Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 194: Cùng vịt nhà cô giằng co

Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:06:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đứa nhỏ đều ngã xuống đất , chúng thấy, thể mặc kệ. Nay thấy , mà mặc kệ, lương tâm đều qua .” Thẩm Hồng Mai thở dài một , , “Trong nhà còn đường trắng. Ta lập tức dùng nước sôi pha một chút cho nó uống.”

 

“Cũng đúng! Ngươi xem, mụ Mạc Xuân Hoa cũng chỉ thế thôi, cũng thấy hơn bao nhiêu, cùng chồng qua bao nhiêu năm như , nửa cái nhà cũng xây xong, cũng là một kẻ nghèo. Lại vẫn cái gan ghét bỏ con dâu nhà đẻ nghèo.” Thím Liên miệng d.a.o găm tâm đậu hũ, lúc thấy Từ Lan Chi thì chút khó chịu, nhưng Thẩm Hồng Mai , lòng thím lập tức mềm xuống.

 

“Thím, giúp con kéo cái ghế tre qua đây, con đặt chị dâu lên ghế tre một chút.”

 

“Được.”

 

Từ Lan Chi ghế tre, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trán đều là mồ hôi li ti.

 

Tần Du kéo tay cô, bắt mạch, mạch tượng suy yếu, khác một trời một vực với cái mạch đập hoạt động như bi, mạnh mẽ hữu lực của Quách Quế Trân mấy hôm , cơ thể yếu, về sẽ dẫn tới khó sinh, tình huống là một xác hai mạng, hơn một chút chính là chỉ thể giữ một.

 

“Du Nha, ngươi thật sự bắt mạch ?” Thím Liên ở một bên, ánh mắt đầy kinh ngạc cảm thán hỏi.

 

“Trước ông nội dạy một ít. Con cũng rành lắm, chỉ bắt thử một chút, xem thể .” Tần Du trả lời.

 

Nếu cho thím Liên tình hình thực tế, thím khẳng định sẽ sợ.

 

Chỉ thể khiêm tốn chút.

 

“Ngươi bắt mạch, tỉ mỉ như , thể cái gì ?”

 

“Nhìn .” Tần Du đầu, hướng thím Liên .

 

“Ngươi trêu thím ngươi chơi.” Thím Liên dở dở .

 

“Con chỉ thử xem thôi.” Tần Du liếc Từ Lan Chi, xem sắc mặt trắng bệch của cô, còn tưởng rằng cô cảm nắng, may mà . Hiện tại xem , chính là như cô , dinh dưỡng cùng với tụt huyết áp.

 

“Nước đường trắng tới .” Thẩm Hồng Mai nhanh bưng tới một chén nước đường trắng, dùng thìa chậm rãi đút cho Từ Lan Chi.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Nước đường ngọt lành miệng, thấm đến ngũ phủ, Từ Lan Chi chậm rãi tỉnh , khi cô thấy mặt là Tần Du, Thẩm Hồng Mai, thím Liên, bao uất ức cùng chua xót dâng lên, nước mắt lã chã rơi xuống.

 

cũng nghĩ đến, cho cô uống nước đường trắng là bọn họ.

 

Mấy ngày nay, cô mới thai, đặc biệt dễ sinh bệnh, bệnh đến giường dậy nổi, uống chút nước đường trắng, cô cho chồng, chồng cô cho chồng Mạc Xuân Hoa, chồng cô lên trấn , miệng thì hứa đầy là sẽ mua thuốc, mua đường trắng cho cô.

 

mụ về, cái gì cũng , còn mắng cô, thời buổi đường trắng quý bao nhiêu, ngươi chỉ là m.a.n.g t.h.a.i thôi , đòi cái , đòi cái , cũng sợ ăn c.h.ế.t ngươi!

 

Hiện tại đường trắng quý, nhà bình thường cũng phiếu đường, chút phiếu đường cũng để dành.

 

Thẩm Hồng Mai đây, pha cho cô một chén nước đường trắng lớn như , đặc biệt ngọt, đặc biệt ngọt.

 

“Ai da, Lan Chi . Đừng , ngươi đứa nhỏ , liền khiến cho lòng khó chịu.” Thẩm Hồng Mai tâm là bằng nước, đặc biệt yếu ớt, thấy ai đều chịu nổi. Vừa thấy Từ Lan Chi , bà cũng theo đỏ mắt, “Ngươi cảm thấy khó chịu, liền ở đây một hồi.”

 

“Thím. Cảm ơn các thím a!”

 

“Không cần cảm tạ. Ta bất quá cho ngươi pha một chén nước đường trắng, là Du Nha phát hiện ngươi ngã ở ven đường, cõng ngươi về.”

 

Từ Lan Chi kinh ngạc Tần Du, Tần Du nhàn nhạt cô, nụ nhu hòa ôn nhu, tràn ngập thiện ý.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-194-cung-vit-nha-co-giang-co.html.]

Trước chồng cô tổng Tần Du là một đàn bà đanh đá vô sỉ, nhà bọn họ cùng nhà cô quan hệ , ấn tượng của cô về Tần Du vẫn luôn dừng ở trong lời miêu tả của chồng.

 

hiện tại, cô cảm thấy Tần Du thật sự là , “Du Nha. Cảm ơn.”

 

“Không khách khí. Chị cứ nghỉ cho khỏe, ngã ven đường như . May mắn là bóng cây, bằng chị khẳng định sẽ cảm nắng.” Tần Du trả lời.

 

Rốt cuộc cũng là một sinh mệnh tươi sống, thử tưởng tượng, cô nửa năm về liền sẽ c.h.ế.t vì khó sinh, Tần Du chợt giác ngộ con thời đại , thật lòng hề dễ dàng.

 

“Cái sọt cùng cái cuốc đều ở đây, ai thấy mụ vợ sắp c.h.ế.t dở sống dở nhà ? Chính là vợ thằng Hải Đại? Đồ đạc vứt một bên đường, thì chẳng thấy . Thật là đồ đàn bà phá của, cái sọt cần tiền mua ? Cái cuốc cần tiền mua ?” Bên ngoài sân, từ xa tới gần truyền đến tiếng c.h.ử.i mắng của thím Xuân.

 

“Em ngay lập tức. Bằng em sẽ mắng luôn cả các chị.” Từ Lan Chi kinh hãi, lập tức từ ghế tre dậy, nhanh chóng khỏi sân nhà Thẩm Hồng Mai.

 

“Mụ Mạc Xuân Hoa đối đãi với con dâu như . Mụ , chồng cùng con dâu đều là, mười năm đầu xem , mười năm xem con ?” Thím Liên cảm thán .

 

Trong thôn lương thiện, nhưng cũng kẻ tàn nhẫn độc ác.

 

“Ai mà ?” Thẩm Hồng Mai thở dài một , lúc mới phát hiện con gái tới, bà còn quan tâm đến nó, “Du Nha, ngươi đói bụng ? Ăn sáng ?”

 

“Con ăn . Mẹ, con tới là giúp con một chút, con đem vịt thả ngoài. Vịt hiện tại chịu về, giúp con lùa một chút.” Tần Du cùng khách khí, trực tiếp mở miệng .

 

“Được. Vậy chạy nhanh tới.” Ở mặt Tần Du, Thẩm Hồng Mai đó là trăm yêu cầu đều đáp ứng. ……

 

Trên sườn núi phía sân, đàn vịt càng chơi càng vui vẻ, chạy tán loạn khắp nơi.

 

“Emma, Du Nha, thím Xuân ngươi nuôi nhiều vịt, cứ nghĩ cũng chỉ nhiều chừng đó. Ai nghĩ tới, nhiều đến như !” Thẩm Hồng Mai tới giúp Tần Du, thím Liên cũng theo tới.

 

Vừa thấy bờ ruộng hai bên, vịt chạy đầy hai bên bờ ruộng kiếm ăn, thím Liên cảnh tượng thực sự cho kinh ngạc.

 

“Ai, bên là con trai út nhà Mạc Xuân Hoa, Tần Tiểu Giang ?” Thím Liên vươn cổ dài , liền đến một đứa nhóc ở bờ ruộng, chỉ đàn vịt ngoài ruộng mà đếm a đếm.

 

“Đang đếm ? 8, 9 tuổi , cũng học, đây là đang học đếm ?” Thím Liên đầy nghi hoặc hỏi?

 

Tần Du , Tần Tiểu Giang khi lớn lên thường xuyên vì cơm ăn áo mặc mà phát sầu, nếu cái tinh thần học tập , liền sẽ giống như đời tầm thường vô vi.

 

“Này, nhóc con! Ngươi đang gì đó? Có trộm vịt của !” Tần Du một bên hướng Tần Tiểu Giang bên , một bên cao giọng hỏi.

 

Tần Tiểu Giang thấy Tần Du bọn họ lên, hoảng hốt cũng vội, gân cổ lên, tự tin siêu cấp lớn tiếng , “Ta trộm vịt của ngươi!”

 

“Mẹ bảo đếm xem vịt của ngươi, là 400 con . Nếu nhiều hơn 400 con, chúng liền thể công xã tố cáo ngươi.”

 

“……” Nhóc con, ngươi thật thà quá đấy!

 

“Vậy ngươi đếm rõ ?” Tần Du cảm thấy buồn tức giận hỏi.

 

Thím Xuân thật đúng là từ bỏ ý định.

 

Cứ giằng co với đàn vịt cô nuôi.

 

“Ai da, đếm ! Vịt cứ động suốt, đếm tới 99, chúng nó chạy loạn. Thật là ghét!” Tần Tiểu Giang mày nhăn đến gắt gao , “Tần Du, ngươi trực tiếp cho , ngươi rốt cuộc nuôi bao nhiêu vịt, ?”

 

“Nhóc con! Ngươi đều tố cáo . Ta còn cho ngươi bao nhiêu vịt ? Ta là ăn no rửng mỡ chắc?” Tần Du hỏi .

Loading...