Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 625: Con không thể quá dung túng Tạ Lan Chi

Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:29:36
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Lan Chi Tần Xu với mái tóc rối bời, khuôn mặt kiều diễm động lòng ửng hồng vì giận dỗi. Anh cúi đầu, hôn một cái vang lên má Tần Xu, bắt đầu dịu dàng dỗ dành: “A Xu, song tu chính là như , thể lãng phí dù chỉ một chút, luyện hóa hết bộ mới thể giúp tu vi của chúng tăng lên.”

Tần Xu chịu lọt tai, dậy định rời khỏi nơi nguy hiểm.

Tạ Lan Chi bá đạo khóa cô lòng, nài nỉ: “A Xu ráng chịu đựng thêm chút nữa, đợi em kết là chúng thể rời . Chẳng lẽ em sớm ngày gặp các con ? Ba , còn nhạc phụ, nhạc mẫu và đại ca họ, chắc chắn nhớ chúng . Vất vả bây giờ đều là để sớm ngày trở về thế giới của chúng ...”

Sự phản kháng và giãy giụa của Tần Xu trong chớp mắt dừng , cô mặc kệ Tạ Lan Chi ôm lòng như một con thú bông.

Tạ Lan Chi thấy cô ngoan, vén một lọn tóc của Tần Xu, đưa lên chóp mũi nhẹ nhàng ngửi.

“A Xu, em lúc nào cũng một mùi hương thoang thoảng.”

“Đâu , em ngửi thấy.”

“Là một mùi hương ngọt ngào, mỗi khi ngửi thấy, đều khó mà kiềm chế lòng .”

Tần Xu phát hiện đàn ông vẻ hứng khởi, rục rịch, ý định ăn no thêm một nữa. Cô giơ tay che cái miệng dẻo quẹo đó.

hổ bực bội: “Anh mau đừng nữa, nữa em sẽ giận thật đấy!”

Tạ Lan Chi thấy thái độ cô chuyển biến thì thôi, nheo đôi mắt ẩn chứa ý sung sướng.

Tần Xu màn đêm ngoài cửa sổ, trong mắt hiện lên một tia nhớ nhung yếu ớt.

“Lan ca, em nhớ các con, nhớ chúng lắm...”

Cô cũng nhanh chóng kết , rời khỏi Tu Chân giới hợp với , về nhà đoàn tụ với .

Cái cằm góc cạnh rõ ràng của Tạ Lan Chi khẽ cọ mái tóc của Tần Xu, dịu dàng : “Nhanh thôi, khi đoàn tụ với gia gia, em sẽ nhanh kết .”

________________________________________

Ba ngày trôi qua nhanh chóng.

Tần Xu và Tạ Lan Chi ba ngày , cả ngày lẫn đêm đều tu luyện, một khắc nào rảnh rỗi.

Cửa phòng tu luyện mở , Tần Xu bước với những bước chân rã rời.

Yến Khê Sơn đang ôm kiếm trong lòng, dáng vẻ của tiểu sư , con ngươi trong mắt kinh hãi, buột miệng : “Em con hồ ly tinh đực nào hút mất hồn phách ?”

Tần Xu với đôi mắt ngập tràn vẻ mị hoặc, liếc xéo Yến Khê Sơn: “Đâu hồ ly tinh đực, đừng vu oan cho .”

Chỉ một con rồng cách nào nó no, nó bản tính d.âm, bá đạo ác liệt.

Yến Khê Sơn đánh giá Tần Xu, vuốt cằm trầm tư : “Dáng vẻ em như giày vò , thì hồng hào, nhưng tinh khí hút khô . Chắc con mị ma nào quấn đó chứ?”

Tần Xu bực bội : “Hết hồ ly tinh đến mị ma, thể mong cho một điều nào ?”

, hồ ly tinh đực, cũng mị ma, mà là em rể.” Yến Khê Sơn : “Không đấy, em rể hung dữ đến . em cũng thể quá dung túng , gì mà hành hạ đến mức .”

Tần Xu lười biếng đến mức thèm phản ứng nữa.

Vị tử truyền thừa của gia gia , lúc mới gặp thì cao ngạo lạnh lùng, càng ở chung càng hiểu rõ bản tính muộn tao, còn thích xem náo nhiệt sợ chuyện lớn.

“Đang gì thế?”

Từ trong phòng truyền đến một giọng trầm , ấm áp, êm tai.

Tạ Lan Chi với đôi chân dài nghịch thiên bước khỏi phòng, ôm lấy vòng eo thon gọn của Tần Xu, như liếc Yến Khê Sơn.

Yến Khê Sơn chạm đôi mắt vàng thể mê hoặc lòng của đàn ông, mất tự nhiên ho nhẹ hai tiếng.

“Khụ khụ... đang cùng tiểu sư chuyện tìm sư phụ.”

Tạ Lan Chi lên tiếng: “Mấy ngày nay tin tức gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-625-con-khong-the-qua-dung-tung-ta-lan-chi.html.]

Yến Khê Sơn lắc đầu: “Sư phụ khi rời khỏi tửu lầu hôm đó thì tung tích nữa. nghi ngờ sư phụ và sư thúc chắc ngụy trang .”

Tần Xu tỏ vẻ lo lắng sốt ruột: “Vậy chúng tìm họ, chẳng khác nào mò kim đáy bể.”

Tạ Lan Chi đưa tay xoa nhíu chặt giữa hai hàng mày của cô: “Không , chúng thể sử dụng Long tộc truy tung thuật, chỉ là đợi đến tối. Cơ thể em hiện giờ chịu nổi .”

Tần Xu dựa lòng đàn ông, ngoan ngoãn gật đầu: “Cũng , em đói , ăn chút gì .”

“Chúng ngoài dạo, xem món em ăn .” Tạ Lan Chi ôm cô về phía cầu thang.

Thể lực tiêu hao trong ba ngày khiến Tần Xu cảm thấy đói. Mặc dù đủ linh khí liên tục bổ sung, nhưng bản năng của một bình thường sống vài chục năm, việc đầu tiên là khao cái dày của .

Ba rời khỏi phòng tu luyện, nhanh chóng nhận thấy phía vài luồng thở bí ẩn đang theo dõi.

Tần Xu và Tạ Lan Chi liếc , cô thăm dò hỏi: “Biết là thế lực nào ?”

Tạ Lan Chi nhắm mắt cảm nhận một lát, dùng giọng điệu lười biếng hờ hững, ngắn gọn: “Biết. Là của Ma Tôn Trang Lăng Xuân.”

Yến Khê Sơn , cau mày hỏi: “Hắn gì?”

Tần Xu trầm tư một lát, nhướng mày về phía Tạ Lan Chi: “Hắn sợ uy h·iếp đến vị trí Ma Tôn của ?”

Khóe môi Tạ Lan Chi nhếch lên một độ cong độ ấm, qua loa : “Ai , cần bận tâm đến bọn họ.”

Ba tìm một chỗ ăn một bữa cơm mùi vị, đồ ăn Ma giới rốt cuộc vẫn kém một chút.

Tần Xu đành từ Giới tử tu di lấy những linh quả cô tích trữ đó để ăn.

Đêm khuya nhanh chóng đến.

Tạ Lan Chi một nữa sử dụng Long tộc truy tung thuật lên Tần Xu.

Trước mắt Tần Xu hiện những hình ảnh rõ ràng, cảnh vật vụt qua với tốc độ ánh sáng, nhanh dừng ở một ngôi nhà tranh đơn sơ, nghèo túng.

Bên trong căn nhà tranh lộng gió, Vô Vi Tử với quần áo rách nát, và Tần Bách Hiên luộm thuộm, vẻ mặt thản nhiên nướng thịt yêu thú.

Vô Vi Tử chằm chằm miếng thịt yêu thú đang tỏa mùi thơm nồng nàn, nắm râu rầu rĩ Tần Bách Hiên đối diện.

“Ngươi con kim long ở Ma giới hôm , là thằng nhóc Tạ Lan Chi ?”

Tần Bách Hiên mí mắt cũng nâng lên: “Tám phần là . Từ xưa huyết mạch kim long thuần khiết ở Tiên giới, Tu Chân giới chỉ một Tạ Lan Chi .”

Biểu cảm của Vô Vi Tử càng rầu rĩ: “Thằng nhóc đó tỉnh ? A Xu trả cái giá lớn đến thế nào.”

Lực tay của ông hề nhẹ, sầu đến mức suýt nhổ hết râu.

Vân Vũ

Tần Bách Hiên thở dài một tiếng: “Bọn họ đến, e là gần một năm nay thu hoạch ít, chúng tăng tốc độ lên.”

Vô Vi Tử chằm chằm sợi râu lỡ nắm xuống trong tay: “Ai... A Xu đứa nhỏ , quá cố chấp.”

Tần Bách Hiên với ánh mắt oán trách chằm chằm ông: “Ngài đây dạy A Xu thế nào? Cảm tính như , còn đối với Tạ Lan Chi một lòng một . Cũng đây con bé chịu khổ bao nhiêu.”

Vô Vi Tử im lặng một lúc lâu, từ từ lên tiếng: “Thật , Tạ Lan Chi thương A Xu. Con gái ngươi ngươi còn hiểu ? Trong xương cốt chảy dòng m.á.u của Tần gia chúng , là dùng thật lòng đổi lấy thật lòng. Nếu Tạ Lan Chi ngay từ đầu đối với A Xu , A Xu mới thể một lòng một với .”

Tần Bách Hiên mặt đầy lo lắng, chút tình cảm nào : “A Xu nặng tình như , con đường tu luyện sẽ chịu thiệt.”

 

 

 

 

 

Loading...