Thập Niên 70: Cô Vợ Xinh Đẹp Nằm Chơi Cũng Thắng - Chương 1084 (FULL)
Cập nhật lúc: 2025-12-31 13:30:24
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Lâm xót con rể vất vả, giục về nghỉ ngơi, bảo Lâm Thúy: Mấy đứa nhỏ cũng cần con lo , nghỉ .
Lũ trẻ đều lớn, chuyện, tự chúng tìm đồ ăn, đến giờ ngủ cũng tự giác vệ sinh . Mấy ngày nay nhà đông , chúng cũng chạy khắp nơi chung vui ngủ , khi thì sang nhà dì cả, lúc sang nhà thầy t.h.u.ố.c già Thiệu, khi qua chỗ Trần Yến Minh.
Lâm Thúy thì yên tâm, trở về phòng xem Lục Thiệu Đường thế nào. Hành lý của mang về hộ. Mấy ngày ở thủ đô bận rộn sinh hoạt điều độ, khi về nhà đặc biệt tắm rửa, cạo râu, quần áo kịp giặt nên nhét tạm bao.
Lâm Thúy giúp thu dọn hành lý, thấy cứ bên mép giường , cô liền bảo: Anh cởi áo khoác , xuống đắp chăn ngủ một lát , lúc nào tỉnh em đồ gì đó cho ăn. Đi tàu hỏa mệt lắm.
Lục Thiệu Đường đưa tay kéo một cái khiến cô ngã nhào lòng, bế cô lên đùi , vùi đầu hõm cổ cô. Ngửi thấy mùi hương thoang thoảng dịu nhẹ cô, bắt đầu hôn lấy hôn để.
Lâm Thúy hôn đến mức nhột, khẽ : Đừng quậy nữa mà. Trời vẫn còn sáng cơ mà.
Buổi trưa ăn tiệc cưới, lúc mới bốn giờ chiều. Lục Thiệu Đường ngẩng đầu, giọng khàn, ánh mắt thâm trầm: Anh đóng cửa nhé, ?
Mặt Lâm Thúy nóng bừng lên, ban ngày ban mặt đóng cửa thì ai mà là chuyện gì chứ? Mẹ và dĩ nhiên sẽ tự tiện đẩy cửa , nhưng nhỡ lũ trẻ chạy sang thì . Xấu hổ c.h.ế.t .
Cô gì, Lục Thiệu Đường liền coi như cô ngầm đồng ý, bế cô đóng cửa. Lâm Thúy lí nhí phản đối: Trời vẫn tối mà.
Lục Thiệu Đường kiên quyết cài then cửa, nhỏ: Một lát nữa là mặt trời lặn thôi.
Mùa đông trời tối nhanh, bốn rưỡi chiều trong phòng bắt đầu tối lờ mờ. Lục Thiệu Đường đặt cô trong chăn, đó tự cởi áo ngoài lên giường, ôm lấy cô nhắm mắt .
Lâm Thúy thầm nghĩ: Thật sự chỉ ngủ thôi ?
Cô cũng thực sự thấy buồn ngủ . Chuẩn cho một đám cưới quá mệt mỏi, tuy nhiều giúp đỡ nhưng mời khách nào, đặt bao nhiêu mâm, sắp xếp , thực sự phương diện nào cũng tính toán tới. Cô đặc biệt lập mấy tờ bảng biểu, ghi chép vật tư tiệc cưới, khách khứa, chị cả chị hai, Chiêm Giai Lệ và lũ trẻ giúp sức. Nếu giúp, cô cảm thấy chắc với Trần Yến Minh mất, nhà cứ hai ba mâm cơm ăn xong là giải tán cho rảnh nợ.
Cô trong lòng Lục Thiệu Đường, thủ thỉ kể cho những chuyện thú vị trong đám cưới, chuyện Phán Phán Điềm Điềm dẫn đầu đám trẻ con nghịch ngợm thế nào, thật là vui hết chỗ . Lục Thiệu Đường ôm cô, chăm chú, chẳng mấy chốc bên cạnh còn tiếng động, chỉ còn thở đều đặn kéo dài của cô. Cô thực sự quá mệt .
Đến khi Lâm Thúy tỉnh , trong phòng tối đen như mực, bên ngoài cũng im ắng một tiếng động. Lục Thiệu Đường bên cạnh vẫn đang thở đều, ngủ sâu. Lâm Thúy bèn rón rén dậy, mò tìm đèn pin xem đồng hồ, hơn chín giờ tối . Giấc ngủ đúng là thật sảng khoái. Cô xỏ giày nhà vệ sinh rửa mặt mũi.
Phương Địch Hoa thấy tiếng động liền qua xem: Đói con? Trong nồi vẫn còn giữ ấm bánh màn thầu với thức ăn đấy.
Mấy bà cụ dẫn các bé gái ở bên , còn ông già Lục dẫn các bé trai sang bên chỗ thầy t.h.u.ố.c già Thiệu. Anh cả hai và Lâm Việt thì dẫn vợ về ký túc xá ngủ . Bên già trẻ nhỏ nên yên tĩnh.
Lâm Thúy bảo: Mẹ ơi, cứ nghỉ ngơi ạ, lát nữa đói con tự lo .
Lục Thiệu Đường lát nữa tỉnh dậy chắc chắn sẽ đói bụng. Phương Địch Hoa bèn về phòng, Lâm cùng bà cụ Khương và bà ngoại Phương vẫn đang trò chuyện rôm rả. Mấy bà cụ tụ tập là bao nhiêu chuyện hết, thiết lắm.
Bên ngoài lạnh, Lâm Thúy nhón chân chạy thật nhanh phòng, là đến ngay cạnh lò sưởi để hơ tay chân. Lục Thiệu Đường tỉnh, tuy trong phòng tối nhưng ánh tuyết, ánh cùng ánh đèn đường mờ ảo hắt khiến rõ từng cử động của cô.
Lâm Thúy tưởng vẫn đang ngủ nên phiền, cầm đèn pin lấy bộ đồ ngủ của . Lúc nãy tuy cởi áo khoác nhưng vì chính thức ngủ nên vẫn mặc áo len quần len, cô cởi bộ đồ ngủ cho thoải mái. Đồ ngủ do cô tự tay , mặc ngủ cực kỳ dễ chịu.
Cô bên mép giường cởi quần áo, đang mặc bộ nội y ba mảnh kiểu mới mà cô cùng chị cả nghiên cứu . Không loại ren cao cấp nhất nhưng vải voan, vải thun mềm mịn và cả sợi len lông cừu mảnh nữa. Họ tổng cộng mấy bộ, ba chị em và Hình Thái Tiên đều , mỗi hai bộ để đổi. Đồ của họ là kiểu nội y bình thường, còn bộ tặng cho Chiêm Thu Nhiễm thì hướng gợi cảm một chút, dù cũng là vợ chồng mới cưới mà.
Vốn dĩ cũng định tặng cho chị dâu Lục một bộ, nhưng khi chị dâu nhận thì cầm luôn cái nịt n.g.ự.c đội lên đầu thắt dây cằm, còn hỏi Lâm Thúy trông , Lâm Thúy cạn lời luôn. Chị dâu Lục cái để mặc lên thì tới lui thấy che chẳng kín, hổ quá nên trả cho Lâm Thúy.
Lâm Thúy thấy , gọng sắt nhưng sức nâng đỡ , thể phòng ngừa n.g.ự.c chảy xệ. Thời nhiều phụ nữ mặc áo n.g.ự.c, nhất là những sinh con nhiều, cuối cùng chảy xệ đến mức thể cõng con hất ngược cho b.ú luôn . Lâm Thúy như thế nên chú ý, đồ xong giặt sạch phơi khô là cô mặc ngay, cảm giác còn dễ mặc hơn đồ mua ở cửa hàng cung tiêu nhiều.
Cô thấy tiếng thở truyền từ phía , Lục Thiệu Đường tỉnh, bèn vội vàng mặc áo ngủ . Lục Thiệu Đường xoay nhoài tới, đưa tay móc lấy vòng eo thon của cô ép nhẹ cô xuống giường. Đôi mắt sâu thẳm, thở nặng hơn bình thường vài phần.
Lâm Thúy cũng quen với ánh sáng mờ ảo trong phòng, cái nóng bỏng của thiêu đốt, cô trực giác thấy chút nguy hiểm. Cô lí nhí hỏi: Anh đói ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-xinh-dep-nam-choi-cung-thang/chuong-1084-full.html.]
Vừa hỏi xong cô lập tức thấy đây là một câu hỏi . Quả nhiên yết hầu Lục Thiệu Đường khẽ chuyển động, thấp: Đói.
Anh cúi đầu hôn cô, bộ đồ ngủ cô cứ thế tuột .
Lâm Thúy cảm nhận sự nhẫn nhịn kiềm chế của , cũng nhận sự thôi thúc mạnh mẽ đang dâng trào.
Đây là kích thích .
Lục Thiệu Đường thấp giọng hỏi: Đây là quà ?
Anh khẽ chạm bộ quần áo mới cô.
Lâm Thúy vốn định , chỉ là quần áo mặc nhà bình thường thôi, nhưng thấy vẻ mê hoặc nên cố tình trêu chọc: , thích ?
Lục Thiệu Đường nuốt nước bọt, cổ họng khô khốc, ánh mắt sâu thẳm: Vợ ơi, em chút sức kháng cự nào với em mà.
Đừng là trêu chọc thế , ngay cả khi cô chỉ trao cho một ánh mắt khác lạ, cảm giác mãnh liệt, thậm chí chỉ cần nghĩ đến cô thôi là cả cơ thể căng cứng . Cô còn... khiêu khích thế , cô hậu quả của việc quyến rũ là gì ? Cô ngủ nữa ?
Lâm Thúy cảm thấy nhiệt cao hơn bình thường nhiều, cô bắt đầu thấy sợ.
muộn .
Lục Thiệu Đường đưa tay bật đèn, ánh đèn vàng ấm áp tràn ngập căn phòng, phản chiếu làn da trắng phát sáng của cô như một bức tranh tuyệt mỹ, thiêu đốt đôi mắt đen của .
...
Trong cơn chơi vơi chập chùng, cô thấy giọng trầm khàn của Lục Thiệu Đường vang lên bên tai: Tuyết rơi .
Cô nghĩ, tuyết rơi thì gì đặc biệt chứ.
Anh tiếp tục : Lâm Thúy, cảm ơn em.
Ánh mắt cô mơ màng, long lanh ngấn nước: Cảm ơn chuyện gì?
Cảm ơn em đến bên cạnh .
Trái tim Lâm Thúy khẽ run rẩy, nhất thời nên lời.
Anh ôm cô c.h.ặ.t hơn, giọng đầy từ tính và khàn đục: Anh tin quỷ thần, sợ sinh t.ử, nhưng hy vọng kiếp vẫn thể em.
Lâm Thúy ôm đáp , cảm giác như đang ôm trọn một khối lửa nóng hổi, rực rỡ đến mức như tan chảy cùng . Khóe mắt cô đọng vệt nước mắt, nếu kiếp , cô cũng nguyện lòng gặp và bên cùng một nữa.
Anh chống dậy, cùng cô quấn quýt nụ hôn nồng cháy.
Bên ngoài tuyết rơi mỗi lúc một dày, trong phòng cảnh xuân càng lúc càng thêm tình tứ.
Tình sâu một lời hứa, kiếp nối duyên.
(Chính văn kết)