Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức - Chương 102.

Cập nhật lúc: 2025-05-23 16:36:21
Lượt xem: 136

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nam nữ chính đều ở đội sản xuất Ngưu Mông, vận may từ trên trời rơi xuống như vậy, đội này mà không khá lên thì mới là lạ!

Không ngoài dự đoán, đến vụ gặt mùa hè năm nay, sản lượng lương thực đúng là đạt mức bội thu chưa từng thấy!

“Đống phân ủ của chúng ta đúng là thứ tốt! Nhìn sản lượng lúa năm nay đi, tôi đoán là chẳng thua kém mấy đội được cấp phân hóa học đâu!” chú Trương nói.

Lão đội trưởng rất hài lòng, nhưng vẫn giữ cái nhìn thực tế:

“So với phân hóa học thì chắc chắn vẫn còn kém một chút. Tôi từng đến mấy đội có dùng phân hóa học rồi, năng suất của họ đúng là cao hơn hẳn. Nhưng cũng không cách biệt quá lớn, phân heo này đúng là có tác dụng.”

Năm nay đội nuôi không ít heo, phân thải ra đều được gom lại làm phân bón, còn đặc biệt xây thêm mấy hố phân để ủ.

Người ta nói: “Cây trồng tốt hay không là nhờ phân”, quả thật không sai.

Lúa đã chín, bước tiếp theo là phải thu hoạch thật nhanh.

Lúc này chẳng khác nào đang đánh trận, bởi thời tiết cứ như mặt con nít, lúc nắng lúc mưa, chẳng thể đoán được.

Đây là lương thực của cả đội, nên ai cũng sốt ruột muốn thu hoạch cho xong để yên tâm.

Thời gian thu hoạch vụ hè không dài, chỉ khoảng nửa tháng, nhưng chỉ chừng ấy thôi mà ai nấy cũng đều mệt đến rã rời!

Ngay từ ngày đầu thu hoạch, 4 giờ sáng mọi người đã phải tập trung đi ra đồng, lúc đến ruộng trời còn chưa sáng, đến khi mặt trời lên thì đã thu hoạch được kha khá rồi.

Hạt Dẻ Rang Đường

Mà thời tiết thì oi bức vô cùng, ra đồng thu hoạch chẳng khác nào bị thiêu đốt.

Ngay cả người siêng năng như Trương Xảo Muội cũng không dám ra làm, trời quá nóng, quá mệt, nhỡ bị cảm nắng thì hỏng.

Những phụ nữ mang thai khác cũng vậy, nhưng cũng có vài người mạnh mẽ không sợ, đội nón rồi cứ thế ra ruộng.

Vì công điểm trong vụ gặt hè sẽ được tính cao hơn.

Trước kia, đàn ông làm đủ thì được 10 điểm, giờ lên 12 điểm, thêm 2 điểm.

Phụ nữ trước là 7 điểm, giờ được 9 điểm.

Đây là chính sách khuyến khích của đội trưởng, mà không chỉ đội Ngưu Mông, các đội khác cũng tương tự.

Vì vậy, chẳng ai muốn bỏ lỡ dịp “kiếm điểm” như thế này.

Chu Dã cũng vậy, bình thường làm việc anh chỉ được 8 điểm, nhưng đợt này thì anh được thẳng 12 điểm!

Lúc gặt lúa thì phải nói là anh nhanh như cắt.

Không chỉ gặt lúa, mọi công việc khác anh đều dốc toàn lực, không hề nương sức.

Tinh thần làm việc của anh khiến ai cũng nhìn thấy. Dù chẳng ai nói ra, nhưng trong lòng đều biết: Chu Dã bây giờ thực sự đã “ra dáng” rồi!

Trước kia anh có khi nào chịu lao động như thế? Lười tới mức nổi tiếng.

Nhưng giờ đây thì không còn thiếu buổi nào, ngày nào cũng có mặt, đến vụ gặt còn làm hăng như vậy.

Chỉ có điều… tính cách “không biết vun vén” thì vẫn y như cũ!

Mọi người cùng nhau làm việc, trưa thì tụ lại lấy cơm mang theo ra ăn.

Mà đến lúc đó, mỗi lần Chu Dã lôi phần cơm của mình ra là cả nhóm đều cảm thấy… mất hứng ăn cơm.

Phải nói là tội này nên đổ lên đầu Bạch Nguyệt Quý.

Vì cơm trưa là cô nấu sẵn cho anh.

Cô bận chăm hai đứa nhỏ nên không thể đích thân mang cơm ra đồng, mà làm sẵn rồi nhờ thím Trương mang ra cùng luôn.

Cô rất xót chồng, vụ gặt vất vả khiến anh tối về là nằm xuống ngủ liền, chơi với con mới được một lúc đã lim dim rồi, mệt đến mức không mở nổi mắt.

Sáng dậy sớm, tối về muộn, có khi còn mệt hơn cả trâu cày.

Nên về chuyện ăn uống, cô không tiếc chút nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-doi-hoan-my-cua-nu-phu-tri-thuc/chuong-102.html.]

Vì vậy, mọi người vừa lôi cơm ra ăn, người ăn bánh bột ngô khô chát, người ăn cơm nguội, còn Chu Dã thì mở ra… bánh bao trứng!

Bánh bao trứng là gì?

Là bánh bao trắng muốt, bên trong có nhân trứng gà, dưa chuột và rau xanh!

Họ tận mắt thấy anh lấy ra ăn, vừa mở ra là mùi thơm nức mũi lan khắp nơi, hương vị đúng là “xuyên tim”!

Hôm nay là bánh bao trắng, hôm sau lại là cơm trộn nước luộc gà béo ngậy.

Cơm trắng hấp chín, rưới một lớp mỡ gà nổi lên từ nước hầm gà.

Phần mỡ này Bạch Nguyệt Quý không dám ăn vì quá ngấy, nhưng với người như Chu Dã – ngày làm việc nặng, thì đó lại là thứ quý như vàng.

Một ít mỡ gà chan lên phần cơm nếp trộn gạo trắng, thơm dậy mùi.

Bên trong còn có cả thịt gà do chính tay Bạch Nguyệt Quý cho vào.

Cô ăn phần đùi gà với cánh gà, còn thịt ức gà và những phần khác đều để lại cho Chu Dã.

Nhưng không chỉ có thịt gà, còn có thêm dưa chuột, trứng luộc và cà chua nữa.

Những ngày sau đó, bữa trưa của anh còn có bánh trứng, bánh hành các loại.

Nói chung, suốt nửa tháng nay, cơm trưa mà Bạch Nguyệt Quý nhờ thím Trương mang ra thật sự vô cùng phong phú.

Đám đàn ông trong đội nhìn mà phát thèm, nhưng cũng chỉ dám ngưỡng mộ thôi, bảo họ ăn như vậy, họ còn cảm thấy “nuốt không trôi”.

Tất cả đều đã quen sống tằn tiện, thật sự chẳng ai dám ăn uống như Chu Dã.

Ví dụ như bữa cơm của Cố Quảng Thu hay chú Trương cũng không tệ, thỉnh thoảng vẫn có trứng, hay nhà Lý Đại Hải, Lý Đại Sơn cũng vậy, nhưng nếu đem so với Chu Dã thì vẫn còn thua xa.

Cũng chính vì cảm nhận được tình yêu thương và sự chăm chút tỉ mỉ của vợ, Chu Dã làm việc càng thêm hăng say.

Suốt nửa tháng dậy sớm về muộn, cuối cùng cũng đã thu hoạch xong đợt lúa đầu tiên trong năm.

Ngũ cốc phơi khô rồi được đưa vào kho, ai nấy đều nở nụ cười mãn nguyện, kể cả Chu Dã cũng không giấu được vui mừng.

Vì một khi lúa đã vào kho, cho dù trời có đổ mưa dầm mười ngày nửa tháng thì cũng chẳng phải lo!

Điều đáng sợ nhất chính là: lúa chưa kịp thu mà trời mưa, lúc đó thì đúng là xót như cắt ruột.

Tới lúc nộp công lương cho nhà nước, Chu Dã thật sự chẳng còn chút hứng thú, nửa tháng nay làm việc đến rạc người, anh chỉ muốn được nghỉ ngơi một chút.

Lý Thái Sơn thì ngược lại, thích chen chân vào náo nhiệt, vì nộp công lương xong thì chuyện quan trọng nhất chính là… chia lương thực!

Phải biết rằng từ sau đợt chia lương thực mùa thu năm ngoái đến giờ, bây giờ mới lại bắt đầu được chia tiếp.

Dù có tiết kiệm cỡ nào, lương thực trong nhà dân cũng đã cạn đáy, cả thôn đều trông chờ vào vụ này!

“Chu Dã, đi thôi!” Lý Phong Thu và Cố Quảng Thu tới gọi.

“Các con ở nhà chờ bố nhé, bố đi chở lương thực về cho các con ăn!” Chu Dã cúi xuống thơm Đâu Đâu và Đô Đô một cái, cười hớn hở.

Hai đứa nhỏ rất quấn bố, cười toe toét.

Anh lại quay sang hôn vợ một cái nữa.

“Đi rồi về sớm nhé.” Bạch Nguyệt Quý cũng mỉm cười.

“Vợ ơi, tối nay không được từ chối nữa nha~” điều Chu Dã thực sự mong đợi lại là chuyện đó.

Vì thấy anh quá mệt, nên suốt nửa tháng nay vợ anh không cho “gần gũi”. Nhưng tối nay thì nhất định không được trốn tránh nữa!

Bạch Nguyệt Quý nhìn anh trách yêu, đúng là… sao cứ nhiệt tình với chuyện đó thế?

Chu Dã gật đầu chắc nịch, đúng, anh rất đam mê!

“Đặt lịch” xong chuyện tối nay, Chu Dã hớn hở kéo xe, cùng với Cố Quảng Thu và Lý Phong Thu ra sân phơi lúa.

Loading...