Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 631: Lan ca ra tay, chém g·iết tu sĩ Đại Thừa
Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:29:42
Lượt xem: 62
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A Xu, thằng nhóc Tạ Lan Chi thông đồng với Ma tộc ?”
Vô Vi Tử từ lúc nào đến bên cạnh Tần Xu, phát tiếng nghi ngờ.
Tần Xu thấy lão già ngụy trang cả dáng lẫn khuôn mặt, chút ghét bỏ mà né tránh.
“Ông nội, ông trông thế cứ như lão già đáng ngờ , khiến thấy khó chịu.”
Bị ghét bỏ, Vô Vi Tử râu ria dựng : “Ta như thế là để tránh phiền phức , còn con nữa, tới Hắc Phong Cốc tìm ?”
Tần Xu đáp trả: “Ông cũng tới tìm .”
Vô Vi Tử biện bạch: “Ta là sợ gây phiền phức cho con, những kẻ tìm tu vi thấp nhất cũng là Nguyên Anh, còn mấy lão bất tử Đại Thừa kỳ bám riết tha, nếu bọn họ phát hiện sự tồn tại của con, dù con chín cái mạng cũng đủ cho bọn họ g·iết!”
“Ồ…”
Tần Xu lãnh đạm đáp.
Vô Vi Tử nổi đóa: “Con chỉ ‘ồ’ một tiếng thôi ?”
Thấy hai ông cháu sắp giận dỗi, Tần Bách Hiên hòa giải.
“Cha, đừng chấp nhặt với A Xu, con bé vẫn nhớ , lúc nãy nó cứ chằm chằm thôi, đến con là cha nó còn chẳng thèm một cái.”
Đồng tử trong mắt Vô Vi Tử chợt co , nheo mắt chất vấn: “Con với A Xu ư?!”
Tần Bách Hiên nhanh chóng lắc đầu: “Con chẳng gì cả, là A Xu tự đoán .”
Vô Vi Tử cẩn thận liếc Tần Xu một cái, phát hiện cô đang ngước đầu, về phía Tạ Lan Chi đang cùng ma quân giằng co với tu sĩ Đại Thừa.
Tu sĩ Đại Thừa lạnh giọng chất vấn: “Trang Lăng Xuân! Ngươi dám dẫn mấy chục vạn ma quân, đối địch với bộ tu sĩ Đông Vực đại lục, sợ khơi mào đại chiến giữa hai phái ư?”
Trang Lăng Xuân liếc con kim long dáng duyên dáng, trong mắt toát sự ngưỡng mộ nồng đậm.
Vân Vũ
Miệng khinh thường : “Đừng tùy tiện đổ vấy lên , nơi là Hắc Phong Cốc của Ma giới, là địa bàn của Ma tộc, các ngươi chỉ cướp U Minh Hoa của Ma giới , mà còn bất kính với tân Kim Long Tôn Giả của Ma giới, là các ngươi vô lễ , chớ trách trở mặt vô tình.”
Tu sĩ Đại Thừa tức giận : “Đừng đường hoàng như , rõ ràng là ngươi thèm U Minh Hoa và huyết nhục kim long!”
Đôi mắt đỏ tươi như chuông đồng của Trang Lăng Xuân hiện lên sự kinh hãi và hoảng sợ tột độ.
Cái quái gì thế?
Thèm huyết nhục kim long?
Lão già đang gì ?
Kim Long Tôn Giả chí cao vô thượng, dù ở Tiên giới cũng vạn quỳ lạy, hơn nữa còn là vua của vạn thú, phận cao quý cỡ nào.
Trang Lăng Xuân giận đến mắt lóe lên sát khí nồng đậm: “Lão già, thấy ngươi chán sống !”
Tu sĩ Đại Thừa tưởng rằng vạch trần tâm tư, thẹn quá hóa giận.
Hắn giơ U Minh Hoa trong tay lên: “Ma Tôn, chúng một phi vụ, đưa U Minh Hoa cho ngươi, liên thủ thịt con kim long , huyết nhục chúng chia đều…”
“Ầm ầm!”
Một đạo lôi điện màu tím vàng từ trời giáng xuống, thẳng tắp bổ về phía tu sĩ Đại Thừa.
Khi tia sét chuẩn đánh trúng lão nhân , một luồng kim quang bay tới với tốc độ ánh sáng.
U Minh Hoa nữa đổi chủ, đồng thời lão già Đại Thừa kỳ tia sét đánh tan thành bã.
Hắc Phong Cốc rộng lớn, lâm sự yên tĩnh ngắn ngủi, tĩnh đến nỗi tiếng một cây kim rơi xuống đất cũng thể thấy.
Một giọng kinh hãi, phá vỡ bầu khí yên lặng quỷ dị.
“Trời ơi! Đây là lôi kiếp gì?”
“Quá khủng khiếp, chỉ một tia sét mà thể c.h.é.m tu sĩ Đại Thừa thành bã.”
“Các ngươi nãy thấy , tia sét lấp lánh kim quang?”
“Không là lôi phạt do thượng giới hạ xuống đấy chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-631-lan-ca-ra-tay-chem-giet-tu-si-dai-thua.html.]
Khi đang bàn tán sôi nổi, Vô Vi Tử hít một thật sâu, kéo cánh tay Tần Xu, giọng đầy nghiêm trọng: “Thằng nhóc Tạ Lan Chi điên ? Thần hồn còn hồi phục, dám dùng hết lực c.h.é.m g·iết tu sĩ Đại Thừa, nó sống nữa ?”
Tần Xu mặt đầy mờ mịt: “Ý gì ạ?”
Vô Vi Tử tức giận : “Ý là, Tạ Lan Chi sắp tiêu đời !”
Cứ như để chứng minh lời , con kim long oai phong lẫm liệt, liếc mắt cảnh cáo Trang Lăng Xuân, hóa thành một luồng ánh sáng vàng, chui chiếc la bàn long văn cổ Tần Xu.
Cảnh tượng lọt mắt , Tần Xu trở thành tâm điểm chú ý.
Vô Vi Tử thầm nghĩ U Minh Hoa , nhiệm vụ cũng thành, kéo cánh tay cháu gái chuồn nhanh.
Có nhiều tu sĩ Hóa Thần, Đại Thừa ở đây.
Lúc chạy thì còn chờ đến khi nào!
Tần Xu cùng Yến Khê Sơn, Tiết Thần, Phạn Thương và những khác hội hợp, nhanh chóng rút lui khỏi Hắc Phong Cốc.
Khi cả đoàn thoát hàng ngàn dặm, đến một quán trọ gần Phạn Âm Cung, Tần Xu mới thời gian Tu Di Giới Tử, xem tình hình của Tạ Lan Chi.
Cô tiến ngôi nhà trúc, liền ngửi thấy một mùi m.á.u tươi.
Tạ Lan Chi tựa đầu giường, khóe môi vương vệt máu, trông vô cùng suy yếu.
Tần Xu đau lòng, vội vàng chạy tới: “Anh gì mà liều thế?”
Tạ Lan Chi lộ nụ yếu ớt: “Để đánh nhanh thắng nhanh, cho kinh sợ, dây dưa với họ vô tận mà chậm trễ thời gian.”
Tần Xu lau sạch vệt m.á.u ở khóe môi , đau lòng : “Thế cũng thể liều như , nếu xảy chuyện, em bây giờ?”
Cô lấy một viên linh đan chữa thương, đưa đến bên miệng Tạ Lan Chi: “Anh quan hệ với Ma tộc từ lúc nào mà thiết thế? Tại họ bảo vệ ?”
Tạ Lan Chi ngoan ngoãn ăn linh đan: “Ai mà họ gì.”
Tần Xu thấy nhiều, cúi tựa lòng : “Lan ca, ngủ ?”
Tạ Lan Chi quá suy nhược , thần hồn , dường như hao hết bộ tinh khí.
Tạ Lan Chi giơ tay khẽ vuốt mái tóc Tần Xu, giọng vẻ thoải mái: “Ừ, A Xu đợi , nhanh sẽ tỉnh , nếu em tỉnh nhanh, lúc hôn mê thì tới tìm song tu, mặc em chơi thế nào cũng …”
“Anh mau đừng nữa!”
Mặt Tần Xu đỏ bừng, ánh mắt thẹn giận.
Lúc là lúc nào, Tạ Lan Chi còn tâm trạng đùa!
Tạ Lan Chi mắt mang ý Tần Xu, ánh mắt như đang — đùa, nghiêm túc đấy.
Tần Xu khẽ thở dài, hỏi: “Lần sẽ ngủ bao lâu?”
Tạ Lan Chi nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, bóp bóp trong tay: “Không rõ, nhưng thời gian chắc sẽ dài lắm.”
Ngón tay Tần Xu cào cào lòng bàn tay : “Lần đừng như nữa, U Minh Hoa chúng thể cần, nhưng thể xảy chuyện.”
“Được, , đều A Xu…”
Giọng của Tạ Lan Chi càng ngày càng nhỏ, mí mắt cũng bắt đầu trĩu xuống.
Tần Xu đỡ thẳng giường: “Mệt thì nghỉ ngơi, em canh chừng cho.”
Tạ Lan Chi nheo mắt, Tần Xu với vẻ dịu dàng, nắm tay cô buông.
“A Xu, nhớ tu luyện, mau chóng kết …”
“Biết , em kết đan trong tay, chờ em tiến giai đến Kim Đan đỉnh kỳ, là thể chuẩn kết .”
Trong mắt Tạ Lan Chi hiện lên một tia nhạt, há miệng, như gì đó, nhưng mí mắt chịu nổi từ từ nhắm , thở nhanh chóng trở nên đều đều.