Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 105.

Cập nhật lúc: 2025-05-24 03:44:00
Lượt xem: 138

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Nguyệt Quý nói:

“Thím mang một hũ về đi, với cả hai con gà rừng này, thím đem về hầm cho chị dâu ăn nhé.”

Thím Trương ái ngại:

“Thím lấy một hũ mật thôi, gà thì cháu giữ lại mà hầm.”

Nhưng Bạch Nguyệt Quý vẫn đưa cho thím Trương một hũ mật và hai con gà rừng:

“Cho chị dâu ăn mà, thím cứ mang về đi, không thì lát nữa cháu lại phải chạy sang.”

Thím Trương cười, thấy còn nhiều mật nên cũng không khách sáo.

Hai nhà bây giờ cũng rất thân thiết.

Lý Thái Sơn tắm rửa xong mang theo hũ sành nhà mình đến thì mật đã lọc xong hết rồi.

Tính cả hũ đã đưa cho thím Trương, tổng cộng có năm hũ sành, mỗi hũ đựng được khoảng ba cân mật ong.

Còn sáu hũ thủy tinh đựng mứt hoa quả, mỗi hũ được khoảng một cân, vậy là toàn bộ số mật ong đã được xử lý xong.

Lý Thái Sơn nói:

“Anh Dã, anh cho em xin một hũ nhỏ nhé? Em đem tặng bạn gái, chắc chắn cô ấy thích lắm!”

“Lấy đi.” Chu Dã gật đầu.

Lý Thái Sơn mang một hũ sành về để mẹ cất, còn hũ thủy tinh nhỏ thì dự định sáng mai sẽ mang đi tặng cô gái mà cậu đang tìm hiểu.

Mẹ Thái Sơn ôm hũ mật ong rất hài lòng:

“Phải đi với Chu Dã mới có ăn mật! Sau này không được đi với cái thằng xui xẻo Vương Nhị Anh nữa!”

Một bên là có mật ăn, một bên là bị ong đốt sưng vù như đầu heo.

Hạt Dẻ Rang Đường

“Thì đúng thế còn gì! Sau này đánh c.h.ế.t con cũng không đi lên núi với Vương Nhị Anh nữa!” Lý Thái Sơn cười đáp.

Mẹ cậu cũng bật cười.

Còn chuyện con trai mang về nhà chỉ có một hũ lớn một hũ nhỏ, còn lại đều là của Chu Dã, bà không để tâm.

Nếu không có Chu Dã dẫn theo, thì đừng nói là mật ong, bà còn chẳng được ngửi thấy mùi mật.

Hơn nữa nghe con trai kể, nó vào rừng chủ yếu là “làm nền”, còn nằm trên cây ngủ gật, vậy mà Chu Dã còn chia cho hai con gà rừng…

Nghĩ vậy, mẹ Thái Sơn nói tiếp:

“Sau này con phải đi sát bên Chu Dã vào, nó cần giúp gì thì con phải giúp nghe chưa?”

Bà thật lòng thấy Chu Dã là người có số may mắn, lại không hẹp hòi, rất hào phóng.

Con bà theo Chu Dã chắc chắn không thiệt!

Mà chuyện này không cần mẹ dặn, Lý Thái Sơn từ lâu đã xác định cả đời sẽ theo anh Dã rồi.

Còn ở nhà Chu Dã, Bạch Nguyệt Quý chia số mật ong trong các hũ thủy tinh ra tặng.

Chị dâu Lý nhà họ Lý được một hũ.

Chị dâu Lý ngại ngùng:

“Em nên đem lên công xã bán, trạm thu mua cũng thu mật ong mà. Bên nhà mẹ đẻ chị có người từng bán được khá nhiều tiền!”

“Thu mua thì có, nhưng em không định bán. Đây là thứ tốt, để nhà mình dùng thôi.” Bạch Nguyệt Quý cười, đưa cho một hũ:

“Cho Mãn Thương, Mãn Khố ăn ngọt một chút.”

Hai đứa nhỏ Mãn Thương, Mãn Khố đứng bên reo lên:

“Cảm ơn thím ạ!”

Chị dâu Đại Sơn cũng được một hũ.

Chị ấy cũng hơi ngại:

“Chị chẳng có gì tặng em cả.”

“Chị đừng khách sáo, tay chân em vụng lắm, sau này quần áo của hai thằng nhỏ phải nhờ chị giúp may rồi.” Bạch Nguyệt Quý cười.

“Cứ mang sang cho chị!” chị dâu Đại Sơn gật đầu cười.

Chu Dã rất kính trọng đội trưởng, nên mật ong cũng không thể thiếu phần ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-105.html.]

Ông nhận lấy một hũ, còn vợ ông – bác gái Tôn – vui vẻ lắm, hũ này bà định giữ lại cho mình ăn.

Thế là ánh mắt bà liền chuyển sang hũ mật trên tay chị dâu Đại Sơn!

Chờ Bạch Nguyệt Quý vừa đi khỏi, bà lập tức nói với chị dâu Đại Sơn:

“Vợ Đại Sơn à, hũ mật đó mang sang hiếu kính bố mẹ đi!”

“Bố cũng có một hũ rồi mà.” – chị dâu Đại Sơn bình thản đáp.

Bác gái Tôn nói:

“Hũ đó để dành cho Tiểu Lệ, ngày mai mẹ mang sang cho nó.”

Chị dâu Đại Sơn nói luôn:

“Hũ này mai con mang về ngoại chơi.”

Bác gái Tôn lập tức đổi giọng:

“Cái gì cơ? Hai chúng tôi ăn một hũ mật ong mà cô cũng tiếc sao? Mới cư xử thế này thì sau này còn gì nữa? Hay là cô định sau này tôi già như mẹ của Phong Thu, cô cũng không thèm chăm? Nói cho cô biết, được gả vào nhà tôi là phúc phần của cô, đừng có không biết điều!”

Nhưng mặc bà nói thế nào, chị dâu Đại Sơn cũng không có ý định nhường lại hũ mật ấy.

Dựa vào đâu mà chị ấy phải đưa đi chứ?

Đợi Lý Đại Sơn về nhà, chị dâu Đại Sơn mắt đỏ hoe kể lại chuyện vừa rồi, đồng thời cũng nói luôn quyết định của mình, chị muốn ra ở riêng, tự dựng nhà!

Thật ra đây không phải là quyết định trong phút chốc, chị đã nghĩ đến chuyện này từ lâu rồi. Dù sao gia đình cũng đã phân nhà, giờ ra ngoài dựng nhà riêng cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Lý Đại Sơn thật ra cũng đã mệt mỏi với mẹ mình. Thấy vợ tức đến thế, anh do dự một lát rồi đến tìm bố mình.

Vì muốn ra ở riêng thì phải xin đất dựng nhà.

Đội trưởng nghe con trai thứ hai nói xong thì thở dài, nhưng ông biết sớm muộn gì cũng đến lúc này, nên cũng không ngăn cản. Ông gật đầu lặng lẽ đồng ý.

Những chuyện này Bạch Nguyệt Quý không hay biết. Sau khi rời nhà họ Lý, cô mang theo một hũ mật ong đến tặng chú Đào, người đánh xe lừa.

Vợ chú Đào ở nhà, bà rất hoạt bát, cười nói:

“Cháu giữ lại mà ăn, còn mang qua cho chú Đào làm gì?”

“Trước cháu sinh con, chú Đào không lấy tiền xe của cháu.” Bạch Nguyệt Quý cười.

Thật ra cô định trả tiền, nhưng chú Đào không nhận, vì cho rằng chở một cặp sinh đôi là chuyện rất may mắn, không nên lấy tiền.

Vả lại còn có quan hệ bên nhà chú Trương nữa, chú Đào với chú Trương là bạn thân.

Bây giờ có thứ quý giá như mật ong, cô tất nhiên cũng phải biếu một hũ, tặng quà bằng mật ong thì ai cũng hài lòng.

Vợ chú Đào cũng cười nhận lấy.

Lúc đó Dương Nhược Tình cũng có mặt. Cô ta cũng muốn ăn mật ong, nhìn Bạch Nguyệt Quý hỏi:

“Còn nhiều không? Nếu còn, tôi muốn đổi với cô, cô cứ ra giá.”

Bạch Nguyệt Quý chẳng thèm để ý đến tiền của cô ta, sắc mặt lạnh nhạt:

“Không còn dư đâu.” nói xong xoay người bỏ đi.

Dương Nhược Tình nhìn theo bóng lưng của cô mà muốn nói lại thôi, rất muốn chạy lên hỏi rõ một chuyện, nhưng cuối cùng vẫn nhịn.

Cô ta định chọn lúc khác đi hỏi Mã Quyên, xem thử cặp sinh đôi của nữ trí thức Bạch này có phải là con của tên khốn Đặng Tường Kiệt kia không!

Bạch Nguyệt Quý thì chẳng hề biết chuyện hiểu lầm giữa Dương Nhược Tình và Đặng Tường Kiệt.

Nếu mà biết, chắc chắn cô sẽ chửi thẳng: “Các người rối rắm thế nào cũng được, nhưng đừng có lôi tôi vào!”

Tặng mật ong xong, cô quay về nhà.

Chuyện Chu Dã vào rừng mang mật về, Vương Nhị Anh đến tận chiều mới nghe phong phanh từ ngoài về.

Không dám đến tìm Chu Dã, hắn liền đến tìm Lý Thái Sơn phàn nàn:

“Cậu vào rừng với anh Dã mà không gọi tôi đi cùng?”

“Tìm không ra cậu thì gọi kiểu gì?” Lý Thái Sơn đáp thẳng. Thật ra dù Vương Nhị Anh có ở đó, cậu ta cũng không muốn rủ.

Bây giờ Chu Dã không muốn dẫn Vương Nhị Anh theo nữa, bản thân Lý Thái Sơn cũng chẳng còn muốn.

Không nói thêm với hắn, hôm sau Lý Thái Sơn mang mật ong rừng đến tặng bạn gái.

Bạn gái cậu tên là Kim Tiểu Linh.

Kim Tiểu Linh rất bất ngờ, lại càng cảm động.

Người này trong lòng có cô ấy, có thứ gì ngon đều nhớ đến cô ấy, muốn mang đến chia sẻ.

Có người chồng như vậy, sau này cô ấy về làm dâu nhà họ Lý, nhất định sẽ sống tốt, đối xử với anh ấy cho thật tử tế!

Loading...