ta sao? Cho nên cô ta dứt khoát từ chối, nói là không dính vào chuyện tình cảm!

“Đúng vậy. Tôi cứ tưởng lời Trần Tùng nói là thật.” Dương Nhược Tình có phần áy náy.

Cô ta còn nổi giận với Đặng Tường Kiệt, nhưng Đặng Tường Kiệt lại rất bao dung với cô ta, cũng cho thấy Đặng Tường Kiệt thật lòng thích và yêu cô ta.

Nghĩ lại thì, chuyện này ngược lại lại giúp tình cảm hai người tiến triển hơn.

Tuy nhiên, cô ta vẫn quyết định đến dạy dỗ Trần Tùng một trận.

Hạt Dẻ Rang Đường

Trần Tùng thẳng thắn nhận sai: “Đúng, là tôi cố tình để cô hiểu nhầm, nhưng ai bảo cô đối xử tốt với Đặng Tường Kiệt như vậy? Cô có từng nghĩ đến cảm nhận của tôi chưa? Tôi cũng thích cô mà!”

Ban đầu anh ta không có cảm tình gì đặc biệt, nhưng dần dần lại thích Dương Nhược Tình, thậm chí còn lén viết thư tình cho Dương Nhược Tình, nhưng chẳng nhận được chút hồi âm nào.

Nhưng tại sao Đặng Tường Kiệt thì lại được Dương Nhược Tình thích?

Trước đây anh ta từng thích Bạch Nguyệt Quý, Bạch Nguyệt Quý thì lại thích Đặng Tường Kiệt. Giờ anh ta thích Dương Nhược Tình, Dương Nhược Tình cũng vẫn thích Đặng Tường Kiệt!

Tại sao chứ? Tại sao anh ta vĩnh viễn chỉ có thể bị lép vế dưới tay Đặng Tường Kiệt? Anh ta không cam lòng!

Dương Nhược Tình tức đến phát điên: “Anh thích tôi thì có thể tính kế tôi như vậy sao? Đây gọi là thích à? Anh có nghĩ đến cảm nhận của tôi không? Anh biết mấy ngày nay tôi đau khổ thế nào không, biết tôi đã phải chịu đựng ra sao không?”

“Nhược Tình, nhìn tôi đi có được không? Tôi biết tôi không bằng Đặng Tường Kiệt, nhưng tấm lòng tôi dành cho cô tuyệt đối không thua gì cậu ta, tại sao cô không thể thử nhìn về phía tôi một chút?” Trần Tùng lay vai cô, gần như phát cuồng.

Nhưng trước khi Dương Nhược Tình kịp đáp lại, Giang Tân – người được Mã Quyên nhắc nhở trước đó – vừa đến đã nhìn thấy cảnh tượng đó, không nhịn được nữa, lập tức xông lên đ.ấ.m một cú làm Trần Tùng ngã lăn ra đất!

Trần Tùng vốn đang đầy tức giận và oán hận, giờ có chỗ trút giận, liền bật dậy xông vào đánh lại.

Thế là Giang Tân và Trần Tùng lao vào nhau đánh ầm ĩ.

Lúc này, Triệu Mỹ Hương được Mã Quyên mời sang khu nữ trí thức để ăn cà chua.

Mã Quyên lấy cớ rất hợp lý, lúc trước khi bị mẹ Vương Nhị Anh công kích, Triệu Mỹ Hương từng bênh cô ta một câu, bảo Vương Nhị Anh là cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga.

Vì thế hôm nay Mã Quyên muốn cảm ơn cô ta, mời cô ta đến ăn dưa… à không, ăn cà chua.

Hai người vừa ngồi xuống sân chưa được bao lâu thì nghe thấy tiếng động lớn từ khu nam trí thức bên cạnh.

“Chuyện gì thế, đánh nhau à?” Triệu Mỹ Hương tinh thần phấn chấn hẳn lên.

“Không biết nữa, đi xem thử.”

Loading...