Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 640
Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:29:52
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trời đất biến sắc, mây đen cuồn cuộn từng đạo lôi kiếp, những tia sét giáng xuống như vũ bão nhắm thẳng Tần Xu.
"Ầm ầm!"
"Oanh! Ầm ầm—!"
Từng đạo lôi kiếp nối tiếp , mỗi lúc một nguy hiểm hơn.
Một tiếng nổ lớn!
Lại một đạo lôi kiếp mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa bất ngờ giáng xuống.
Tần Xu trong trận pháp quần áo rách nát, làn da trắng nõn phủ đầy những vết cháy đen do sét đánh. Nguyên Anh trong cơ thể cô sắp thành hình, nhưng thiên kiếp áp chế chặt chẽ, dường như giây tiếp theo sẽ nghiền nát .
Thấy lôi kiếp trung kỳ nguy cơ c.h.é.m Tần Xu thành tro bụi, Thanh Minh Tôn giả buông cổ tay Tạ Lan Chi .
"Cậu nên chuẩn ." Thanh Minh Tôn giả dặn dò yên tâm: "Nhớ lấy, trừ khi bất đắc dĩ, đừng để A Xu từ bỏ."
Tạ Lan Chi ngẩng đầu , từng tia chớp to bằng miệng chén xé toạc bầu trời.
Trong trận pháp, Tần Xu thể lung lay sắp đổ, khóe miệng rỉ m.á.u tươi.
Tạ Lan Chi trầm giọng : "Vạn sự lấy tính mạng A Xu trọng!"
"Rống—"
Khi một đạo lôi kiếp tím bất ngờ giáng xuống, một tiếng rồng ngâm vang vọng mây xanh, một con kim long phát ánh sáng vàng phá tan tầng mây, bay lượn đỉnh đầu Tần Xu.
"A Xu, đến đây!" Kim long phun tiếng , trong giọng mang theo sự kiên định và cảm giác an đáng tin cậy.
Thân rồng ầm ầm trải , bao phủ Tần Xu long khu.
Lần lôi kiếp giáng xuống Tần Xu, mà trực diện đánh thể đầy vảy của kim long.
Thiên kiếp dường như chọc giận, ba đạo lôi kiếp liên tiếp giáng xuống dày đặc, chấn cho vảy rồng bật , m.á.u rồng rơi như mưa.
Kim long oai hùng thương nặng, nhưng vẫn bảo vệ Tần Xu chặt chẽ, đuôi rồng quấn lấy hình nhỏ nhắn của cô, để lôi kiếp đến gần dù chỉ một chút.
Đôi mắt nhắm chặt của Tần Xu khẽ mở, thấy những vết thương ngừng gia tăng kim long, nước mắt lập tức nhòe tầm mắt.
Cô thể cảm nhận , mỗi đạo lôi kiếp bổ kim long đều đang tiêu hao lực lượng căn nguyên của Tạ Lan Chi.
Cô nức nở : "Không cần... cần như ..."
"Cơ hội kết khó , cô cứ yên tâm đột phá." Giọng trầm thấp dịu dàng của kim long, mang theo vài phần trấn an: "Bảo vệ cô độ kiếp, cam tâm tình nguyện."
Tần Xu trơ mắt lôi kiếp đánh kim long đến da tróc thịt bong.
Cô thể tiếp tục trì hoãn thời gian, chịu đựng nỗi đau trong lòng, dốc lực độ kiếp.
Dưới sự bảo vệ tận tình của kim long, Tần Xu cuối cùng cũng phá vỡ gông xiềng, kim quang rực rỡ từ trong cơ thể cô phát , va chạm dữ dội với kiếp vân bầu trời.
"Ầm ầm!"
Theo đạo lôi kiếp cuối cùng tan biến, Nguyên Anh của Tần Xu thành lập.
Kim long bảo vệ bên cạnh cô, thở mỏng manh, hóa thành hình ngã xuống đất.
Tần Xu chạy như bay qua, ôm chặt lấy Tạ Lan Chi, thành tiếng: "Lan ca—"
Tạ Lan Chi yếu ớt giơ tay, lau nước mắt nơi khóe mắt cô: " , chúc mừng A Xu thành công kết ."
Tần Xu vùi lòng đàn ông, đến thở dốc: "Anh liều mạng như gì, sợ chết!"
Thanh Minh Tôn giả mấy tới: "Đã là kết , lóc giống cái gì, một chút khí thế của Nguyên Anh lão tổ cũng !"
Tần Xu ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe trừng mắt Thanh Minh Tôn giả: "Người đừng chuyện!"
Vô Vi Tử Tạ Lan Chi đầy là máu: "A Xu, thương thế của Lan Chi nghiêm trọng, con mang Giới Tử Tu Di tĩnh dưỡng, là kim long, tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng là thôi."
Vân Vũ
Hầu như ngay khi ông dứt lời, Tần Xu ôm Tạ Lan Chi biến mất tại chỗ.
"Tần gia một sủng chồng cuồng ma thế !" Thanh Minh Tôn giả tức giận hỏi: "Ông chắc chắn cô là Tần gia chúng ?"
Vô Vi Tử sờ sờ chóp mũi, chột : "Tạ Lan Chi thật sự thương A Xu, cũng cưng chiều cô như một đứa trẻ, A Xu là một đứa trẻ ơn, nên mới tình sâu nghĩa nặng với như ."
Tần Bách Hiên cũng mở lời : "Lúc Tạ Lan Chi tay, A Xu vẫn thể kiên trì thêm mười đạo lôi kiếp nữa. Tạ Lan Chi sẽ , thật sự đau lòng cho A Xu."
Thanh Minh Tôn giả á khẩu trả lời , chỉ là mức độ coi trọng của Tần Xu đối với Tạ Lan Chi, là ông thể lý giải.
"A Xu kết thành công, thì cần đại điển kết nữa, mười năm tiếp theo để cô nỗ lực xông pha Hóa Thần, cố gắng đột phá Đại Thừa sớm!"
"..." Vô Vi Tử.
"..." Tần Bách Hiên.
Hai cha con trợn tròn mắt, A Xu mới kết , bắt đầu xông pha Hóa Thần, cần vội vã như ?!
Giới Tử Tu Di.
Tần Xu đỡ Tạ Lan Chi lên giường, cuống cuồng tìm kiếm linh đan chữa thương.
"Lan ca, há miệng , uống thuốc sẽ đau!"
Tạ Lan Chi ngoan ngoãn há miệng, ăn một đống đan dược tỏa linh khí.
Tần Xu đá rơi giày chân, quỳ bên cạnh Tạ Lan Chi, cẩn thận lột bỏ quần áo sét đánh cháy đen .
Tạ Lan Chi bộ dạng cô như đang đối diện với kẻ thù lớn, ngữ khí nhẹ nhàng : "Ba năm gặp, A Xu vẫn thích như ."
Tần Xu đáp lời, tay run rẩy cởi quần áo, để lộ từng vết thương sâu đến tận xương.
Cô hít hít mũi, đau lòng : "Cái đau lắm đây—"
Tạ Lan Chi rũ mắt vết sẹo , vận chuyển lực lượng căn nguyên trong cơ thể để tự lành, nhưng phát hiện linh lực cạn kiệt. Chứ đừng là phục hồi vết thương, ngay cả nhịp đập của trái tim cũng ẩn ẩn đau đớn.
Đầu ngón tay Tần Xu chấm thuốc mỡ, nhẹ nhàng bôi lên vết thương dữ tợn.
Giọng cô nghẹn ngào, mang vài phần cầu khẩn: "Lan ca, đợi khỏe, chúng rời , bao giờ đến nơi nữa."
Tạ Lan Chi lên tiếng, đôi mắt vàng dịu dàng xinh chằm chằm Tần Xu, thấy một giọt nước mắt từ hốc mắt cô lăn , rơi n.g.ự.c trần của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-640.html.]
Nhiệt độ của giọt lệ , dường như bỏng rát Tạ Lan Chi.
Tần Xu nhận lời đáp , hàng mi nước mắt ướt khẽ run rẩy.
Đợi cô bôi xong thuốc mỡ, Tạ Lan Chi ôm cô lòng, hôn lên đôi mắt ướt lệ của Tần Xu.
Anh nhẹ nhàng trấn an: "A Xu, cần khổ sở, vết thương của nguy hiểm tính mạng ."
" đau lòng, thấy vết thương , tim đau lắm."
Tần Xu dám dựa Tạ Lan Chi, đầu cô tựa hờ lên vai đàn ông vết thương.
Tạ Lan Chi xoa xoa tóc Tần Xu, giọng khàn khàn : "Nhìn thấy cô lôi kiếp đánh cho m.á.u thịt mơ hồ, càng đau lòng cho cô hơn. A Xu của sợ đau như , thể nhỏ nhắn gầy yếu như , từng đạo lôi kiếp bổ cô, đau đớn như xé tim . thà rằng thương một chút, cũng cô chịu đựng dù chỉ một chút đau đớn."
Tần Xu sờ soạng chạm tay Tạ Lan Chi, mười ngón tay đan .
"Lan ca, chúng rời khỏi đây ?"
Lần , Tạ Lan Chi đáp : "Được, đợi khỏe, chúng cùng về nhà."
"Ừm!"
Tần Xu dùng sức gật đầu, đáy mắt lóe lên vài phần mong đợi.
Tu Chân giới quá nguy hiểm.
Từ khi đến đây, là đường đánh , thì cũng là khác tìm rắc rối để tự vệ mà chiến đấu.
Tần Xu nhớ cuộc sống định ở thế giới hiện tại, cho dù sẽ trải qua một vài cuộc c.h.é.m giết, cũng sẽ mỗi đều lâm tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc.
Nửa tháng đó, Tần Xu và Tạ Lan Chi một tấc cũng rời.
Sau lôi kiếp kết của Tần Xu, vết thương hai chỉ vài ngày lên.
dáng vẻ Tạ Lan Chi m.á.u me be bét vẫn luôn hiện lên trong đầu Tần Xu, cô nhất quyết kiên trì tĩnh dưỡng nửa tháng, mới mang Tạ Lan Chi rời khỏi Giới Tử Tu Di.
Hai xuất hiện, một đám vây quanh.
Thanh Minh Tôn giả: "Cô nhóc cuối cùng cũng !"
Vô Vi Tử: "Tình trạng của Lan Chi thế nào?"
Tần Bách Hiên: "A Xu, con khỏe ?"
Tiết Thần, Phạn Thương, Hoa Thanh Toàn: "Chúc mừng Tần đạo hữu kết !"
"Con khá , Lan ca cũng ." Tần Xu rụt rè gật đầu với Tần gia, về phía ba Tiết Thần: "Cảm ơn—"
Ánh mắt cô dừng Hoa Thanh Toàn, đáy mắt hiện lên một chút kinh ngạc.
"Hoa đạo hữu cô kết ?"
Hoa Thanh Toàn liếc Tiết Thần, ngọt ngào : "Hai năm kết thành công, nhờ Tiết Thần cho một viên Vạn Niên Linh Dịch Đan."
Năm đó, Tần Xu chỉ cho Phạn Thương ba viên Vạn Niên Linh Dịch Đan, Tiết Thần cũng đãi ngộ tương tự.
Tần Xu , : "Chúc mừng!"
Thanh Minh Tôn giả tiến lên, nắm lấy cổ tay Tần Xu, linh lực rót cơ thể cô.
"Không tồi, nền tảng vững chắc, tiếp theo con thể rèn luyện."
Tần Xu nghi hoặc hỏi: "Rèn luyện? Đi rèn luyện?"
Thanh Minh Tôn giả : "Gần đây Rừng Sương Mù xuất hiện nhiều yêu thú cao giai, các con ngoài săn yêu thú, tăng tu vi tích lũy kinh nghiệm chiến đấu, để đối chiến với khác thiếu vài phần sát khí uy hiếp."
Đôi mắt Tần Xu híp , trong lòng nảy một ý tưởng, theo bản năng liếc Tạ Lan Chi bên cạnh.
Chỉ một ánh mắt giao , họ nghĩ đến cùng một chuyện.
Ra ngoài rèn luyện, cơ hội tuyệt vời để rời !
Mấy ngày tiếp theo, Tần Xu, Tạ Lan Chi, cùng với ba Tiết Thần, và các tử đồng tu của Lả Lướt Đan Các, bắt đầu công tác chuẩn xuống núi rèn luyện.
Một ngày khi xuất phát, Tần Xu tìm Tần Bách Hiên để hỏi thăm tin tức.
Lý do tìm Thanh Minh Tôn giả và Vô Vi Tử, là vì hai đó đều là cáo già.
"Phụ , con hỏi một chuyện." Tần Xu thấy ông, thẳng vấn đề.
Tần Bách Hiên cứng , hoài nghi ảo giác.
Nếu thể Tần Xu gọi ông là phụ !
Tần Bách Hiên hít một thật sâu, ánh mắt nóng rực chằm chằm Tần Xu, giọng run run hỏi,
"A Xu, con mới gọi, gọi là gì?"
Trên mặt Tần Xu lộ một vẻ tự nhiên, nhưng miệng dịu dàng : "Phụ —"
"Ai!"
Khuôn mặt tuấn nhã của Tần Bách Hiên nở rộ nụ rạng rỡ, kích động đến chút choáng váng.
Ông chằm chằm Tần Xu, nóng lòng hỏi: "Con hỏi chuyện gì?"
Tần Xu rũ mắt, chút cảm xúc nào hỏi: "Con , thông đạo trận pháp liên kết đại lục Đông Vực và thế giới hiện tại ở ? Tại con truyền tống đến Lăng Vân quốc? Nếu Tiết Thần và họ về Lăng Vân quốc, cần đợi trận pháp Vô Tận Hải trăm năm mở , cũng thể thông qua trận pháp đất liền để trở về ?"
Tần Bách Hiên câu đầu tiên của Tần Xu, đáy mắt hiện lên vài phần cảnh giác.
Khi đề tài chuyển sang Tiết Thần, cảm xúc trong mắt ông nhanh chóng tan biến: "Tiết Thần họ về Lăng Vân quốc ?"
Tần Xu gật đầu : "Cũng ý đó, dù rời nhà mấy năm , họ sớm nhớ nhà.
Tần Bách Hiên tin là thật, hề đề phòng mà cho Tần Xu vị trí của trận pháp liên kết Tu Chân giới và thế giới hiện tại.