Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 208: Người mật báo

Cập nhật lúc: 2025-11-18 15:34:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước đây, Lôi đầu xoăn ít mấy chuyện cắt đuôi tư bản chủ nghĩa thất đức .

 

Hắn sự nhạy cảm đặc biệt với loại chuyện . Hôm nay khi đến, cấp của dặn, cứ mạnh tay .

 

“Mười chín con vịt, chỉ còn ba con, ba con là hợp pháp; xung quanh cố ý rải bột ớt, ngăn cản khứu giác của và chó. Có thể thấy, mày tư duy phản trinh sát; do đó, thời gian mày tẩu tán vịt , sẽ quá lâu, nếu cũng cần che giấu như ! Từ đó phán đoán, chuyện trăm phần trăm là mày ! Tao, Lôi đầu xoăn, bắt bọn phản động, bọn tư bản, bao giờ thất thủ. Mọi , lục soát cho tao! Cả mật báo, cũng bắt cho tao! Một đứa cũng tha!”

 

Tần Du kinh ngạc. Những năm tháng thể việc , cũng chút bản lĩnh.

 

Hắn thể nghĩ nhiều như , chứng tỏ hơn .

 

cô vẫn sợ. Chỉ cần tìm thấy vịt , cô thể c.ắ.n răng nhận.

 

Cho dù gọi cả ở chợ tự do đến, cũng cô, vì mỗi cô đến chợ, đều đeo khẩu trang.

 

Điểm yếu lớn nhất của cô là, lúc tìm Hứa Trụ, dắt theo Cố Cẩn.

 

Cố Cẩn sẽ bán cô.

 

Anh tính tình nóng nảy, cáu bẳn, thường xuyên đá đồ đạc, nhưng giờ phút , cô cảm thấy so với đám , Cố Cẩn thiện lương hơn nhiều.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Chiếc xe đạp Cố Cẩn đang chạy bỗng rung lên một cái, tiếp theo bánh xe “xì” một tiếng, xẹp lép.

 

Tần Tiểu Giang nảy bật lên, rơi xuống, m.ô.n.g đau điếng, bám lấy tay lái, thấp thỏm hỏi: “Anh rể, , thế? Mông, m.ô.n.g em sắp dập nát …”

 

“Bể lốp .” Cố Cẩn trầm giọng đáp.

 

Vừa chắc chắn là xe cán đá nhọn hoặc mảnh thủy tinh. Tốc độ quá nhanh, lốp xe nổ luôn.

 

“Lộc cộc lộc cộc…” Bánh xe vẫn chạy, lốp , lốp căng, Cố Cẩn giảm tốc độ, chiếc xe càng xóc nảy lợi hại hơn.

 

Tần Tiểu Giang một tay vịn tay lái, một tay xoa mông: “Anh rể, m.ô.n.g đau.”

 

“Ráng chịu!” Lại cố tình bể lốp xe lúc , Tần Du bên tình hình thế nào ?

 

Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh phụ nữ nhỏ bé tươi tắn đó chịu sự ngược đãi phi nhân tính, tim Cố Cẩn liền thắt , tốc độ càng nhanh hơn.

 

Thím Xuân Lôi đầu xoăn phân tích, liền thông suốt.

 

Hôm qua Tần Hương phát hiện chuyện , bà cho ai .

 

Sáng sớm nay của bên chuyên chính đến, bà cũng cho khác.

 

Chồng bà và con trai cả Tần Đại Giang cũng mới lên trại heo.

 

rõ ràng, Tần Du bên , nhất định là mật báo, cô chuẩn .

 

Rốt cuộc là ai mật báo?

 

Tần Hương thấy ánh mắt sắc như d.a.o của lia qua, vội lắc đầu lia lịa. Không mật báo.

 

Sự tình trở nên khó lường.

 

“Tìm thấy ! Tìm thấy ! Bên một phụ nữ!” Phía bên đỉnh núi la lên.

 

Những đang ở trại heo lập tức xôn xao.

 

Thật sự mật báo.

 

Một đám hiếu kỳ chạy về phía ngọn núi bên .

 

Dưới gốc cây, một phụ nữ dựa cây, sắc mặt tái nhợt. Trên cây treo một sợi dây thừng.

 

“Đây là vợ thằng Biển Rộng ?” Có nhận Từ Lan Chi.

 

“Này, thím Xuân, đây là con dâu của thím!”

 

Thím Xuân , mắng to một tiếng: “Ôi cái thứ hổ! Ngày nào cũng cung mày ăn, cung mày uống! Mày dám phá hỏng chuyện của tao, cái trò mật báo! Lương tâm mày ch.ó ăn ? Xem tao xử lý mày thế nào, đồ lăng loàn!”

 

Tần Biển Rộng thấy hùng hổ, vội chạy lên .

 

Sáng sớm thức dậy thấy Từ Lan Chi . Cô lên núi để mật báo?

 

Người trong xã càng xem càng thấy . Thím Xuân tố cáo, Từ Lan Chi mật báo, một nhà , đúng là trò !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-208-nguoi-mat-bao.html.]

 

Chuyện kết thúc thế nào đây?

 

Thím Xuân lúc chắc sẽ thật sự vì đại nghĩa mà diệt .

 

“Mẹ, Lan Chi phạm gì, thì cũng là vợ con. Mẹ đừng mắng, đừng đánh!” Tần Biển Rộng ngăn thím Xuân , cầu xin.

 

“Đồ tiền đồ. Cút sang một bên cho tao.” Thím Xuân đẩy Tần Biển Rộng .

 

Tần Biển Rộng đẩy ngã.

 

Thím Xuân đến mặt Từ Lan Chi. Đang chuẩn tát Từ Lan Chi, thì một thôn dân ngăn bà , : “Hình như thứ gì ở đây!”

 

Dưới chân Từ Lan Chi đè một mảnh vải, vải chữ, là bằng máu: Biển Rộng, kiếp gặp !

 

Huyết thư!

 

Mấy chữ xiêu vẹo, nhưng vô cùng rõ ràng. Vết m.á.u khô , vì qua một lúc, nên màu thâm đen.

 

“Trời, Lan Chi, mật báo cái gì. Cô đây là thắt cổ tự sát mà!” Có thổn thức, thở dài.

 

“Dây thừng cũng chuẩn sẵn . Nghe mấy hôm nay, cô cứ bệnh miết, chắc là tự leo nổi, mệt quá ngất ! Nên mới thắt cổ thành.”

 

“Cô m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ hai, ngày nào cũng việc, sức khỏe . Phải tuyệt vọng đến mức nào, mới tìm đến con đường c.h.ế.t!”

 

. Thím Xuân cái đó, hung ác. Vừa còn màng trái, cô mật báo, đ.á.n.h c.h.ế.t cô!”

 

“Làm con dâu nhà họ thật đáng thương!”

 

“Lan Chi, em tỉnh ! Tỉnh !” Tần Biển Rộng thấy di thư của vợ, thấy vợ c.h.ế.t, mừng đến phát !

 

Thím Xuân đang một bụng lời chửi, ngờ, qua , đều thành của bà .

 

Từ Lan Chi thắt cổ, liên quan gì đến bà ?

 

“Ai mà việc? Ai mà ăn cơm? Ai mà bệnh? Có chút thoải mái, là thắt cổ tự sát! Tự tìm c.h.ế.t đừng đổ lên đầu tao! Sáng sớm tinh mơ xách dây thừng lên núi, chừng là lão Vương biến thành quỷ! Dụ thắt cổ!” Thím Xuân lẩm bẩm, tìm đủ lý do để phủi sạch quan hệ với việc Từ Lan Chi thắt cổ.

 

“Thím Xuân cũng lý, núi cây nhiều âm khí nặng. Lan Chi m.a.n.g t.h.a.i đang bệnh, vận khí yếu, chắc là đụng ma quỷ thật!” Mọi bắt đầu suy đoán vẻ nghiêm trọng.

 

Nông thôn núi nhiều bóng cây rậm rạp, thứ thiếu nhất chính là truyền thuyết về yêu ma quỷ quái. Bây giờ là xã hội chủ nghĩa, cho phép nhiều về quỷ thần, nhưng chuyện về quỷ quái chỉ cần nhen nhóm, là sẽ lan nhanh như măng mọc mưa.

 

Mọi ngoài miệng dám nhiều, nhưng trong lòng mỗi tưởng tượng cả một vở kịch ma tìm thế mạng.

 

“Chỗ xui xẻo quá, chúng thôi!”

 

thật. Trước đây Tần Du tuy tính tình yếu đuối, nhưng cũng thê t.h.ả.m đến ! Chỗ , ở ít thì hơn.”

 

Đám xem náo nhiệt, trong nháy mắt vơi quá nửa.

 

“Không mật báo, là con dâu nhà thím Xuân lên núi tự sát!” Người của Lôi đầu xoăn từ núi lên, thất vọng báo cáo.

 

“Đang yên đang lành chạy lên núi tự sát! Chẳng lẽ là vì mật báo, sợ , nên sợ tội tự sát?” Lôi đầu xoăn nhíu mày, bất mãn lớn.

 

Hắn , các thôn dân khác liền sôi sục.

 

“Chuyên viên Lôi! Ông cái gì thế? Lan Chi cô đang mang thai, đến sức tự sát còn , lấy sức mà mật báo?”

 

! Lan Chi cô quanh năm ở nhà, đây chỉ ở nhà trông con, giao tình gì với Tần Du ! Cô lý do gì để mật báo? Để thím Xuân đ.á.n.h c.h.ế.t ?”

 

“Chuyên viên Lôi, các ông việc, đều là tự đoán mò ? Đang yên đang lành vu khống . Lan Chi vốn sống, ông còn chụp mũ lên đầu cô. Ông thuần túy là bức c.h.ế.t cô ?”

 

Bị các thôn dân oanh tạc một trận, Lôi đầu xoăn còn dám gì nữa?

 

Thật sự bức c.h.ế.t , chẳng việc từ đầu đến giờ, đều xóa sạch?

 

Trong lòng cực kỳ khó chịu, một bụng tức chỗ xả, đến mặt Tần Du, ép hỏi: “Nói! Có Từ Lan Chi mật báo cho mày ?”

 

ông đang gì! nhiều . đầu cơ trục lợi, chỉ nướng ba con vịt!”

 

“Mày cái con đàn bà miệng thật cứng! Xem tao xử lý mày thế nào!” Lôi đầu xoăn cầm lấy cây gậy, vụt thẳng Tần Du.

 

“Hự…” Cây gậy bỗng ai đó nắm lấy. Lôi đầu xoăn dùng sức đập xuống, nhưng cây gậy vẫn thể hạ xuống!

 

 

Loading...