Thập Niên 70: Cô Vợ Vừa Đanh Đá Vừa Quyến Rũ - Chương 159: Soái đến lóa cả mắt
Cập nhật lúc: 2025-11-17 05:19:49
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà khác, mấy việc nặng đều đàn ông , nhưng nhà các cô, ông nội mất, cha cũng mất.
Việc nặng đều dồn lên vai và bà nội. Phụ nữ mấy việc bằng đàn ông, cho nên nào gì, nhà các cô cũng là cái đuôi của công xã, lúc nào cũng chậm nhất.
Cũng vì mà nhà các cô trở thành đối tượng khinh thường và thương hại nhất.
Trước cứ đến vụ mùa, cô cùng Thẩm Hồng Mai khiêng máy tuốt lúa, Thẩm Hồng Mai sống c.h.ế.t chịu, sợ cô vẹo lưng, sợ cô cao ...
Ruộng phần trăm nhà họ, lúc cần khiêng máy tuốt lúa, là bà nội và Thẩm Hồng Mai cùng khiêng.
Giờ bà nội lớn tuổi, khiêng nổi.
Chỉ còn Thẩm Hồng Mai gánh vác.
Nghĩ đến những điều , mũi Tần Du chút cay cay.
Mấy năm nay, Thẩm Hồng Mai vì cô, vì cái nhà , đúng là chịu thương chịu khó.
"Mẹ, con đến heo còn vác , cái máy tuốt lúa nhằm nhò gì." Tần Du nghịch ngợm với Thẩm Hồng Mai.
Mấy hôm nay rèn luyện sức lực, cuối cùng cũng thể cống hiến cho gia đình.
"Con bé ! mà hình như dạo con đúng là cao lên, rắn rỏi hơn ít!" Thẩm Hồng Mai ngẩng đầu kỹ con gái , cơ thể còn mềm nhũn như , dáng hơn, đường cong, n.g.ự.c lép kẹp, giờ " da thịt", m.ô.n.g cũng cong hơn nhiều. "Lấy chồng xong đúng là trưởng thành thật."
Tìm chồng , ăn uống , chiều chuộng, vóc dáng cũng khác hẳn.
Đây còn là đứa con gái nhút nhát sợ sệt của bà, rõ ràng là cô gái xinh nhất công xã.
"Mẹ, cái gì ?" Tần Du thấy cứ chằm chằm n.g.ự.c m.ô.n.g , cô dậm chân giận dỗi.
"Mẹ gì . Mẹ chỉ cảm thấy, Cố thanh niên trí thức đối xử với con gái khá ."
"..." Cố thanh niên trí thức đối xử với cô khá ?
nghĩ , cô kết luận cũng là chuyện , cô , "Mẹ, nếu Cố thanh niên trí thức đối với con . Vậy còn tin mấy lời đồn bên ngoài ?"
"Con bé . Lại lôi chuyện đó . Mẹ lâu quản các con . Con còn nhắc mãi?" Thẩm Hồng Mai mắng yêu.
"Không nhắc nữa. Làm việc thôi." Tần Du tâm trạng sảng khoái.
Hai con về cửa nhà, dọn máy tuốt lúa , chậm rãi khiêng đồng.
Tần Du thấy nặng nề gì, nhưng Thẩm Hồng Mai bao xa thở hồng hộc.
"Mẹ, nghỉ một lát !" Tần Du đau lòng.
Sức khỏe Thẩm Hồng Mai cũng , lúc nào cũng mảnh khảnh. Mấy năm nay, việc nhà lúc nào cũng ngập đầu, bà chịu đựng thế nào.
Hơn nữa bà còn bệnh phụ nữ, việc nặng chắc chắn sẽ vất vả hơn.
"A, Thẩm Hồng Mai với con gái ?"
"Chứ ai."
"Lát nữa qua giúp một tay."
"Giúp cái gì? Bà lo xong ruộng nhà bà . Người bây giờ oai phong lắm, cần chúng lo chuyện bao đồng ? Mọi năm, chồng nhà đều khiêng máy tuốt lúa giúp họ. Giờ nghĩ , chúng đúng là ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, giúp họ bao nhiêu việc, họ cảm ơn tiếng nào ? Còn chẳng một lũ sói mắt trắng, tóm là c.ắ.n ." Người chính là thím Xuân, "Cứ để bọn họ từ từ mà , một mẫu ruộng năm sáu bảy tám ngày!"
Tần Du thấy, nhưng thèm chấp.
Mấy năm , chú họ đúng là thường xuyên giúp nhà cô.
Chú cứ giúp một là thím Xuân mắng một .
Sau còn lấy chuyện chú giúp việc nhà cô, mà nhà cô nhường căn nhà cho họ, mắng rủa cho cả công xã , nhà cô là đồ sói mắt trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-vua-danh-da-vua-quyen-ru/chuong-159-soai-den-loa-ca-mat.html.]
Dạo thím Xuân ở chỗ cô chiếm chút lợi lộc nào, nhưng hễ tìm cơ hội là mỉa mai, châm chọc.
Cái liên quan đến thực lực, thuần túy là do bản tính con bà ngang ngược, hẹp hòi.
Dù , những việc chú họ giúp nhà cô đây, cô từng quên.
Lần thím Xuân cô tát, lóc om sòm tìm chú họ bắt chú xử lý cô, nhưng chú lộ diện. Cô , chú họ thật ý , chỉ là cuộc sống bức bách, bất đắc dĩ.
"Mấy hôm , ai đó chẳng , ân ân ái ái với chồng lắm ? Giờ thì ? Cái máy tuốt lúa cũng khiêng nổi, cũng thấy thằng chồng ân ái của mày phụ một tay. Mày chắc là mày chồng ? Hay là thằng chồng mày thật chồng mày?" Thím Xuân chế nhạo Tần Du.
Tần Du mặc kệ.
Chỉ là Thẩm Hồng Mai lời , liền cảm thấy đau ngực.
"Mẹ, khỏe ? Lúa khoan gặt , con đưa trạm xá xem." Tần Du thấy sắc mặt Thẩm Hồng Mai , lập tức chạy tới.
"Mẹ hôm qua mới trạm xá , bác sĩ mệt. Nghỉ ngơi là khỏe."
"Vậy mau nghỉ ."
"Việc còn xong. Cái máy tuốt lúa , đúng là nặng thật!" Thẩm Hồng Mai thở dài.
Lúc trẻ, một bà thể kéo máy tuốt lúa , giờ tuổi , càng ngày càng khó khăn.
Nghĩ càng cảm thấy đời dễ dàng, bà buồn rầu : "Du Nha , cơ hội, nhất định rời khỏi đây, đừng sống cái cảnh bán mặt cho đất bán lưng cho trời nữa. Kiếm ăn từ đất, thật sự quá khó."
Chính vì hy vọng con gái sống khổ như , lúc đó tuy Tần Du và Cố Cẩn chênh lệch quá lớn, bà vẫn ủng hộ.
Thật sự là vì nhà quá khổ, cuộc sống quá vất vả.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Mẹ. Mẹ yên tâm. Sau con sẽ sống như nữa." Tần Du kéo tay Thẩm Hồng Mai, "Chờ thi đại học khôi phục, con sẽ thi. Tri thức đổi vận mệnh, chờ con công việc thành phố, sẽ đón và bà nội cùng lên sống cuộc sống của thành phố."
Thẩm Hồng Mai mũi cay cay, nhưng càng thêm kinh ngạc, Tần Du con bé thi đại học.
Nó hề dựa dẫm Cố Cẩn.
Đây là ở cùng thanh niên trí thức lâu ngày, chí hướng cũng rộng mở hơn.
"Còn thi đại học? là mơ mộng hão huyền. Nhà đàn ông, cái máy tuốt lúa cũng vác nổi, lo mà c.h.ế.t đói ." Thím Xuân giọng mỉa mai.
"Nhà ai đàn ông?" Giọng Cố Cẩn lạnh lùng vang lên, ánh mắt như d.a.o găm thẳng thím Xuân.
Thím Xuân run lên, vận khí của bà đúng là tuyệt thật, cứ hễ Tần Du là Cố Cẩn xuất hiện.
Ánh mắt g.i.ế.c của Cố Cẩn bà sợ c.h.ế.t khiếp.
Thím Xuân sợ đến tái mặt.
"Nếu lá gan đó, thì đừng lắm mồm. Bằng ngày nào đó cái lưỡi nhổ, cũng ai thương!" Cố Cẩn dùng giọng trầm lạnh cảnh cáo thím Xuân.
"Vâng, !" Thím Xuân mắng một trận, gật đầu lia lịa.
Cố Cẩn lạnh lùng đầu, hai tay ôm lấy máy tuốt lúa, một cú xoay , nhẹ nhàng vác cái máy lên lưng.
"..." Tần Du.
Động tác của Cố Cẩn thật dứt khoát.
Sức lực bùng nổ.
Ôm cái máy tuốt lúa mấy trăm cân mà cứ như ôm con heo con mười mấy cân.
Soái đến lóa cả mắt.