Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 632: Lan ca vẫn luôn đối tốt với tôi
Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:29:43
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Xu từ Tu Di Giới Tử , phát hiện Vô Vi Tử khôi phục vẻ tiên phong đạo cốt , đang chuyện với Tần Bách Hiên.
Cô trực tiếp nhào lòng ông nội: “Ông nội, con nhớ ông lắm!”
Vô Vi Tử vỗ đầu Tần Xu, dỗi hờn : “Con nhóc thối , nếu con thực sự nhớ , lúc mang Tạ Lan Chi chạy trốn .”
Tần Xu bĩu môi đỏ mọng, oán trách: “Rõ ràng là các vứt bỏ Tạ Lan Chi, ném cấm địa tự sinh tự diệt.”
“...” Vô Vi Tử.
“...” Tần Bách Hiên.
Cả hai mặt đều vô ngữ, họ lúc nào những lời .
Tần Xu trong lòng lúc thể hiểu lầm, cô thẳng những lời cô lén: “… Các Lan ca là mối đe dọa của con, nghĩ cách cho biến mất, sẽ ảnh hưởng đến con đường tu hành của con, còn ném cấm địa của Lả Lướt Đan Các, cho tự sinh tự diệt.”
Vô Vi Tử và Tần Bách Hiên liếc , mặt cả hai cha con đều đen .
Hai khỏi hồi tưởng tình hình ngày hôm đó.
【 Ánh mắt Tần Bách Hiên sắc bén, trầm giọng : “Hắn là mối đe dọa của A Xu, thể giữ !”
Vô Vi Tử gì, trong mắt xuất hiện sự suy tính.
Họ thấy, mí mắt của Tần Xu đang tọa thiền nhập định khẽ run rẩy.
Tần Bách Hiên hạ giọng : “Chúng nghĩ cách, nghĩ cách cho Tạ Lan Chi mạnh lên, nếu thằng nhóc ngày nào đó thực sự biến mất, sẽ ảnh hưởng đến con đường tu hành của A Xu.”
(A Xu – “Chúng nghĩ cách, cho thằng nhóc biến mất, sẽ ảnh hưởng đến con đường tu hành của A Xu.”)
Tần Bách Hiên lạnh lùng : “Mở cấm địa tông môn, bên trong trận pháp luyện hồn thể, ném đó, sống c·hết, xem mệnh của .”
(A Xu – “Mở cấm địa tông môn, ném đó, c·hết là mệnh của .”)
Vô Vi Tử trầm ngâm: “Cũng chỉ thể như , chỉ là chuyện giấu A Xu, con nhóc thương thằng nhóc họ Tạ đó lắm, với căn cốt và cực phẩm linh căn của Tạ Lan Chi, còn sự ràng buộc với mệnh cách của A Xu, cấm địa dù thi hài khắp nơi, chỉ cần là kẻ vụng về như lợn, vượt qua cũng dễ như trở bàn tay, thiên tài tuyệt thế trong Tu chân giới, nhiều một cả.”
(A Xu – “Cũng chỉ thể như , chỉ là chuyện giấu A Xu, cấm địa thi hài khắp nơi, nhiều một cả.”) 】
Tần Bách Hiên thu hồi ký ức ngày hôm đó, mặt đầy vẻ vô ngữ Tần Xu, bực bội : “Ta quả thật Tạ Lan Chi là mối đe dọa của con, thể giữ, nhưng những đoạn đối thoại đó, con đứt quãng, con lúc đó quan tâm Tạ Lan Chi như , vì mà mạng cũng cần, chúng nào dám đánh chủ ý gì với .”
Biết sự thật, mặt Tần Xu đỏ bừng, ánh mắt trở nên né tránh.
Vô Vi Tử xoa tóc Tần Xu: “Cũng may con cùng chúng tới Đông Vực đại lục, đỡ đối mặt với những chuyện rắc rối đó.”
Tần Xu thuận thế chuyển chủ đề: “Con ở Lăng Vân Quốc một vị Phục trưởng lão của Lả Lướt Đan Các truy s·át, họ vì Tần gia chúng , đường phi thăng mới đóng , chuyện là thế nào ạ?”
Tần Bách Hiên con gái truy s·át, vội hỏi: “Con thương chứ? Thủ đoạn của Phục trưởng lão hiểm độc, phía trưởng lão Hóa Thần kỳ chỗ dựa, con thương ?”
Tần Xu đôi mắt đầy lo lắng và sốt ruột của đàn ông, lắc đầu: “Không , c·hết .”
Cô rút chiếc long lân tiên quấn ở eo : “Đây là Khổn Tiên Thằng của Phục trưởng lão, Lan ca dùng long lân chế tác thành pháp khí cho con.”
Vô Vi Tử đưa tay sờ một lát, gật đầu tán thưởng: “Thằng nhóc Lan Chi tồi, long lân của kim long thuần huyết thêm , đây là Cực Phẩm Tiên Khí, dùng để phòng cho con là vặn.”
Tần Xu quấn chiếc roi dài bằng long lân eo, ngọt ngào : “Lan ca vẫn luôn đối với con.”
Vô Vi Tử và Tần Bách Hiên liếc , thầm nghĩ thằng nhóc Tạ Lan Chi ăn đứt cháu gái (con gái) của họ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-632-lan-ca-van-luon-doi-tot-voi-toi.html.]
Xem họ vẫn nên bớt Tạ Lan Chi mặt Tần Xu.
Tần Xu tiếp tục hỏi vấn đề lúc nãy: “Ông nội, tại của Lả Lướt Đan Các truy s·át chúng ?”
Vô Vi Tử hai tay cho tay áo, vẻ mặt ưu sầu của một lão già bình thường: “Chuyện thì dài lắm, là vạn năm , bộ Tu chân giới còn chia nhỏ, lúc đó cũng Đông Vực đại lục.”
“Lão tổ tông của Tần gia chúng là cuối cùng thành công phi thăng ở phương thiên địa , khi lão tổ tông phi thăng, những tu sĩ Đại Thừa đỉnh viên mãn tiếp theo độ kiếp phi thăng, ngoại lệ đều thất bại.”
“Sau đó cho rằng là khi lão tổ tông Tần gia chúng phi thăng, chọc giận ở thượng giới, dẫn đến đường phi thăng của hai giới phong bế, cũng , là lão tổ tông Tần gia chúng để ngăn ngừa hạ giới phi thăng tranh giành tài nguyên, cố ý phá hủy đường phi thăng.”
“Tóm mấy năm nay bên ngoài gì cũng , nhưng tin tức về sự thật thì mấy, vì khi lão tổ tông phi thăng, để một câu, báo cho kiên nhẫn chờ đợi cơ hội phi thăng.”
Tần Xu tò mò hỏi: “Lão tổ tông để cảnh báo gì ạ?”
Vô Vi Tử Tần Xu một cái thật sâu: “Nguyên văn là – đường phi thăng trải qua mấy vạn năm tiêu hao, thể chống đỡ, chờ đường phi thăng chữa trị mở ! Chỉ kim long hiện thế chữa trị!”
Tần Xu trợn tròn mắt, đôi mắt long lanh tràn đầy kinh ngạc.
Cô nhớ tu sĩ Đại Thừa rút gân lột da Tạ Lan Chi, cô nghi hoặc hỏi: “Nếu Lan ca là cơ hội chữa trị đường phi thăng, tại đó ở Hắc Phong Cốc, tu sĩ Đại Thừa g·iết Lan ca? Còn những tu sĩ Đại Thừa ẩn trong bóng tối tại hiện ?”
Vô Vi Tử lạnh : “Những lão già xảo quyệt đó đều đang quan sát, họ quý mạng lắm.”
“Còn cái tên tay với Tạ Lan Chi là một kẻ ngu ngốc, mới sống bao lâu, cùng lắm là nghìn năm, nào chuyện vạn năm .”
“Mấy năm nay bao nhiêu lão quái vật Hóa Thần, Đại Thừa ngã xuống, chuyện năm đó bao nhiêu , cũng kẻ truyền tin tức cho hậu thế, chỉ là mấy coi trọng.”
Tần Bách Hiên xen : “Cha thấy, Ma Tôn hình như gì đó, nếu cũng sẽ bảo vệ Tạ Lan Chi.”
Tần Xu gật đầu như đang suy nghĩ: “Xem , Lan ca gánh vác trọng trách chữa trị đường phi thăng.”
Miệng cô , nhưng trong lòng nghĩ – ai thích phi thăng thì phi thăng, chờ ngày cô kết , chính là lúc cô và Tạ Lan Chi rời khỏi Tu chân giới.
“Cốc cốc –”
Tiếng gõ cửa vang lên, bên ngoài truyền đến giọng cung kính của Yến Khê Sơn.
“Sư phụ, sư thúc, tiểu sư ạ?”
Vô Vi Tử giữ vẻ uy nghiêm của sư tôn, gọi bên ngoài: “Khê Sơn, con .”
Cửa phòng đẩy , Yến Khê Sơn mặt biểu cảm bước , khoảnh khắc thấy Tần Xu, sắc mặt như tuyết đông tan rã, lộ nụ dịu dàng.
“Tiểu sư , phu vẫn chứ? Khoảng thời gian cuối cùng cũng thể nghỉ ngơi .”
Tần Xu trong nháy mắt hiểu, mặt đầy vô ngữ.
Vân Vũ
Nghỉ ngơi cái rắm!
Chuyện thể nhắc tới !