Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 79: A Xu quá kiều diễm, Tạ đoàn trưởng sa ngã
Cập nhật lúc: 2025-09-05 16:30:28
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đổi chỗ khác?
Tần Xu vẻ mặt dở dở .
Cô cố ý đụng , Tạ Lan Chi tin ?
Tạ Lan Chi cúi đến gần Tần Xu đang đỏ mặt, ở khóe mắt ửng hồng của cô, hôn nhẹ.
Giọng khàn khàn, vang lên: “Đừng , nếu tỉnh dậy, sẽ tưởng bắt nạt em.”
Tần Xu đang bắt nạt, cảm nhận rõ ràng bàn tay, n.g.ự.c đàn ông đang đập nhanh.
Như thể một viên kẹo nổ, đ.â.m loạn trong lòng bàn tay cô.
Trên thực tế, thật sự một sự tồn tại khiến Tần Xu càng thêm hổ.
Vì hành vi vô tình của cô, mà đánh thức từ giấc ngủ say.
Tần Xu rút tay , một nữa Tạ Lan Chi cách lớp quần áo đè .
Cô cẩn thận liếc đàn ông, nhỏ giọng kiều mị mở lời.
“Đừng như , ý đó.”
Cô chỉ nghiên cứu một chút Tạ Lan Chi, hình thể quá hảo, để thu thập liệu tỷ lệ cấu trúc chi tiết.
Giống như một sinh viên y khoa đang học, gặp một bộ xác vàng tỷ lệ hảo, thể kiềm chế phẫu thuật nghiên cứu.
Tạ Lan Chi nhéo cằm nhỏ nhắn của Tần Xu nâng lên, đối diện với đôi mắt phủ một lớp nước của cô.
Anh nghĩ Tần Xu đang hổ, ở đôi mắt ướt át của cô, nhẹ nhàng hôn một chút.
Người đàn ông lẩm bẩm: “Đừng hổ, hôm nay động em.”
Tần Xu trong lòng chấn động, hàng mi cong run rẩy, mặt đầy đề phòng.
“ còn nghĩ xong, bình tĩnh một chút.”
Nhìn thái độ của Tạ Lan Chi, dường như cô gật đầu đồng ý “hành sự”.
Chuyện cô rõ ràng vẫn còn đang suy nghĩ!
Tạ Lan Chi đột nhiên nhẹ một tiếng, vòng tay qua eo Tần Xu, ôm cô lòng n.g.ự.c đầy mùi hormone nam tính nồng đậm.
Hai dựa sát , như hòa một, đối với cơ thể của đều hiểu rõ.
Tạ Lan Chi ghé sát tai Tần Xu, giọng thấp và khàn.
“Cảm nhận ?”
Tần Xu dám cử động, trả lời câu hỏi của .
Rõ ràng đến .
Nếu cô còn nhận , e rằng c.h.ế.t .
Tần Xu sắp , vì quá sợ hãi.
Không khí lẫn lộn sự mờ ám, kiềm chế mà lan tỏa, nhanh chóng tràn ngập trong phòng bếp nhỏ hẹp.
Tần Xu Tạ Lan Chi ôm lòng, cảm nhận rõ ràng, thở nóng rực phả giữa hai lông mày cô.
Cô nhỏ giọng cầu xin: “Tạ Lan Chi, ngoài hóng gió bình tĩnh một chút .”
Tạ Lan Chi tham lam hương thơm Tần Xu, cùng thể mềm mại quyến rũ đang phập phồng của cô.
Anh đuôi mày khẽ nhướng, giọng hài hước: “Cô bảo cứ thế mà ngoài, thấy thì mất mặt, lập tức truyền khắp bộ doanh trại.”
Tạ Lan Chi khẽ vuốt gáy Tần Xu, cuốn lọn tóc đầu ngón tay thưởng thức, vẻ mặt vô cùng thích thú.
Tần Xu cảm giác một luồng nước ấm, đang lan tỏa ở đan điền, mặt ngại gấp.
“Vậy cũng thể bắt nạt như thế!”
“Mới đến mà .”
Tạ Lan Chi cúi đầu, dùng hành động để cho Tần Xu , thế nào mới là bắt nạt.
Tần Xu trợn mắt , lắp bắp: “Không, thể hôn nữa!”
Nói chuyện đứt quãng, phát lời kháng nghị như đang nũng.
Đổi chính là, Tạ Lan Chi càng đằng chân lân đằng đầu, cướp lấy thở ngọt ngào thuộc về cô.
Lần nhiều, Tần Xu đôi mắt ửng hồng, cũng xem như thấy.
…
Một lúc lâu .
Phòng khách truyền đến tiếng dọn đồ.
Âm thanh kinh động hai quần áo chút lộn xộn trong phòng bếp.
Tần Xu như đóa hoa độc nở trong núi sâu, tỏa vẻ quyến rũ mê hoặc lòng .
Bị hôn lâu đến .
Hơi thở cô dồn dập, hô hấp cực kỳ đều, trái tim như nhảy ngoài.
Tạ Lan Chi quần áo còn tươm tất, cũng nhường một phân.
Tần Xu quá câu dẫn, nghiện, dễ lý trí bay hết.
Tạ Lan Chi chút thể tin , sẽ ở trong phòng bếp… chuyện như .
Tần Xu lười biếng nhấc mí mắt, lộ đôi mắt đầy vẻ quyến rũ, liếc đàn ông.
Cô khẽ nhếch môi: “ còn sức, ôm về phòng.”
Tạ Lan Chi hai lời, bế ngang cô lên, bước vững vàng rời khỏi nhà bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-79-a-xu-qua-kieu-diem-ta-doan-truong-sa-nga.html.]
Vân Vũ
Hai , liền thấy A Quyền đang xách những túi lớn túi nhỏ, dọn đồ phòng khách.
Ba , vẫn là Tần Xu phản ứng nhanh nhất, vùi khuôn mặt ửng hồng n.g.ự.c Tạ Lan Chi.
“Khụ… Lan thiếu và thiếu nãi nãi cứ tiếp tục.”
A Quyền mặt đầy hổ, ném đồ tay xuống, nhanh chóng biến mất ở cửa.
Tần Xu ghé lòng Tạ Lan Chi, nhịn tiếng.
“Ha ha ha… Thiếu nãi nãi, nhà ông ngoại gì mà, cho một cảm giác quê mùa .”
Cảm giác kiểu gia đình gia giáo nghiêm khắc, đặc biệt nghi thức phong kiến, mới thể bồi dưỡng như A Quyền.
Tạ Lan Chi vẻ mặt bất lực : “Làm chút buôn bán nhỏ.”
Tần Xu nhớ lời Tạ phu nhân đó, đoán rằng buôn bán chắc chắn nhỏ, nếu sẽ ngầm giúp đỡ sự phát triển của đại lục.
Tạ Lan Chi dọn dẹp phòng khách, đặt Tần Xu kiệt sức lên giường.
Anh ở mép giường, vẻ thôi Tần Xu.
Bị bắt nạt thê thảm, Tần Xu phản ứng , tựa đầu giường nhắm mắt dưỡng thần.
Một lúc lâu , Tạ Lan Chi ấp úng hỏi: “Cô loại thuốc nào giúp lớn tuổi “trọng chấn hùng phong” ?”
Tần Xu “bá” một cái mở mắt, dám tin chằm chằm đàn ông.
“Anh thật sự định để ba , sinh cho em trai em gái ?”
Tạ Lan Chi bình tĩnh gật đầu: “Họ bế cháu, bằng tự sinh một đứa trẻ.”
Tần Xu giọng điệu đương nhiên của , đôi môi đỏ mọng kiềm chế mà run rẩy.
Ba Tạ Tạ gặp một đứa con trai như , là may mắn bất hạnh.
Tần Xu đảo mắt, trong lòng chủ ý, híp mắt : “Ngăn kéo tủ đầu giường trong phòng ngủ, một lọ thuốc nhựa màu trắng, thuốc bên trong chỉ thể trọng chấn hùng phong, còn thể cường kiện thể.”
“Được…”
Tạ Lan Chi lên tiếng, dậy ngay.
Anh thấy vẻ mặt “vui sướng khi gặp họa” của Tần Xu.
________________________________________
Một giờ .
Phòng khách tiếng động, Tần Xu đang ngủ trưa mở đôi mắt buồn ngủ.
Tần Xu dậy, tiến đến gần cửa phòng đóng .
Mơ hồ Tạ Lan Chi kể, quá trình phát hiện tuyệt tự trong lúc thương.
Tạ phu nhân bình tĩnh , cam lòng hỏi: “Chắc chắn ? A Xu trẻ như , khám sai ?”
“Khoảng thời gian , con tìm một vị lão trung y, lời ông cũng đại khái giống A Xu.”
Nói cách khác, Tạ Lan Chi đời sẽ con cái của chính .
Tạ phu nhân định .
Bà nén sự đau khổ trong lòng, nhỏ nhẹ an ủi con trai: “Không , …”
Không lâu , thấy Tạ Lan Chi : “Mẹ, đây là thuốc thể giúp ba cường kiện thể, hai nắm bắt thời gian sinh thêm một đứa.”
Sắc mặt Tạ phu nhân đang đau khổ, trong phút chốc trở nên cực kỳ khó tả.
Bà hít sâu một , hỏi: “Chỉ là cường kiện thể?”
“…Còn thể trọng chấn hùng phong.”
Tạ Lan Chi dời tầm mắt , giọng nhỏ đến thể thấy.
Tạ phu nhân mặt đầy vẻ giận dữ, quát nhỏ: “Con đây là sống quá lâu!”
Ba Tạ tuy lớn tuổi, những năm còn để ít bệnh căn.
cứ đến buổi tối, như thể đổi thành khác, mấy chục năm như một ngày vẫn thể xoay chuyển.
Không uống thuốc, Tạ phu nhân mấy ngày dứt , huống chi là uống thuốc.
Hậu quả, bà căn bản dám nghĩ sâu hơn.
Tạ phu nhân lấy hộp thuốc đập Tạ Lan Chi, đau lòng và khổ sở : “Năm đó sinh con băng huyết, ông ngoại con bỏ giá cao tìm tổng đốc nước ngoài, cầu xin mãi mới mời bác sĩ đến mổ con .”
Đồng tử mắt Tạ Lan Chi co rút, chuyện , khuôn mặt lạnh lùng lộ vẻ xúc động.
Người nhà đều từng nhắc đến chuyện , ngay cả ông ngoại đau lòng nhất, cũng bao giờ .
“Mẹ, con xin .”
Tạ Lan Chi vì trong lòng áy náy, mới nghĩ để ba sinh thêm một đứa con.
Không ngờ ở hơn hai mươi năm , trong thời đại y tế cực kỳ thiếu thốn, suýt chút nữa một xác hai mạng.
Tạ phu nhân Tạ Lan Chi nghĩ gì, dịu dàng an ủi: “Mẹ và ba đời một con là đủ , còn việc con sinh thì sinh, A Xu cũng tránh tội sinh nở, con nhiều em họ như , nhận nuôi một đứa cũng vấn đề.”
Đối mặt với khoáng đạt, Tạ Lan Chi mặt tràn ngập đau khổ, sâu trong đáy mắt cất giấu một chút áy náy.
Anh giọng khàn khàn hỏi: “Mẹ và ba trách con ?”
Tạ phu nhân vỗ vỗ mu bàn tay , khẽ : “Không trách, con đôi khi chấp nhận phận.”
Câu mỉm , sự chua chát, bất lực, thỏa hiệp.
Tạ Lan Chi như một đứa trẻ phạm , cúi mắt, che giấu sự áy náy tràn đầy trong đáy mắt.
Nghe nãy giờ, Tần Xu chậm rãi kéo cửa phòng , phòng khách với khí nặng nề.
Đôi mắt đen trong veo, sâu thẳm của cô, hai con đang bàn.
“Tạ Lan Chi thể sinh con, với điều kiện là ly hôn với .”