Thập Niên 70, Cô Vợ Dễ Mang Thai Bị Quân Thiếu Tuyệt Tự Sủng Khóc - Chương 624: Vừa kiều, lại dễ thương đến thế
Cập nhật lúc: 2025-09-24 15:29:35
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Lan Chi vững như núi, trong mắt tràn một tia bạo ngược nội liễm mà từng thể hiện mặt Tần Xu.
Anh nhếch khóe miệng, mặt lộ một nụ nhàn nhạt, nhanh chậm.
“Nhất định đá ngươi một cước, mới chịu chuyện đàng hoàng?”
Trang Lăng Xuân cúi đầu thật thấp, kinh sợ, giọng cao lên: “Không dám ——”
“Câm miệng!”
Tạ Lan Chi lạnh giọng ngắt lời , vô tình nâng cao giọng. Anh nghiêng mắt bóng mờ ảo đang giường, thu ánh mắt về, chằm chằm Trang Lăng Xuân, đáy mắt nhiễm một mảng u ám.
Nụ vẫn luôn treo môi đàn ông từ từ ngưng , giọng cố tình đè thấp, lạnh lùng mở lời: “Ta ngươi dò la tin tức gì, nhưng thể rõ cho ngươi , đối với Ma giới mà ngươi đang nắm giữ hề hứng thú! Đừng tới quấy rầy cuộc sống của , nếu sẽ ngại cho Ma giới của ngươi long trời lở đất!”
Trang Lăng Xuân đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt hoảng hốt: “Ngài hiểu lầm...”
Giọng biện giải vô tình cao lên.
Tạ Lan Chi đợi Trang Lăng Xuân hết lời, thuấn di đến mặt , một tay siết chặt cổ yếu ớt.
Giọng lạnh lẽo đầy uy h·iếp: “Vợ đang ngủ, ngươi dám đánh thức cô , lột vảy rồng của ngươi! Rút gân rồng của ngươi!”
Lúc Trang Lăng Xuân mới ý thức , hai Tạ Lan Chi tức giận đều là vì giọng của quá lớn, suýt thức giấc phu nhân của Tạ Lan Chi.
Hắn chịu đựng cơn nghẹt thở đột ngột, mặt đỏ bừng, ánh mắt cầu xin gật đầu lia lịa.
Tạ Lan Chi ném xuống đất, trở vị trí cũ, thong dong xuống.
“Bất kể ngươi mục đích gì, cũng bất kỳ liên lụy nào với các ngươi. Đừng tới quấy rầy cuộc sống yên bình của .”
Anh cúi mắt xuống, dùng một chiếc khăn tay sạch sẽ lau bàn tay chạm Trang Lăng Xuân. Động tác chậm rãi ung dung, cực kỳ nghiêm túc.
Trang Lăng Xuân ngẩng đầu thấy cảnh , trong mắt hiện lên một tia tủi và tổn thương. Hắn là chủ nhân của Ma giới, dù là hắc long tộc, cũng là Long tộc chí cao vô thượng, mà kim long đại nhân ghét bỏ đến thế.
Tạ Lan Chi tùy tiện ném chiếc khăn dùng lên trung. Một luồng lửa xanh lam lập tức bốc cháy, trong khoảnh khắc biến thành tro tàn.
Anh rũ mắt Trang Lăng Xuân đang quỳ mặt đất: “Ngươi vẫn còn ở đây?”
Trang Lăng Xuân sờ sờ cổ bầm tím, khẽ gật đầu, dậy lùi vài bước, rón rén rời khỏi phòng.
Khóe môi Tạ Lan Chi nhếch lên một độ cong đầy suy tư, vẻ bạo ngược trong mắt tiêu tan, hiện vẻ ôn hòa nhàn nhạt, cùng một tia hứng thú xa gần như thể nhận .
________________________________________
Tần Xu mở mắt , mặt trời lên cao.
Cô tự nhiên tỉnh, một thứ gì đó nhẹ như lông vũ đang di chuyển cô, tim cô tê dại, lộ một tia ngứa ngáy, vô cùng phiền lòng.
Cô ngái ngủ ánh sáng ngoài cửa sổ, tiện tay bắt lấy bàn tay vẫn còn đang loạn.
“Đừng quấy em, ngủ đủ ...”
Giọng khàn khàn, kiều mềm, còn lộ một tia mị hoặc.
Tạ Lan Chi ôm cô lòng, hai nữa hòa quyện một.
Bởi vì tiện lợi khi song tu ngày hôm qua, thuận lợi, nữa chiếm lấy Tần Xu của riêng.
Tần Xu phát một tiếng rên mũi thoải mái, lầm bầm, như đang nũng.
Vành tai ửng hồng của cô, một luồng khí nóng thổi , là do Tạ Lan Chi cố ý thở .
“A Xu, cơ hội song tu như , đừng nên lãng phí.”
Tần Xu cau chặt mày, tứ chi phản đối, nhưng miệng vẫn oán giận: “Lan ca, hư quá .”
Tạ Lan Chi dùng răng cắn nhẹ vành tai ửng đỏ của cô, khẽ hỏi: “Hư ở chỗ nào?”
“Làm gì ai như , em còn ngủ đủ, cố ý quấy em dậy cũng loạn.”
“A Xu oan uổng cho . Rõ ràng là em ngủ ngoan, trong lòng cọ loạn, thức giấc ...”
Lời Tạ Lan Chi còn hết, khuôn mặt tự phụ nho nhã của hiện một tia đau đớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-co-vo-de-mang-thai-bi-quan-thieu-tuyet-tu-sung-khoc/chuong-624-vua-kieu-lai-de-thuong-den-the.html.]
Tần Xu những lời , cơ thể đang lười biếng bỗng cố ý gồng lên trong chớp mắt. Do đó, Tạ Lan Chi kịp đề phòng, đành chịu đựng.
Tần Xu nhân cơ hội xoay dậy, đảo ngược vị trí, xoay đè Tạ Lan Chi xuống . Cô tức giận bóp khuôn mặt tuấn mỹ của đàn ông: “Anh ngày đầu tiên em ngủ ngoan, rõ ràng là tham ăn, còn đổ cho em.”
Tạ Lan Chi nghiêng đầu, đôi môi mỏng đậu mu bàn tay Tần Xu, nhẹ nhàng và xót xa hôn.
“Ngoan bảo, là sai . Là đói quá, em cho ăn ?”
Tần Xu mặt đỏ bừng, cũng dung mạo càng thêm yêu nghiệt của Tạ Lan Chi mê hoặc. Cô theo lời đàn ông , kiều khí chủ động, chỉ để Tạ Lan Chi như ý nguyện.
Ban đầu cô còn thong dong, cho đến khi Tần Xu lơ là một điểm khác, khi cô đánh lén bất ngờ. Tần Xu ngay lập tức mất sự kiểm soát.
Đôi mắt đỏ hoe của cô, chứa đựng những giọt nước mắt trong suốt yếu ớt đáng thương.
Tạ Lan Chi xót xa khi thấy Tần Xu đau khổ, ôm cô lòng, nhẹ nhàng dỗ dành, dỗ cô đến mơ màng, lúc mới chính thức tiếp nhận, kiểm soát tiết tấu và bước của song tu.
Thời gian tiếp theo, Tần Xu mệt.
Vân Vũ
Lúc cô mới hiểu song tu là tu luyện mệt mỏi nhất đời. Không chỉ mệt mỏi về thể xác và tinh thần, mà còn cả sự k.h.o.á.i c.ả.m tinh thần.
Loại khoái cảm hủy thiên diệt địa đó, khiến mê đắm như điên. Nghiện đến mức ngay cả nỗi sợ hãi khi ở gần cái c·hết cũng thể sợ gì cả.
Tần Xu khi ý thức chìm hôn mê, vẫn thể cảm nhận rõ ràng Tạ Lan Chi đang đùa nghịch cô như một con rối sức sống.
Cô mệt đến mức ngay cả ngón tay cũng nhấc nổi, chỉ thể mặc cho đối phương hành động.
“A Xu, em quá...”
“Ngoan bảo, yêu em c·hết ...”
“Sao em cách thế, kiều, đáng yêu đến thế...”
Những lời âu yếm của Tạ Lan Chi cứ thế vang lên bên tai Tần Xu như cần tiền, thỉnh thoảng còn vài câu tục tĩu.
________________________________________
Tần Xu một nữa mở mắt , trời tối.
Linh khí của phòng tu luyện đang điên cuồng tuôn kinh mạch khắp cô. Bụng từng cơn đau ập đến.
Tần Xu rên rỉ một tiếng, cơ thể linh khí tuôn thỏa mãn, đối với tu sĩ mà , quả thật quá thoải mái.
Cô đưa tay sờ sờ bụng đau, như đang đến ngày kinh nguyệt.
Vừa sờ, cô mới nhận gì đó .
Tạ Lan Chi hề rời . Người đàn ông nghiêng bên cạnh cô, hòa một với cô, nỡ rời .
Tần Xu nhận điều , suýt nữa ngất xỉu.
“Tạ Lan Chi!”
Cánh tay Tạ Lan Chi đang đặt ngang hông Tần Xu siết chặt, ôm cô lòng thêm một chút.
Giọng đàn ông khàn khàn, cuốn hút: “Ừm? Ngoan bảo chuyện gì?”
Tần Xu chằm chằm cánh cửa phòng đóng chặt, hít một thật sâu, nghiến răng nghiến lợi :
“Anh ngoài cho em!”
Tạ Lan Chi như thấy, bất kỳ phản ứng nào, cánh tay khóa chặt Tần Xu hề buông lỏng.
Tần Xu tức đến run rẩy, nghiến răng tức giận mắng: “Có hiểu lầm gì về bản ? Chìa khóa và ổ khóa, trong tình huống phù hợp, nếu cưỡng ép sẽ gây tổn hại lớn đến mức nào, rốt cuộc ?!”
Tạ Lan Chi từ từ mở mắt, đôi mắt vàng lộng lẫy xinh lóe lên một tia lưu quang. Cặp đồng tử dọc đó mê hoặc lòng , rung động lòng .